Trong quán bar ầm ĩ nhất trên con phố, chiếc bàn tụ tập mấy thanh niên đầu xanh trong một căn phòng kín, tay săm hầm hố cùng nhau lắc lư mấy chén rượu vang sóng sánh, cũng không biết đã đến chai thứ mấy.
"Anh Trinh, lâu lắm mới thấy anh." Một người lên tiếng.
"Trinh cái đầu mày chứ Trinh." Người được gọi là anh Trinh tiến lên vung tay cốc một cái vào đầu người vừa lên tiếng. "Tao là Tinh. Vì sao í, cái thằng óc lợn."
"Anh tên là vì sao thì sao bọn em biết được?" Người khác đáp lại.
Cả đám lại phá lên cười sỗ sàng.
Người tên là Tinh cũng không tức giận mà cười theo. Cậu ta cầm lấy chén rượu, tự rót cho mình một ly. "Tao tới muộn, kính một ly trước."
Nói rồi ngửa cổ uống cạn. Tiếng hoan hô ầm ĩ trong căn phòng nhỏ.
Mọi người ngồi xuống cùng nhau hỏi chuyện mới biết, người thanh niên tên Tinh bị ông già ở nhà cấm túc.
"Tao đi đua xe, đâm con nhà ông Bắc chảy máu đầu, nên lão kêu tao tới xin lỗi. Có cái con khỉ. Thằng đó dám vượt lên trước tao. Toác cái đầu là còn nhẹ đấy."
Nói rồi Tinh dằn mạnh chai rượu xuống, thô lỗ đưa tay quẹt ngang miệng.
"Khó khăn lắm ông già nhà anh mới kiếm được anh về, thế mà chẳng thương anh tí nào cả." Một người cười xoà phụ hoạ.
Tinh cho là phải, cậu lại cầm ly rượu lên uống. "Uống đê, nay tao bao."
Đám người "hư hỏng" lại tiếp tục ưng ừng mà ngửa cổ uống xuống chất lỏng cay xè, uống đến độ cả người đều chẳng còn sức mà đứng lên.
Nhân viên quán bar đã quá quen với việc này, nhanh chóng cho người vào khiêng bọn họ lên phòng. Hai tầng dưới của toà nhà là quán bar, những tầng trên đều là khách sạn, để dành cho người qua đêm.
Thanh niên tên Tinh bị nhân viên tuỳ ý vứt trên giường, cậu làu bàu mấy tiếng, chẳng nghe thấy nhân viên đang chửi mắng cái gì, xoay người nằm ngủ.
Cánh cửa đóng rầm lại, biển số 69 trên cửa cũng lung lay mà xoay ngược xuống thành 96.
Một người đàn ông cao lớn xiêu vẹo di chuyển trên hành lang phòng nghỉ, đôi tay lần mò số phòng, miệng thi thoảng lại chửi ai đó. Hình như là người không hay chửi người khác, nên anh ta lặp đi lặp lại cũng chỉ có mấy từ đó.
"Đã tới rồi sao?" Người đàn ông nặng nề thở ra một tiếng, nhìn biển số 96. "Sao nhanh thế nhỉ?"
Nhưng mà phần thân dưới trướng đau đã khiến anh ta mất lý trí. Người đàn ông thô lỗ xô mở cửa phòng. Rầm một tiếng to như thế nhưng cũng chẳng khiến người trong phòng tỉnh dậy.
Nhìn thanh niên thân hình nhỏ con trên giường, trông hơi đen, không ngon miệng cho lắm. Nhưng cặp đào kia thì rất đúng ý của người đàn ông. Anh ta thô lỗ ngồi phịch xuống giường, bàn tay thô to như tay gấu bắt đầu rờ roạng, càn rỡ mà tháo cúc quần, cởi bỏ chiếc áo trên thân mình thanh niên.
Đêm xuân ngàn vàng, thuốc tràn khỏi thân. Thằng ngu mới bỏ.
...****************...
Tinh mệt mỏi nâng lên mí mắt. Hôm qua cậu mơ thấy mình bị một con gấu bắt được, nó gặm cắn cả người cậu, trên xuống dưới, đều nhai đến xương cũng không còn.
"Mơ sao mà giống thật quá vậy?" Nói rồi cậu tức giận lật người lại.
Thắt lưng đau, eo đau, vai đau, cổ với đầu cũng đau. Toàn thân đều đau.
Thanh niên lật chăn ra, kiếm cho mình khoảng không khí dễ thở hơn. Lập tức bị mấy dấu vết trên thân doạ sợ.
Tinh trố mắt nhìn mình trong chiếc gương đối diện cạnh giường. Sao nhìn cậu như phát ban thế này? Đỏ đỏ tím tím như đậu mùa không bằng.
Nhìn kĩ lại, mới phát hiện mấy thứ này giống như vết hôn cùng vết cắn, chi chít trải dài từ cổ xuống đến tận bắp chân.
"Chẳng lẽ trong phòng có quỷ nữ à?"
Chẳng biết phải do từng lớn lên trong môi trường quá nhiều điều "người lớn" hay không mà thanh niên rất nhanh đã tiếp thu. Còn mơ mộng mà tơ tưởng tới "ma nữ" mãnh liệt cỡ nào.
Nhưng còn ngạc nhiên hơn là cậu cảm nhận được cơn đau từ thân dưới. Không phải người anh em đâu, mà là cái miệng nhỏ kia kìa. Cứ như là đang bị táo bón xong đi uống thuốc xổ vậy.
Quá kinh hoàng, Tinh nghiêng người, đưa tay xuống.
Nửa tiếng sau, cậu ta bước ra từ nhà tắm, gương mặt tái mét như thấy gì kinh khủng lắm. Nhanh chân di chuyển tới mấy chiếc thùng rác, có cả vật chứng chứng minh chuyện tối qua luôn.
"Thằng chó nào dám..." Tinh tức giận muốn gào lên thì ánh mắt va phải chiếc bàn trà trong phòng.
Có lẽ sợ người tỉnh dậy không nhìn thấy rõ, người để lại cố tình lấy một tờ giấy to màu sắc, phía trên là một sấp mấy tờ tiền, sơ sơ cũng phải mấy triệu. Tờ giấy trắng được tiền để lên ghi bên dưới là số điện thoại liên lạc.
"Tôi rất ưng cậu. Nếu có mong muốn kí hợp đồng nhu cầu sinh lý dài hạn với tôi, liên hệ qua số này."
Tinh cầm tờ giấy, vò nát trong lòng bàn tay. Cảm giác tự tôn của một thằng đàn ông bị sỉ nhục hạ thấp đến tận cùng. Tinh tức giận hất đổ cái bàn trà, tiền cũng bị ném tứ tung bên trong phòng nghỉ.
Nhưng cuối cùng cậu vẫn nhặt lại tiền, cùng với cả tờ giấy kia, hầm hầm lao ra khỏi khách sạn. Nhân viên lễ tân thấy thế liền gọi với lại. "Anh trai, anh trai còn chưa trả tiền."
"Tiền cái *** ** *** chứ tiền!" Tinh gào trở lại.
"Ấy, chả lẽ định ăn quịt à? Trả tiền rồi đi" Nhân viên đứng quầy tức giận đáp trả. "Phòng 69, ở qua đêm, tiền phòng ba triệu."
Tiền của người kia để lại có ba triệu, chẳng thừa chút tiền nào. Tinh vừa trả tiền vừa chửi mười tám đời tổ tiên của người kia. Chơi trai còn không trả tiền phòng. Cái thứ dòng ăn ở vô đức!
...**********************...
Lời tác giả: Helu, lại là một tác phẩm mới của tui đây. Lần này dự kiến là một bộ mỏ hỗn y chang bộ Con vẹt. Cả công lẫn thụ luôn. Chỉ là công mỏ hỗn ăn học, còn thụ mỏ hỗn xã hội nha.
Quân nhân x thành phần ăn hại. Nghe tag thôi là thấy "háo hức" rồi. Ngoài ra còn có cả bảo bảo, cưới trước yêu sau, đủ combo luôn.
Tui cũng đọc nhiều bộ "ăn cơm trước kẻng" rồi, không hài lòng nhau nhưng trước sau đều về một nhà. Bộ này cũng vậy, không má nào chịu má nào. Nhìn quân nhân trị sâu gạo và nhìn ăn hại làm hư thanh niên năm tốt của Đảng nhé.
Wish you have a good time!