Mục lục
Tu Tiên Tại Đấu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Mặc dù bản thân đang ngồi vận công, nhưng Mục vẫn có thể cảm nhận được những gì đang xảy ra xung quanh.

Chính vì vậy mà ngay khi Hải Hà lao đến, hắn lập tức liền cử động, một tay sờ vào túi trữ vật, lấy ra 30 tấm Bạo Tạc Phù, nhanh chóng ném xuống mặt đất, còn bản thân thì nhảy về phía sau, tránh né công kích.

Ầm… Ầm… Ầm…
Rất nhanh, Hải Hà đã lao tới vị trí mà Mục vừa đứng, nhưng vào lúc này, Mục đã nhảy về phía sau, Hải Hà cơ hồ là không thể đánh trúng.

Mục hô lên một tiếng: “Bạo!”
Rầm… Rầm… Rầm…
Liên tiếp từng tiếng nổ lớn vang lên, làm một vùng rộng lớn xung quanh rung lắc dữ dội.

“Á… Á… Á…” Hải Hà kêu lên thảm thiết…
Đại Lực Kim Cương Hùng quả nhiên không hổ danh là hồn thú có lực phòng ngự mạnh mẽ.

Chỉ thấy vào lúc này, mặc dù ăn phải 30 tấm Bạo Tạc Phù và đã bị thương khá nặng, máu từ khắp các vết thương liên tục chảy ra, nhưng có vẻ như trạng thái vũ hồn chân thân của Hải Hà vẫn chưa bị giải trừ.

Ở phía sau, Mục sau khi kích hoạt Bạo Tạc Phù thì liền lấy ra Thanh Lôi Kiếm, nhanh chóng bay lên trời…
Giữa không trung, Mục hai tay kết ấn, lập tức thi triển ra thần thông…
“Phệ Huyết Lĩnh Vực!”
Lời vừa ra, vô số máu tươi trên người Hải Hà liền bốc lên nghi ngút, tạo thành một đoàn huyết vụ, bắt đầu chui vào trong cơ thể của Mục.

Tiếp đó, Mục hai tay lại kết ấn, miệng hô lên: “Phệ Huyết Kiếm Trận!”
Trong nháy mắt, ở trên bầu trời, vô số đoàn huyết vụ liền hiện lên, trong không khí, mùi máu đột nhiên trở nên vô cùng nồng nặc, thậm chí, cả một khu vực xung quanh còn dần dần trở thành màu đỏ, rất khó để nhìn ra xung quanh.

Qua vài hơi thế, trên bầu trời, tại vị trí những đoàn huyết vụ kia, từng thanh cự kiếm màu đỏ dần dần được hình thành, số lượng cơ hồ là đã vượt quá hai ngàn thanh.


Sau khi đã đánh ra vô số pháp quyết, Mục hô lên: “Đi!”
Lời vừa ra, vô số thanh cự kiếm được làm từ máu trên bầu trời liền lao xuống, như mưa trút nước về phía Hải Hà còn đang chật vật vì đống Bạo Tạc Phù.

Mắt thấy công kích của Mục đã sắp rơi xuống, trong trạng thái vũ hồn chân thân, Hải Hà cắn chặt răn, lập tức thi triển hồn kỹ phòng ngự.

“Đệ Nhị Hồn Kỹ - Đại Hùng Hộ Thân!”
— QUẢNG CÁO —
Tiếp theo đó, Hải Hà lại lập tức thi triển một cái hồn kỹ khác, điên cuồng đánh trả lại thần thông của Mục.

“Đệ Nhất Hồn Kỹ - Đại Lực Kim Cương Chưởng!”
Ầm… Ầm… Ầm…
Liên tục từng đợt chấn động vang lên…
Ở giữa không trung, Mục một tay điều khiển Phệ Huyết Kiếm Trận, tay còn lại thì thao túng Nhật Nguyệt Song Kiếm, để cho chúng lơ lửng trên bầu trời.

Mục hô lên: “Hợp!”
Lời vừa ra, vô số máu tươi từ trên người của Hải Hà liền bay lên, khiến cho sắc mặt của hắn ngày càng tái nhợt, lực công kích cũng vì thế mà giảm xuống.

Chỉ thấy, nương theo sự điều khiển của Mục, đám máu tươi đó liền bay lên, bao bọc lấy Nhật Nguyệt Song Kiếm.

