“Sao nhiều phóng viên thế?” Cô không khỏi xoay qua hỏi Vũ Minh
“Trợ lí báo với anh rằng từ khi em hợp tác với công ty thì lúc nào cũng đông phóng viên như vậy, ngay cả khi em không đến công ty” Vũ Minh vui vẻ nói đáy mắt có chút tự hào về Tề Vy
Vất vả lắm hai người mới thoát được máy ảnh dồn dập của phóng viên mà đi lên tầng cao. Xe có rèm che hết tất cả cửa sổ nên bọn họ không phát giác ra anh và cô xuống cùng nhau.
“Ivy!!! Chị đây rồi” Ái Linh nhiều ngày nay bị Quách Duy cấm liên lạc với Vy nên vừa thấy Vy cô ta liền phấn khích chạy lại.
Mặc dù Vy bề ngoài đối xử với cô rất rõ ràng địa vị, kiêu ngạo la mắng đủ đường nhưng theo Vy nhiều năm cô biết Vy luôn muốn tốt cho mình, đã vậy còn luôn bênh vực cô, những khi trợ lí khác dè biểu bắt nạt cô tuổi nhỏ nhút nhát Vy đều không màn đến thân phận nghệ sĩ thế giới mà “xử lí” bọn người đó. Cô biết thực lực của mình quả thật rất kém, cô vụng về chậm chạp thường xuyên làm sai việc nhưng Vy đều nói giúp trước mặt Quách Duy. Tề Vy đối với cô mà nói là ơn trọng như núi.
“Làm gì mà nhảy cẩn lên? Muốn hù tôi chết sao?” Miệng là mắng nhưng ánh mắt cô tràn ngập ý cười
“Vì em nhớ chị mà, chị à mấy nay chị đã đi đâu? Quản lí Quách không cho em biết xíu thông tin gì về chị” Ái Linh kéo cô ngồi vào phòng trang điểm để cô ngồi lên ghế, cầm một chiếc lượt chải mái tóc dài xoăn nhẹ màu nâu của Vy.
“Tại sao lại không cho?” Vy khẽ nhíu đôi mày xinh đẹp
“Anh ấy bảo là lệnh của sếp tổng không ai được làm phiền chị”
Vy như đã hiểu ra chuyện gì, người nổi tiếng như cô mà cả tháng không có lấy một cuộc điện thoại báo cáo tình hình, thì ra đều có người nhúng tay vào cho cô có thời gian trọn vẹn với “chồng mới cưới“.
“Sếp tổng... Hay ông nội của sếp tổng?!” Cô hỏi nhưng rõ ràng là khẳng định
Ái Linh ngơ người chậm hiểu rồi cũng mời chuyên viên vào trang điểm cho Vy
“Trang điểm ngay lúc này luôn sao?” Vy ngỡ buổi chụp sẽ bắt đầu sau khi họp xong. Cô ghét phải bôi trét nhiều trước trong phòng họp, nó khiến cô có cảm giác mình là một cái bình hoa cho bọn đàn ông nhìn và phụ nữ chỉ trỏ dè bỉu nên dùng dằn không muốn trang điểm
“Haizz, cô xem dù sao cô cũng là người của công chúng, trong phòng họp kì này cũng có không ít đạo diễn cùng nhà đầu tư, mà cô ngay cả chân mày cũng không thèm kẻ, cô nương à, mặt mộc của cô rất đẹp nhưng bọn người đó sẽ cho cô là thiếu tôn trọng họ” Alex dù là con trai nhưng tài nghề hoá trang của anh ta là thượng thừa, được hầu hết người nổi tiếng muốn bắt tay hợp tác nhưng tính cách con người này không hề dễ chịu rất ghét bị sai khiến, anh ta luôn muốn bản thân điều khiển tất cả trong tay. Không trang điểm theo bối cảnh chụp ảnh mà có khi bối cảnh chụp ảnh phải thay đổi theo phong cách hoá trang của anh ta.
“Mặc kệ họ tôi không quan tâm” Anh ta làm càng một thì Tề Vy đôi khi lên đến mười.
“Mà tôi quan tâm, cô nương à, mặt cô có vấn đề gì thì người chịu trách nhiệm là tôi! Tôi là không muốn thanh danh mình bị cô làm cho hư đi” Anh ta không khoan nhượng cầm thẳng bông phấn bắt đầu “bay múa” trên mặt cô
Không cam tâm nhưng rồi thấy gương mặt đẹp rạng ngời trong gương thì cô không khỏi thán phục tay nghề của tên này. Trông cô không hề khoa trương mà lại nhấn nhá rất vừa những điểm cần nổi bật.
“Ê mà này!” Chuyên viên trang điểm nói chuyện với diễn viên nổi tiếng quyền lực kiểu chợ búa này chỉ có anh ta
“Gì?!” Cô cũng “vả” ngược lại đanh đá, thấy anh ta thay đổi sắc mặt phất tay cho mọi người trong phòng lui hết ra ngoài, Ái Linh dù là thân cận cũng ngậm ngùi đi ra.
“Cô có chắc là mình chưa phẫu thuật thẩm mĩ không?” Alex ra vẻ thần bí
Tề Vy bất giác đưa tay lên mặt, ngón tay như hư không vuốt nhẹ các đường nét thanh tú, mày thanh này, mắt to này, mũi cao gọn này, môi mọng này, khuông hàm tiêu chuẩn này,... Ánh mắt cô có chút né tránh, có chút che giấu, bi thương nhìn mình trong gương như tưởng nhớ về điều gì đó. Thấy biểu hiện của cô Alex không khỏi che miệng trợn to mắt. Người này nổi tiếng là sắc đẹp trời cho, dù không phải dạng đẹp “nghiêng thành đổ nước” nhưng là dạng tỉ lệ chuẩn hài hoà khiến người khác nhìn rồi muốn nhìn nữa mà càng nhìn càng vừa mắt. Chẳng lẽ cô ta đều là do nhân tạo ban cho...? Anh ta nghi ngờ hỏi bừa một câu chẳng lẽ lại thật sự đánh trúng?
Thấy nét mặt thản thốt xanh đỏ vàng của Alex, Tề Vy không khỏi bật cười nghiêng ngả hoàn toàn rũ bỏ cảnh bi thương vừa rồi. Lần này Alex chỉ còn lại cơ mặt đông cứng, có gì mà buồn cười chứ? Cô ta là sợ bị phát hiện đến điên lên sao? Chợt “thiên chức làm mẹ” của anh ta trỗi dậy, thương xót nhìn cô
“Yên tâm, tôi biết cô cũng vì sự nghiệp mà hy sinh nên sẽ giúp cô giữ kín chuyện này, cam đoan kín bưng” Anh vỗ vai cô
Cô lại khoa trường cười lớn hơn
“Nè cô làm tôi sợ đó, còn như vậy nữa tôi sẽ gọi nhà thương điên đấy” Alex hơi né người ra sau nhìn cô cười nghiêng ngả trên ghế trang điểm khá cao
“Ha... Anh thật là... Ha ha... Làm tôi tức cười quá đi... Ha ha” cô khó khăn ngắt quãng
“Phẫu thuật thẩm mĩ nhiều ngay cả cười quá trớn cũng sẽ khiến mọi thứ lệt đi đấy, cô cẩn thận” Alex thấp giọng nhắc nhờ dù vẫn chưa thông suốt ý cô
“Phẫu thuật thẩm mĩ cái đầu nhà anh! Tôi là hoàn toàn tự nhiên, chẳng lẽ anh chưa nhìn thấy sếp tổng lần nào? Mặt anh ta cũng tỉ lệ chuẩn đấy thôi” Cô buồn cười nói, cô chẳng qua chỉ muốn kiểm tra lại trình độ diễn xuất của mình ai ngờ lại khiến Alex tin sái cổ
“Vậy là cô chưa từng phẫu thuật?”
“Tôi có cả giấy kiểm nghiệm của bác sĩ đây, muốn xem không?” Ý cười in đậm trên môi cô, tên này thật là nhạy cảm quá đi
“Nhưng tôi mới nhận ra, cô và sếp tổng quả thực có một số nét giống nhau... Chẳng lẽ...” Anh ta đưa ngón tay chỉ về phía Tề Vy
“Lẽ gì?” Cô bất giấc liếm liếm môi thầm nghĩ anh ta đã đoán ra quan hệ của cô cùng Vũ Minh
“Chẳng lẽ... Hai người phẫu thuật cùng một chỗ?”
“Oạt oạt!!!” Cô thầm thấy quạ đen bay ngang đầu tên này nên đổi nghề viết truyện thì hay hơn
Bỏ lại tên ấy suy diễn lung tung cô “nhảy tọt” xuống ghế đi ra khỏi phòng thay đồ.
“Ái Linh đi thôi” Cô tự tin sải bước với tay chộp lấy chai nước Linh vừa mở nắp. Ở trong nhà lâu quá cô quên mất mình từng ngạo nghễ ngẩng cao đầu thế nào. Thần thái áp đảo lan toả khắp nơi, mọi người trong phòng chụp ảnh đang làm việc khi nhìn thấy cô liền dừng lại chăm chú không bỏ qua nhất cử nhất dộng của cô
“Đã lâu không gặp!” Cô không cười chỉ mở miệng nói bừa một câu
“Chào Ivy!!” Nhưng bọn người kia liền phấn khích tươi cười chào lại.
Cô thật ra rất muốn tỏ vẻ thân thiện nhưng từ khi Quách Duy làm quản lí của cô đã không dưới 10 lần nhắc nhở phải thật cứng rắn kiêu ngạo vào, phải có sự chuyên nghiệp nhất định, dù chán ghét nhưng lời anh ta quả thật có lí, bọn phóng viên cũng nhiều lần sợ bộ mặt lạnh lùng của cô mà không dám làm càng.
“Mọi chuyện tiến hành ra sao?” Cô lật lật nội dung quảng cáo.
“Dạ rất tốt, chị xem lát nữa sẽ trình lên sếp tổng nội dung quảng cáo nào?” Một cô gái nhỏ của bộ phận hình ảnh chạy lại
“Cứ lấy cái mà các người cho là tốt nhất” Vy lười nhác đưa lại cho cô ta các bản nội dung
“Dạ em biết rồi ạ, cảm ơn chị” Lời đồn trong giới không sai, Vy dù bề ngoài lạnh lùng nhưng thực chất rất dễ chịu, cô nhớ cách đây không lâu khi đang chụp ảnh cho một cô diễn viên mới nổi đã bị làm khó trên dưới hơn trăm lần... Cô diễn viên đó tên là Trạch Nhu, cô nhớ rất rõ hôm đó cô ta ngang tàn thế nào.
“Cô đứng lại!” Toan bước đi cô gái nhỏ liền bị Vy gọi ngược lại
“Dạ?” Cô ta có chút hốt hoảng
“Cô tên gì?” Vy nghiêng đầu nhìn lên gương mặt trông còn rất nhỏ tuổi