Bởi vì con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu kia vừa bay vừa chém ra vô số công kích, cho nên lúc này đây, nó đã lùi về phía sau khoảng 20 trượng, dường như nó muốn làm cái gì đó.
Réc… Réc… Réc…
Chỉ thấy Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu liên tục kêu lên, thanh âm càng lúc càng to, ba đôi mắt thì càng ngày càng trở nên đỏ ngầu, giống như là sắp mất đi ý thức.
Vù… Vù… Vù…
Đột nhiên, con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu ngừng la hét lại, sau đó thì mở rộng ba cái miệng ra, thậm chí còn không thể mở ra được nữa, điên cuồng hút lấy máu tươi.
Bởi vì xung quanh đây đều có huyết trì, chính vì vậy mà rất nhanh đã có rất nhiều máu tươi bay vào trong miệng của con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu, thậm chí còn có cả máu tươi của vô số con dơi đã chết dưới tay của đàn Huyết Trùng.
Một hơi thở…
Hai hơi thở…
…
Mười hơi thở…
Mặc dù thời gian chỉ mới trôi qua mười cái hô hấp nhưng con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu kia đã hút được một lượng lớn máu tươi, cả người thì căng phồng ra, miệng thì bắt đầu kêu lên những tiếng ‘réc… réc…’ quái dị, ba đôi mắt liền bắt đầu chuyển sang màu trắng đục.
Lại qua một cái hô hấp, con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu kia liền xuất hiện dị biến.
Chỉ thấy toàn thân của nó vốn chỉ 3 trượng thì nay đã dài lên gấp 3 lần, cơ hồ là đã sắp tiếp cận 10 trượng.
Có điều, mọi thứ dường như chưa kết thúc…
Chỉ thấy, ngay khi thân thể to ra, ở phía sau lưng con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu cũng bắt đầu xuất hiện dị động.
Dưới lớp lông dày của nó, một đôi cánh liền bắt đầu xuất hiện, từ từ lớn lên, rất nhanh đã có kích thước giống như đôi cánh cũ, nhưng mà đôi cánh này lại không dừng lại, tiếp tục dài ra, sau khi dài gấp 2 lần đôi cánh cũ thì mới dừng lại.
Biến hóa đã hoàn tất, con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu liền rống lên một tiếng…
RÉCCCC… — QUẢNG CÁO —
Sau một tiếng đinh tai nhức óc đó, con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu này liền động, hai đôi cánh to lớn điên cuồng chém ra.
Xẹt… Xẹt… Xẹt…
Bởi vì bản thân đã tiến hóa, cho nên công kích của con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu cũng vì thế mà trở nên sắc bén hơn lúc trước, cơ hồ là nếu Mục không cẩn thận thì cũng có thể bị nó làm cho bị thương.
Mục tự nhiên cũng không phải người ngu, hắn tất nhiên cũng đã nhận ra điều này, chính vì vậy mà hắn không có dùng Nhật Nguyệt Song Kiếm đánh ra kiếm khí để chặn lại, mà lại dùng ưu thế về tốc độ của Thanh Lôi Kiếm, tránh né tất cả công kích của con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu.
“Bạo tốc!”
Lời vừa ra, cả người của Mục liền hóa thành một vệt ánh sáng màu tím, liên tục lượn qua lượn lại, tránh né hết thảy công kích.
Rầm… Rầm… Rầm…
Bởi vì không đánh trúng được Mục, cho nên vô số công kích của con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu đều rơi xuống mặt đất, tạo thành vô số cái hố to phía bên dưới, bụi đất bay mịt mù.
Cơ mà, thỉnh thoảng thì vẫn có mấy cái công kích của nó đánh trúng đám dơi cùng đám Huyết Trùng đang giao chiến, khiến cho vô số con dơi cùng Huyết Trùng bị giết chết mà rơi xuống, xác chết chất thành núi.
Mắt thấy một màn như vậy, lòng Mục như rỉ máu, phải biết để có được số lượng Huyết Trùng này, hắn đã trải qua vô số năm mới có thể có được.
Chính vì vậy, Mục liền hô lên: “Phệ Huyết Kiếm Trận!”
Lời vừa ra, trong phạm vi 10 dặm xung quanh quanh, vô số máu tươi từ mấy cái huyết trì gần đó liền bay về phía Mục, số lượng máu tươi không hề thua kém lúc con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu kia tiến hóa, thậm chí còn nhiều hơn gấp mấy lần.
Mặc dù thi triển ra Phệ Huyết Kiếm Trận, nhưng do Mục muốn một chiêu giết chết con Ám Kim Biên Bức Vương kia, chính vì vậy mà hắn đã dùng máu tươi, ngưng tụ một thanh huyết kiếm khổng lồ ở trên không trung.
Chi… Chi… Chi…
Vô số tiếng kêu phấn khích từ đàn dơi vang lên…
— QUẢNG CÁO —
Bởi vì thanh huyết kiếm khổng lồ kia được tạo từ vô số máu tươi, chính vì thế mà đã làm cho đám dơi kia trở nên điên cuồng, hận không thể lập tức lao lên, nhưng vì uy áp tỏa ra từ huyết kiếm đã ngăn cản, cho nên bọn chúng chỉ đành bất lực kêu lên mấy tiếng như vậy.
Trong lúc chờ huyết kiếm được tạo thành, Mục cũng không có nhàn rỗi, chỉ thấy hắn lại đánh ra mấy cái pháp quyết, sau đó lại hô lên: “Nhật Nguyệt Thần Luân!”
Lời vừa ra, Nhật Nguyệt Song Kiếm ở bên cạnh Mục liền rung lên mấy cái, sau đó thì bay lên trên không trung, hóa thành hai cái hư ảnh mặt trời cùng mặt trăng, tiếp đó thì liền xoay vòng tròn, dung hợp lại với nhau, tạo thành một cái Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn thu nhỏ.