Rốt cuộc, sau hơn mười hơi thở, Nhật Nguyệt Song Kiếm đã bị huyết vụ bao lấy, tạo thành hai thanh cự kiếm khổng lổ trên bầu trời, kích thước của hai thanh kiếm này ít nhất cũng gấp mười lần so với kích thước của đám huyết kiếm đang lao xuống như mưa kia.

“Chết!” Mục vừa hô lên, hai tay liền làm động tác chém xuống.

Lời vừa dứt, Nhật Nguyệt Song Kiếm dưới lớp huyết vụ dày đặc liền lao xuống dưới, bay với một tốc độ vô cùng kinh khủng.


Mắt thấy công kích sắp tới, Hải Hà liền gầm lên: “Chết tiệt, ta liều với ngươi…”
“Đệ Tứ Hồn Kỹ - Định Vị Truy Tung!”
“Đệ Lục Hồn Kỹ - Đại Lực Kim Cương Hống!”
Hồn kỹ thứ tư vừa kích hoạt, Hải Hà mở miệng ra, bắn lên trời một đạo kim quang, lách qua công kích của đối phương, nhắm thẳng phía Mục mà bắn tới.

Ngay sau đó, cái hồn kỹ thứ sáu của Hải Hà đã được kích hoạt, chỉ thấy hắn đang tụ lực, chuẩn bị gầm lên một tiếng.

Thế nhưng…
Phập… Phập…
Trong nháy mắt, hai thanh cự kiếm đã đâm thẳng vào thân thể to lớn của Hải Hà đang trong trạng thái vũ hồn chân thân.

Phốc… Phốc… Phốc…
Hải Hà liên tục phun ra mấy ngụm máu, đôi mắt đỏ ngầu vì giận dữ liền lộ ra vẻ không cam lòng, miệng thì chỉ nói được mấy tiếng đứt quãng: “Không… thể…” — QUẢNG CÁO —
Hải Hà còn chưa nói xong thì Mục đã lạnh lùng hô lên: “Phệ!”
Ngay lập tức, hai thanh cự kiếm đang cắm ở trong cơ thể Hải Hà liền điên cuồng hút máu, khiến cho hắn dần dần mất đi sức lực, cuối cùng thì biến trở về hình dáng con người, trở thành một cái xác khô.

Bởi vì Hải Hà đã chết, cho nên cái hồn kỹ Định Vị Truy Tung kia liền mất đi khống chế, cuối cùng tan biến trong không khí, không hề để lại một chút gì.

Nhìn lấy Hải Hà đã chết, thân thể đã rơi xuống đất, Mục liền thở ra một hơi, thầm than: “Hồn Thánh quả nhiên không dễ chơi, nếu như ta không hấp thu hết năng lượng còn sót lại bên trong Hỏa Long Chi Tâm và Băng Long Chi Tâm thì có lẽ cũng không giết được hắn.


Sau vài hơi thở, Mục liền bay xuống phía dưới, đưa tay nhặt lấy Kỳ Lam Thương và Thanh Giao Kỳ đã bị phá hủy.

Nhìn lấy hai kiện pháp khí đã theo bản thân từ lúc trọng sinh đến bây giờ, trong lòng Mục có chút mất mát: “Về sau tu sửa lại vậy, hy vọng còn có chỗ dùng.



Nói rồi, Mục liền đem Kỳ Lam Thương và Thanh Giao Kỳ thu vào túi trữ vật, còn bản thân thì đi về phía nữ nhân đang ngồi một góc chỗ kia.

Bởi vì nữ nhân này đã nhìn thấy toàn bộ cuộc chiến của Mục và Hải Hà, bây giờ lại nhìn thấy hắn đang đi về phía của mình, trong lòng của nàng liền có chút hoảng hốt, lập tức triệu hoán ra vũ hồn, chuẩn bị chiến đấu.

Thật không ngờ, Mục chỉ lạnh lùng nói một câu: “Đã đủ 3 người rồi, ngươi mau mở cổng vào Sát Lục Chi Đô.


Trong lúc nói, Mục còn đưa mắt liếc về phía hai tên Hồn Đế đang thoi thóp kia, ý vị thâm trường.

Nghe thấy Mục nói như vậy, nữ nhân kia liền bình tĩnh lại, sau đó thì đi về phía đống đổ nát, ra sức đẩy một tảng đá lên, để lộ một cái thông đạo.

Đột nhiên, nữ nhân này liền nói ra một ngôn ngữ vô cùng khó hiểu, ngay cả Mục cũng không hiểu đó là gì.

Tiếp đó, sau khi đã đọc xong một loạt từ khó hiểu, nữ nhân kia liền hô lên: “Sát Lục Chi Môn, mở ra!”
Ngay lập tức, ngay chỗ thông đạo, một đoàn huyết vụ liền xuất hiện, kéo theo đó là một cánh cổng bằng máu được tạo ra.

Nhìn thấy một màn như vậy, mặc dù ngoài mặt vẫn tỏa ra bình tĩnh, nhưng kỳ thực, trong lòng Mục đã sớm loạn thành một đống hỗn độn.

“Là lực lượng của Hóa Thần Kỳ… thật không ngờ Sát Lục Chi Đô này lại có Hóa Thần Kỳ tồn tại…”
Trong lúc Mục đang lẩm bẩm, nữ nhân kia liền nói: “Lối vào Sát Lục Chi Đô đã mở ra, xin mời ngài tiến vào.


Nghe thấy vậy, Mục lập tức đảo mắt nhìn về phía nữ nhân kia.

Vèoo…
— QUẢNG CÁO —
Một tiếng xé gió vang lên, chỉ thấy Mục lúc này đã ở ngay trước mặt của nữ nhân kia, tay trái thì đã đặt lên đầu của nàng…

“Sưu hồn!”
Lời của Mục vừa ra, nữ nhân kia liền cảm thấy đầu đau như búa bổ, sau đó liền ngất đi, thậm chí còn không kịp kêu lên một tiếng, không còn biết gì xung quanh.

Trải qua vài hơi thở, thân thể của nữ nhân nọ liền mềm nhũn, hơi thở cũng đã tắt dần, hai tay liền xụi lơ, vô lực rũ xuống…
Cạch…
Từ trong ống tay áo của nữ nhân nọ, một thanh chùy thủ liền rơi ra, bên trên còn bốc lên khói đen, hiển nhiên đó là một loại độc cực kỳ mạnh.

Tiếp đó, sau khi đã sưu hồn thành công, Mục liền hút sạch máu của cái thi thể này, rồi ném sang một bên, đôi mắt liền tập trung vào lối vào của Sát Lục Chi Đô.

Lại nói, tại sao Mục lại giết chết nữ nhân này?
Kỳ thực, lý do thì có rất nhiều, nhưng chủ yếu là mấy cái sau đây…
Đầu tiên là trong sau khi Mục dùng Ti Tuyết kết liễu hai tên Hồn Vương kia, nữ nhân mặc dù đã che giấu rất tốt, nhưng không thể qua mắt được Mục, trong mắt của nàng lúc đấy có ẩn chứa một tia sát khí.

Thứ hai, nữ nhân này đã có ý định giết chết Mục ngay lúc hắn bước vào cánh cổng tiến vào Sát Lục Chi Đô, minh chứng chính là thanh chùy thủ có độc đã rơi xuống đất kia.

Thứ ba, đó chính là Mục cần thông tin về Sát Lục Chi Đô.

Nếu như nữ nhân này có thể mở ra cánh cổng tiến vào Sát Lục Chi Đô thì ắt hẳn sẽ biết một vài thông tin về nơi này.

Nếu như là lúc bình thường, Mục có lẽ sẽ không sưu hồn, chỉ hỏi mấy câu thôi.

Thế nhưng, nếu cộng với hai lý do trên, thì có lẽ, sưu hồn chính là cách tốt nhất.

Quay trở lại hiện tại, Mục lúc này chính là đang đắn đo xem có nên tiến vào hay không, dù sao nơi đây có lực lượng của Hóa Thần Kỳ, chắc chắn sẽ nguy hiểm khôn lường, nếu như bất cẩn thì chỉ có thể mất mạng.

“Được rồi, cầu phú quý trong nguy hiểm vậy…” Mục âm thầm ra quyết định.

Mặc dù nói là sẽ tiến vào trong Sát Lục Chi Đô, nhưng Mục cũng không có tiến vào ngay lập tức, mà lại nhìn về phía hai tên Hồn Đế đang nằm chờ chết kia, ý vị thâm trường….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK