Cô nhớ rõ ngày đó thời tiết rất đẹp, cùng chồng là Tống Tranh Nghiệp khó có được một hôm rảnh rỗi, hai người cùng nhau đi ra ngoài ăn cơm ở tiệm cơm Tây bên thành Nam, thời điểm dùng cơm, không nghe được tiếng trả lời của người đối diện, chỉ thấy chồng mình trong ánh mắt có chút kinh ngạc, còn có kích động.
Chỉ thấy, người phụ nữ có khí chất dịu dàng, trên người chiếc mặc váy dài màu lam nhạt, tóc dài đến eo, cô ta dẫm lên giày cao gót hướng về phía bọn họ đi đến, trên mặt mang theo thần sắc không thể tin, đôi môi đỏ mọng, mắt được trang điểm tinh xảo hồng lên, giọng nói run rẩy: “Tranh Nghiệp, là anh sao?”
Nhìn đến biểu tình của hai người bọn họ, Khương Miểu cũng không khó đoán ra, vì thế cô theo Tống Tranh Nghiệp đứng lên, tươi cười hỏi, “Cô ấy chính là?”
Tống Tranh Nghiệp đem ánh mắt dính trên người Lâm Văn Văn thu hồi, dường như mới phát hiện sự tồn tại của cô, “Đây là… bạn học của anh, Lâm Văn Văn.”
Sau khi Tống Tranh Nghiệp nói xong, không tính toán giới thiệu cô với Lâm Văn Văn, giây phút đó Khương Miểu liền biết bản thân đã thua rồi,
chỉ sợ mình chỉ là người vợ trên danh nghĩa của anh.
Cho nên sau khi anh ta một lần lại một lần không trở về nhà, kỳ thật trong lòng cô đã minh bạch, chồng mình ngoại tình.
Cứ như vậy ba tháng trôi qua, Tống Tranh Nghiệp về đến nhà, tắm rửa xong tính toán nghỉ ngơi, liền nhận được một cuộc điện thoại, lại vội vội vàng vàng mặc quần áo chỉnh tề, nói với cô: “Anh có việc phải ra ngoài một chuyến.”
“Là Lâm Văn Văn tìm anh sao.” Cô không thèm để ý nói.
Vừa đi đến cửa phòng ngủ anh ta dừng bước chân lại, quay đầu trên mặt là biểu tình hoảng loạn, “Em nhìn lén di động của anh sao?”
“A, cần phải nhìn lén nữa sao? Từ lần hai người gặp nhau ở tiệm cơm, không đến một tháng anh liền tìm lấy cớ, đầu tiên là về trễ, sau đó lại nói thẳng là tăng ca ở công ty,” Khương Miểu nhìn anh ta, ánh mắt lạnh nhạt, “Tôi thật sự không biết là, anh có chức vụ tổ trưởng liền có nhiều việc gấp như vậy? Vội đến tăng ca suốt đêm?”
Ngày đó anh ta không có rời đi, vẫn luôn ngồi ở phòng khách, âm thanh tiếng bật lửa không ngừng vang lên, tiếng chuông di động đại khái hai mươi phút vang lên một lần.
Sau đó, Tống Tranh Nghiệp thành thật một đoạn thời gian, chẳng qua hai người rõ ràng ở cùng một phòng nhưng lại không có tiếp xúc thân mật.
Khi nào thì cô biết được đôi cẩu nam nữ này lăn giường?
Ngày hôm đó là Thất Tịch, Khương Miểu tăng ca sửa bài thi, tan làm hơi trễ, nghĩ rằng về nhà cũng không có việc gì, liền đi mua sắm.
Thật trùng hợp chính là ở nơi nào đó cô đột nhiên thấy được chồng mình đang vừa nói vừa cười với người phụ nữ khác.
Người phụ nữ kia chính là Lâm Văn Văn, lúc mua trà sữa, hai người nắm tay nhau, mười ngón tay đan vào nhau, điều mà tại thời điểm cô và Tống Tranh Nghiệp ở bên nhau chưa bao giờ trải qua.