Rầm… Rầm… Rầm…
Bởi vì tu vi của Mục hiện tại là Kết Đan Hậu Kỳ, chính vậy mà khi thi triển ra Nhật Nguyệt Thần Luân, uy lực của cái thần thông này liền tăng lên rất nhiều, chỉ thấy xung quanh, vô số ngọn núi nhỏ đã sụp đổ chỉ vì uy áp của cái thần thông này.
Oong… Oong… Oong…
Đúng vào lúc này, thanh huyết kiếm kia đã ngưng tụ thành công, liên tục run lên mấy cái, giống như là muốn lao vào giết địch ngay lập tức.
Đúng lúc này, từ bên trên trên thanh huyết kiếm, một luồng sát khí liền phóng xuất ra, khiến cho vô số con dơi đang giao chiến với đám Huyết Trùng bạo thể mà chết, biến thành vô số huyết vụ, sau đó thì nhanh chóng bị thanh huyết kiếm này hút sạch.
Huyết Chiếu Kinh mặc dù là dùng huyết tu luyện là chính, nhưng bên cạnh đó vẫn có sát khí tồn tại.
Chính vì vậy mà khi Mục tạo thành thanh huyết kiếm này, vô số sát khí cũng liền hội tụ lại, cho nên thanh huyết kiếm kia mới có thể phóng xuất ra như vậy.
Bởi vì phòng đợt sát khí này phóng ra quá bất ngờ, cho nên con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu kia cũng bị ảnh hưởng, mặc dù nó không có bị thương gì quá nghiêm trọng, nhưng nó lại choáng trong mấy giây.
Nắm lấy cơ hội đó, Mục ý niệm chợt động, nhanh chóng điều động thanh huyết kiếm kia cùng với Nhật Nguyệt Thần Luân lao xuống, nhắm thẳng con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu mà đánh tới.
Cũng đúng vào lúc này, Mục liền từ trong túi trữ vật lấy ra 50 tấm Bạo Tạc Phù, nhanh chóng ném vào cái con dơi ba đầu kia.
Rầm… Rầm… Rầm…
Vô số tiếng nổ cực lớn vang lên, kéo theo đó là từng chấn động không dứt, cơ là là trong phạm vi hơn 100 trượng xung quanh, tất cả đều hóa thành đống đổ nát.
Phệ Huyết Kiếm Trận cùng với Nhật Nguyệt Thần Luân, lại còn thêm cả 50 tấm Bạo Tạc Phù, mỗi một thứ này nếu như thi triển riêng lẻ thì cũng đã có uy lực cực kỳ kinh người rồi, chứ đừng nói đến việc thi triển ra cùng một lúc, hậu quả chắn chắc rất thê thảm.
— QUẢNG CÁO —
Quả đúng như vậy, ngay sau khi ăn phải một đòn chí mạng như thế của Mục, con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu kia liền kêu lên một tiếng ‘récc…’ cuối cùng, sau đó thì đã hóa thành một ngọn đuốc sống.
Cơ mà, nói đi cũng phải nói lại, mặc dù một kích này của Mục vô cùng mạnh, nhưng lực phòng ngự của con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu này cũng không phải dạng vừa.
Mặc dù bản thân nó đã chết đi, nhưng phần lớn cơ thể của con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu này lại không có tổn hại bao nhiêu, vẫn còn rất hoàn chỉnh.
Chỉ thấy vào lúc này, phần cơ thể còn sót lại của con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu đang rơi xuống bên dưới cái hang động, bên trên còn có một ngọn lửa đang cháy rất dữ dội.
Ngay khi thân xác của nó rơi xuống dưới động…
Rầm… Rầm… Rầm…
Lúc này, vài tấm Bạo Tạc Phù còn lại liền được Mục kích nổ, rất nhanh là đã đem thi thể của con Ám Kim Biên Bức Vương tam đầu kia hóa thành tro bụi, tiện thể, còn đem nổ nát cái cửa động, đem toàn bộ số dơi bên trong chôn sống.
Lúc này, Mục đang lơ lửng trên không trung, sắc mặt có chút tái nhợt.
Mặc dù Mục hiện tại là Kết Đan Hậu Kỳ nhưng việc phải thi triển mấy cái thần thông liên tục như vậy cũng không dễ chịu gì, nhất là bản thân hắn phải dùng linh lực bao bọc lấy toàn bộ cơ thể, nếu không thì dư chấn của một chiêu này cũng sẽ làm hắn bị thương.
Ti tách… Ti tách…
Qua hơn 20 hơi thở, đám bụi đất do một chiêu kia của Mục liền lắng xuống, để lộ ra một đống phế tích hoang tàn, trên mặt đất lúc này chỉ còn sót lại mấy ngọn lửa đang cháy cùng với một ít phiến băng mỏng, thi thoảng còn bắt gặp mấy cái xác dơi cùng với Huyết Trùng, nằm lăn lóc khắp nơi.
Nhìn lấy một màn trước mắt, Mục liền hạ xuống đất, lấy ra Phệ Huyết Châu, sau đó thì đem đám Huyết Trùng thu vào bên trong, còn bản thân hắn thì ngồi xuống, nhanh chóng tranh thủ khôi phục một chút linh lực.
Bởi vì trải qua một trận chiến này, số lượng Huyết Trùng của Mục đã giảm từ hơn 9000 con xuống còn hơn 5000 con, như vậy thì cũng đủ hiểu đám dơi vừa rồi đông đến mức nào.
“Giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm à!” Mục thầm cảm thán.
.
Danh Sách Chương: