Mục lục
Tu Tiên Tại Đấu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Ngày hôm sau, lúc trời còn chưa sáng, tại một góc của Vũ Sơn Thành, một cái bóng đen nhỏ lặng lẽ xuất hiện tại cửa thành, trong nháy mắt liền biến mất một cách quỷ dị, giống như chưa từng xuất hiện vậy.
Nếu như nhìn về phía trước mười trượng thì sẽ lại thấy được cái bóng đen đấy nhưng nó lại tức biến mất.

Nếu như lại nhìn tiếp mười trượng nữa thì sẽ lại bắt gặp nó nhưng cũng giống như lần trước, cái bóng đen sẽ biến mất.
Cái bóng đen này không ai khác chính là Mục.

Sau khi hắn được cho phép nghỉ vài hôm thì lập tức liền rời đi.
Trước khi đi thì Mục đặc biệt chọn một bộ y phục màu đen có mũ trùm đầu rồi mới mặc lên, sau đó lại dịch dung cho bản thân nhìn già hơn một chút rồi mới đeo cái mặt nạ mặt quỷ lên.
Việc chuẩn bị đã xong, Mục liền chọn lúc trời còn chưa sáng để rời đi để tránh những phiền toái không cần thiết.
Mục tiêu của hắn lần này là kiếm đủ số dược liệu để luyện chế mấy loại đan dược, lần lượt là Hoàng Long Đan, Kim Tủy Hoàn, Thanh Linh Tán, Dưỡng Tinh Đan cùng Trừu Tủy Hoàn.
Trong đó Hoàng Long Đan cùng Kim Tủy Hoàn là quan trọng nhất, bởi vì hai loại đan dược này nếu dùng cùng nhau thì có thể giúp Mục nâng cao tu vi nhanh hơn rất nhiều lần.
Tiếp đó là Thanh Linh Tán, đối với tu tiên giả cấp cao thì nó chẳng có tác dụng gì nhưng đối với tu vi còn ở Luyện Khí Kỳ như Mục thì lại có khả năng giải được hơn trăm loại độc, rất cần thiết để bản thân hắn phục dụng.
Còn Dưỡng Tinh Đan thì mặc dù không có công hiệu tốt như Thanh Linh Tán nhưng nó có thể chữa nội thương cùng ngoại thương một cách nhanh chóng.
Cuối cùng đó chính là Trừu Tủy Hoàn.

Loại đan dược mặc dù có thể kích phát tiềm năng trong cơ thể con người nhưng lại khiến cho người ta đau đớn tột độ, giống như là rút gân hút tủy vậy.

Thuốc này sau khi uống, cách một đoạn thời gian phải uống tiếp, nếu không thì nhẹ thì toàn thân tê liệt, nặng thì mất tính mạng, hơn nữa, cho dù uống thuốc đúng thời gian thì sau 10 năm, vẫn không tránh được việc mất đi tính mạng.
Mục tất nhiên không dại gì mà làm cái loại chuyện ‘giết gà lấy trứng’ này.

Hắn sẽ pha loãng Trừu Tủy Hoàn ra, sau đó dùng như một loại thuốc dẫn để sử dụng cùng Hoàng Long Đan cùng Kim Tủy Hoàn.

Tất nhiên thì hắn sẽ không dùng thường xuyên bởi vì nếu hắn làm thế thì chẳng khác nào chấm dứt tính mạng của bản thân vậy.

— QUẢNG CÁO —
***
Quay trở lại hiện tại, sau một canh giờ liên tục thi triển Ngự Phong Quyết, Mục cũng đã tới được nơi cần tới.
Đó là một mảnh rừng nhỏ gần Vũ Sơn Thành, mặc dù không rộng lớn như Tinh Đấu Đại Sâm Lâm nhưng vẫn có không ít hồn thú cấp bậc vạn năm sinh sống tại chỗ này.

Nói về hồn thú thì trong hai tháng học tập tại Hoa Vũ Học Viện thì Mục hiện tại đại khái cũng biết được một hai.
Ngước nhìn khu rừng trước mặt, Mục cũng không có tiến vào mà nhanh chóng tìm kiếm một chỗ nghỉ chân rồi ngồi xuống để khôi phục linh lực.

Bởi vì liên tục thi triển Ngự Phong Quyết thì cho dù linh lực hắn có hùng hậu cỡ nào đi nữa thì cũng không thể nào chịu được sự tiêu hao lớn như vậy.

Qua một lát, sau khi đã đưa bản thân về trạng thái đỉnh phong, Mục mở đôi mắt đỏ như máu của mình ra quan sát xung quanh.

Sau khi xác nhận xung quanh không có người rồi thì hắn mới bắt đầu tiến vào trong rừng.
***
Trong rừng, Mục cẩn thận đưa mắt nhìn khắp nơi dò xét.

Cũng phải nói lần ra ngoài này chính là lần đầu tiên hắn ra ngoài thành sau hai năm sống trong thành, cẩn thận là điều hiển nhiên.
Qua một lúc tìm kiếm, Mục cuối cùng cũng tìm được dược liệu mà hắn cần tìm, đó là Từ Hợp Lan – một trong các dược liệu cần dùng để điều chế Trừu Tủy Hoàn.
Từ Hợp Lan cũng không tính là loại thiên bảo địa bảo gì, vì thế cho nên rất dễ tìm.
Sau khi xác nhận không có nguy hiểm gì xung quanh, Mục mới cất bước nhanh tới hái.

Qua một phen thu thập, hắn đem hai mươi cây Từ Hợp Lan thu vào trong túi trữ vật, còn ba cây còn lại cùng đám rễ thì giữ lại đó.
— QUẢNG CÁO —
Lại qua ba ngày, Mục không có gặp một chút khó khăn nào, căn bản cũng đã thu thập đủ số dược liệu hắn cần, chỉ còn thiếu một hai loại nữa là chuyến đi này hoàn thành.


Chính vì thế mà hắn quyết định tiến vào sâu một chút để tìm tòi.
Thế nhưng khi đi được một lúc thì hắn lại phát hiện động tĩnh gần đó.

Rất nhanh Mục liền thi triển Ngự Phong Quyết nhảy lên một cái cây gần đó, còn tay thì đưa lại trên túi trữ vật, lập tức tế ra một thanh trường thương, ngưng thần cảnh giác.
***
Phía trước là một nhóm ba người, hai nam một nữ đang giao đấu với một đầu hồn thú dạng sói, lấy kiến thức được học thì Mục nhanh chóng nhận ra đó là một đầu Khuyển Lang tu vi tầm trăm năm.
Lại nhìn về phía ba người kia, đó là một tổ hợp gồm hai thanh niên tầm 28, 29 tuổi cùng một bé gái tầm 12 tuổi.

Hai thanh niên thì giống hệt nhau từ ngoại hình cho tới vũ hồn là một thanh côn dài, nhìn hồn hoàn dưới chân một trắng một vàng thì tu vi có lẽ đều là Đại Hồn Sư.
Còn về phần cô bé kia thì không có triệu hoán ra vũ hồn mà chỉ đứng đằng sau hai thanh niên nọ, vẻ mặt có chút sợ sệt.

Lấy nhãn lực của Mục tự nhiên nhìn ra rằng hai người thanh niên kia đang muốn giết đầu Khuyển Lang nọ để làm hồn hoàn cho cô bé kia.
Căn cứ tình hình hiện tại thì có lẽ nhóm người này đang ở thế thượng phong, bởi vì trên người họ chỉ có vài vết thương nhỏ mà đầu Khuyển Lang nọ thì mình đầy vết thương, bộ dáng sấp hấp hối.
Qua một lúc đánh giá tình hình, Mục xác định mấy người này không có khả năng gây nguy hiểm đến bản thân nên lập tức định rời đi, hắn cũng không có ý định nhúng tay vào.

Thế nhưng khi lúc hắn định rời đi thì lại xảy ra dị biến.
Lúc này, đầu Khuyển Lang nọ đột nhiên phát cuồng, liên tục tấn công dồn dập vào hai người thanh niên, căn bản không quan tâm đến sống chết của bản thân.
Qua một hồi kịch chiến, một trong hai thanh niên thất thủ, liền bị đầu Khuyển Lang nọ vồ lấy, lập tức nó liền mở cái miệng đỏ như chậu máu ra ngoạm lấy cái đầu của thanh niên nọ.
Một màn này là cho hai người còn lại không kịp phản ứng, đợi khi đầu Khuyển Lang nọ nhai nuốt hoàn toàn thì hai ngươi họ mới bắt đầu hoàn hồn trở lại.


— QUẢNG CÁO —
Thấy một màn như vậy, người thanh niên còn lại giận dữ gầm lên: “Lão nhị… Súc sinh, nhận lấy cái chết.

Đệ Nhị Hồn Kỹ – Trọng Côn Phá Núi!”
Trong nháy mắt, thanh côn trong tay thanh niên đột nhiên dài ra gấp đôi khi trước, cả người hắn cũng bành trướng ra không ít.
Chỉ thấy hắn cầm thanh côn bay bật nhảy lên, nhắm về phía đầu Khuyển Lang kia mà đánh xuống.

Thấy vậy, đầu Khuyển Lang nọ liền lách sang một bên tránh né công kích của thanh niên.
Bởi vì chỉ là hồn hoàn trăm năm cho nên uy lực của chiêu này không lớn, cộng thêm việc tiêu hao hồn lực khi giao chiến lúc trước, cho nên khi chiêu này đánh vào mặt đất cũng không tạo thành bao nhiêu thiệt hại.
Mắt thấy công kích thất bại, thanh niên nọ vội vàng xoay người lại, định xuất ra thêm một chiêu nữa nhưng đầu Khuyển Lang kia vô cùng nhanh, trong nháy mắt đã xuất hiện phía trước mặt thanh niên.

Nó mở cái miệng đỏ như chậu máu ngoạm lấy cánh tay phải của tên thanh niên kia, sau đó nó dùng lực xé toạc cánh tay đó.
Người thanh niên kia sau khi mất đi cánh tay thì sắc mặt liền trở nên tái nhợt, thở hổn hển, ngay cả vũ hồn cũng đã biến mất, hiển nhiên là đối với việc bị mất cánh tay đã làm hắn mất hết sức chiến đấu.
Đầu Khuyển Lang kia tất nhiên không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, liền lập tức lao đến kết thúc tính mạng người thanh niên nọ.
Sau khi hai người thanh niên bị giải quyết, cô bé 12 tuổi kia tất nhiên không thể nào tránh thoát khỏi ma trảo của đầu Khuyển Lang nọ, đều bị giết chết rất thảm.
Lúc này trong khi đầu Khuyển Lang nọ đang chuẩn bị thưởng thức chiến lợi phẩm của bản thân thì nó không biết rằng từ xa đang có một đôi mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm nó như một con sói chết..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK