“Tề Vy!! Lần này về nước cô có cảm nghĩ thế nào?”
“Dự án phim với đạo diễn Jason lần này cô có nghĩ sẽ thành công như những dự án trước?”
“Có tin đồn cô đang sống cùng bạn trai ở Mỹ? Đúng vậy không?”
“Phải đấy!! Có phải cô đang trong một mối quan hệ??”
Phóng viên không hề để lãng phí một giây nào, tới tấp hỏi cô. Lúc này người quản lí trẻ tuổi từ phía sau đi nhanh lên vài bước đứng chắn trước họ.
“Cảm ơn các vị đã quan tâm! Cuối tuần này Tề Vy sẽ mở một cuộc họp báo tại cao ốc Silver, lúc đấy các vị hãy đến và đặt câu hỏi! Bây giờ xin phép cho cô ấy được nghỉ ngơi sau chuyến bay dài! Tôi sẽ đem thông tin về buổi phỏng vấn lên trang xã hội của cô ấy! Sẽ không có câu hỏi nào được trả lời ngay lúc này nên mong mọi người đừng tốn sức cũng như tạo áp lực cho cô ấy! Cảm ơn!” Anh nhanh chóng nói to, chẳng mấy chốc phóng viên liền nới lỏng vòng vây cho họ đi qua.
Tề Vy đeo kính đen khẽ mỉm cười thân thiện với phóng viên để cho họ có được một tấm ảnh của cô, thuận lợi cho việc đưa tin. Cửa xe sang trọng vừa đóng lại cô lập tức thu lại nụ cười trên môi, tháo cái kính Versace tiện tay quăng sang một bên.
“Vy à! Chị nên cẩn thận hành động, chị đang là người mẫu quảng bá cho Versace quý này, nếu hành động vừa rồi bị chụp được thì rất nguy hiểm đấy ạ!” Ái Linh, cô trợ lí hiền lành lên tiếng nhắc nhở
“Biết rồi biết rồi! Mau báo lịch trình hôm nay!” Tề Vy nhăn mặt, tay xoa cái cổ mỏi nhừ.
“Từ nay đến 5 giờ chiều chị được nghỉ ngơi ở khách sạn, 7 giờ phải đến xem trước nội dung và các mẫu thiết kế của hãng thời trang “FLY” cho buổi chụp thử ngày mai ạ! Hôm nay chủ yếu để chị dưỡng sức là chính!” Cô trợ lí nhanh nhẹn đáp rõ ràng không để ý nét mặt cực kì khó đoán của Tề Vy bên cạnh.
“Chị Vy! Chị không sao chứ? Có phải do môi trường thay đổi đột ngột quá không?” Ái Linh khá lo lắng hỏi gấp
“Linh... Em vừa nói... Là hãng thời trang “FLY” sao?” Tề Vy có chút run rẩy trong giọng nói
“Vâng!...”
“...” Vẻ mặt Tề Vy càng kém
“Chị yên tâm! Đây là một nhãn hàng mới xuất hiện những năm gần đây, nhưng họ thực sự có năng lực, các nhà thiết kế lớn của làng thời trang đều nhận xét đây là một trong những nơi họ muốn hợp tác cùng nhất. Danh tiếng của chị chỉ có đi lên, không bị hạ xuống đâu ạ!” Lo Tề Vy không chịu nên cô nhanh chóng giải thích
“Chị biết! Nhưng hợp đồng...”
“Hơn một tháng trước chị đã kí rồi”
“Kí rồi? Hơn một tháng trước?” Cô mở to mắt nhìn Ái Linh
“Vâng...”
Tề Vy thất thần ngẫm nghĩ lại... Hơn một tháng trước cô nhận lời mời đến dự tiệc của nhà sản xuất phim, rất nhiều nhân vật lớn ở đó, cô đã uống rất nhiều sau đó người quản lí Quách Duy đã đỡ cô về lại khách sạn ở thành phố đó, cô mở hồ nhớ anh ta đã đưa cô một số giấy tờ, cô nghe anh ta nói đó là hoá đơn mua sắm của cô ở một trung tâm mua sắm nên thuận tay kí vào không xem qua... Càng nghĩ Tề Vy càng hoảng loạn, tay nắm chặt lại, dấu móng tay bấm sâu vào lòng bàn tay. Đến khi nhìn ra kính xe thì khách sạn năm sao Scorpion đã ở ngay trước mặt. Thang máy dừng ở tầng 25, trong căn phòng VIP rộng lớn xa xỉ, nội thất cao cấp với kí hiệu hình bọ cạp được đưa vào cực kì tinh tế cũng không kém phần uy quyền, đẹp nhất là cửa kính trong suốt nhìn thấy thành phố hoa lệ, cả ban công cũng làm từ kính chịu lực mơ hồ như đang lơ lửng trên cao.
Ái Linh giúp cô chuẩn bị nước tắm sau đó đi về phòng của cô ấy. Chiếc bồn tắm lớn với những cánh hoa màu tím chuyển động dữ dội theo dòng nước, Tề Vy thả mình vào bồn, nhắm mắt lại không ngừng suy nghĩ sắp xếp mọi thứ trong đầu với nhau, Quách Duy đi theo làm quản lí cho cô đã hơn 5 năm, không lí nào anh ta lại bán đứng cô. Chẳng lẽ hôm đấy cô lại nghe nhầm từ hợp đồng với “FLY” thành hoá đơn mua sắm? Không thể nào! Cô không có ác cảm với “FLY” mà là chủ nhân của nó thật sự “ác cảm” với cô!
Nghe tiếng chuông bên ngoài cô liền đoán ra ai đã đến, chậm rãi đứng lên với tay lấy chiếc áo choàng tắm khoác lên người, thắt chặt dây đay. Mở cửa sau đó quay người ngồi lên sofa ngắm nhìn người quản lí trẻ tuổi giỏi giang của mình bước vào.
“Ái Linh nói rằng em muốn gặp anh?!” Quách Duy không còn lạ gì với cách ăn mặc thoải mái ở nơi riêng tư của cô nên thong thả ngồi đối diện.
“Hợp đồng cùng với “FLY” là sao?” Cô vào ngay vấn đề
“Hai tháng sau hợp đồng của em cùng Versace kết thúc, lúc đó em sẽ là đại sứ thương hiệu cho “FLY” trong vòng 3 năm” Lời Duy như gió thổi nhè nhẹ nhưng với cô nó không hề dễ nghe chút nào
“Anh rõ ràng chưa từng nói qua!!” Cô tức giận
“Em đã kí rồi, tốt nhất là nghỉ ngơi rồi tối nay đi xem nội dung hoạt động và chụp ảnh”
“Là anh lừa em! Tại sao? Anh thừa biết chủ tịch của “FLY” và em có mối quan hệ hết sức căng thẳng! Vì sao lại dồn em đến đó? 3 năm? Anh nghĩ sau 3 năm em sẽ yên ổn chấm dứt hợp đồng sao?”
“Em muốn đổi ý?”
“Từ đầu em đã chưa từng chấp nhận!” Giọng cô khá cao
“Số tiền thù lao của em sẽ là 10 triệu đô một năm... Nói thật chỉ với việc làm đại sứ thương hiệu mà có thể kím được số tiền đó thì quá lời cho em. Bây giờ em huỷ hợp đồng... Phải bồi thường gấp 10 trong vòng 6 tháng... 300 triệu đô... Em thấy có đáng không? Còn nữa, thế lực bên trong của họ không hề nhỏ, em có dám chắc bản thân mình còn chỗ đứng sau khi đối đầu với họ?” Duy nhíu mày nhìn thẳng vào cô
Tay cô lạnh đi, khẽ rùng mình. Tài sản cô tích góp có thể bồi thường hợp đồng nhưng đúng như Duy nói, có thể cô sẽ mất sạch nếu chống đối với họ.
“Tại sao... Lại chọn em? Trên thế giới còn rất nhiều nhân vật nổi tiếng muốn làm đại sứ thương hiệu cho họ... Tại sao lại là em?”
“Theo lời từ phía bên đấy thì gương mặt của em rất phù hợp với tố chất họ muốn ở một người đại diện, hãng thời trang đến từ Châu Á thì một hình ảnh Á Đông của đại sứ rất quan trọng nên... Em được chọn! Đó là lời giải thích bên họ, còn bên trong... Em nên tự mình tìm câu trả lời thì hơn, nhưng tốt nhất là em nên chấp nhận, họ không giết em đâu nên không cần quá lo lắng, cùng lắm là muốn sở hữu em thôi” Duy cười trấn an cô nhưng cũng mang không ít âm hưởng “đe doạ”
Vy không nói gì được nữa, quả thật lời giải thích rất có lí, hợp tình, không cách nào phản đối. Từ đầu đến cuối đều dễ nhận thấy người được lợi nhất chính là cô.
“Anh đi được rồi... Chiều nay Ái Linh sẽ giúp em chuẩn bị trang phục để đến “FLY”, anh yên tâm, em sẽ không bỏ trốn đâu” Cô cười khó coi
“Ùm! Đừng suy nghĩ nhiều quá, anh bên cạnh em nhiều năm như vậy chẳng lẽ không bảo vệ em được toàn thây?” Duy nháy mắt với cô, con người này luôn khó đoán như vậy, hỏi Vy về Quách Duy thì cô cũng chỉ biết lắc đầu.
Đến khi tiếng đóng cửa vang lên cô mới sực nhớ rằng mình chưa nhận được câu trả lời về việc tại sao Duy lại lừa cô kí vào bản hợp đồng. Mắng thầm bộ não hoạt động không tốt của mình cô quay lại phòng tắm làm sạch cơ thể sau đó thư giãn trên chiếc giường King size êm ái. Nhấn vào cái nút gần đầu giường, tất cả màn đều được kéo lại che đi ánh sáng từ tấm kính trong suốt mang đến cho cô bóng tôi lặng thinh.