Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng hiện tại mọi người chưa phát hiện ra, trước khi rời đi, ánh mắt của Omega nữ Lâm Khả ánh lên vẻ vô cùng không cam lòng nhìn về chó sói ba đuôi. Đó giống như thấy bức xúc vì một kế hoạch đã được bày ra tỉ mỉ nhưng lại bị thất bại. Và khi ánh mắt này chuyển hướng lên người Đường Đường, nó lại càng trở nên ác độc hơn.

Ánh nhìn bất thiện chỉ trong nháy mắt ấy cũng đã để Đường Đường cảm nhận được. Nhưng khi cô quay lại nhìn, cảm giác ấy đã biến mất.

Thế nhưng, Đường Đường cũng không ngốc. Cô có thể đoán được, người có ác ý với mình chỉ có thể là những Beta và Omega nữ Lâm Khả kia. Sau này, cô cần chú ý một chút là được, không cần thiết hao tâm tốn sức vì những tên đó.

So với việc đó, hiện tại cô càng muốn làm một bữa tiệc với anh trai mình. Bởi vì cô vừa mới xem, thì phát hiện nguyên liệu nấu ăn của mình sắp được đưa tới, cũng đúng lúc anh trai của cô vừa trở về. Đương nhiên là cần ăn xong một bữa, sau đó lại nghĩ cách để đưa anh ấy về quân khu.

Thêm nữa, kiếp trước, anh trai của cô thích nhất món cơm cô làm, bảo rằng những món cô nấu đều là những món ăn ngon nhất thiên hạ!

Nghĩ đến đây, Đường Đường không khỏi vui vẻ. Cứ như vậy, ôm lấy 'bé sói' đang cọ cọ lấy mình và mở miệng nói với anh trai đầy mừng rỡ:

"Đúng rồi, anh ơi, nguyên liệu em đặt sắp được giao đến rồi, em sẽ nấu thật ngon, anh có muốn ở lại cùng ăn với em không?"

Mé, tí thì quên, anh chạy về nhà là bởi vì đơn đặt hàng kinh khủng của em gái mà!

Có thể nói, câu nói vừa rồi làm cho Đường Thắng thấy sầu không thôi. Nhất là sau khi anh đã liên tục khẳng định rằng, em gái mình không phải mua đơn đặt hàng loạn xạ, mà lại còn là mua thật nhiều con thú lớn như vậy, lại còn dùng để ăn, khuôn mặt ngay lập tức sầu khổ.

Mặc dù không biết tại sao em gái lại muốn ăn những cái thứ đáng sợ kia, nhưng thấy vẻ mặt vui mừng đầy phấn khởi của em mình, người anh sủng em gái - Đường Thắng nhắm chặt mắt lại và cắn răng lên đường:

"Ăn! Anh trai sẽ ở lại để ăn cùng với em!"

Nhưng nhìn thấy vẻ mặt vi diệu của anh trai, Đường Đường có cảm giác có gì đó không đúng nên không khỏi mở miệng hỏi:

"Có chỗ nào sai hả anh? Mấy thứ em mua không ăn được ạ?"

"Không phải... Chắc là có thể ăn nhưng mà chưa ai từng ăn thử, bởi vì... Nó hơi khó xử lý..."

Đường Thắng suy nghĩ một chút, mới cẩn thận từng li từng tí dùng những từ ngữ khéo léo để hình dung, sao cho không dập tắt niềm vui của em.

Sau khi nghe xong, Đường Đường yên tâm.

Có thể anh là được, thấy nét mặt kỳ quái của anh trai, cô còn tưởng là mấy món này ở vũ trụ không thể ăn, rồi có độc cơ. Về phần khó xử lý thì không có gì lạ, Nếu không biết phương pháp nấu nướng, chỉ ăn sống thì đúng xử lý không tốt, nhất là dạng như con cua.

Đối với cái này, Đường Đường không mảy may nghi ngờ lời nói của Đường Thắng. Cô còn vô cùng nhiệt tình mời các anh em chiến hữu của anh trai là nhóm người Cảnh Chí Thu ở lại cùng ăn cơm.

Nhóm người cảnh chí Thu đã biết rõ thứ Đường Đường muốn ăn thì sắc mặt ngay lập tức biến đổi, liên tục cười 'Ha ha' rồi muốn nhanh chân chạy mất. Nhưng họ vẫn chậm một bước.

Chỉ thấy ngay sau đó, Cảnh Chí Thu đã bị Đường Thắng khoá cổ rồi được thủ thỉ với giọng điệu tâm tình:

"Tiểu Thu~ anh em~ anh em tốt~ cậu định đi đâu thế? Hiếm khi em gái anh mời mấy cậu ở lại cùng ăn cơm sao các cậu không ở lại ăn cơm với bọn anh nhỉ~"

Cảnh Chí Thu: "......"

Người anh em, tôi gọi anh là đại ca được không! Van cầu anh, hãy buông tha tôi! Anh xem em gái của anh định ăn là những thứ gì vậy? Đấy toàn là Hung thú Cấp Một Cấp Hai thôi! Những Alpha được huấn luyện đầy đủ như họ muốn đơn thương độc mã chiến đấu cũng đều quá sức! Hơn nữa, ai lại đi bỏ qua thuốc dinh dưỡng cao cấp mà ăn mấy thứ kia chứ?!

Đương nhiên, Đường Thắng cũng không hề có ý định buông tha Cảnh Chí Thu. Thứ nhất là một mình anh quả thật khó có thể 'cân' hết những 'nguyên liệu nấu ăn' kia, để nhóm Cảnh Chí Thu ở lại, ít nhất cũng có thể hỗ trợ xử lý được một chút. Thứ hai, em gái của anh hiếm khi mới mở lời mời người khác ăn cơm, tên nào dám không nể mặt em gái của anh!

Thế là, Đường Thắng cứ như vậy tiếp tục thì thào, uy hiếp dụ dỗ nói:

"Chỉ cần cậu giữ mọi người lại, sau khi trở về, anh sẽ giúp cậu vệ sinh ký túc xá một tháng. Huống chi, nhiệm vụ lâm thời của các cậu vẫn chưa hoàn thành mà, cậu thấy... các cậu có thể dẫn con chó sói ba đuôi kia về căn cứ không?"

Nói rồi, Đường Thắng quay đầu ra hiệu một chút, chỉ con sói ba đuôi nào đó đang vẫy đuôi quấn lấy Đường Đường không thả. Lúc này, nó là không có liếm láp Đường Đường, mà là lấy hai chân quặp cô vào lòng. Ba cái đuôi sói quấn rịt lấy Đường Đường không thả, cứ như thể nhận định đây là 'đồ vật của mình' vậy.

Cảnh Chí Thu: "......"

Tạo nghiệp! Trời muốn diệt cậu!

Chó sói ba đuôi dáng vẻ lạnh lùng 'tsundere' của mày đâu! Không phải mày là chiến sủng của trưởng quan à? Không phải mày chỉ nhận mỗi trưởng quan chứ mặc xác người khác à?! Sao bỗng nhiên lại ôm chặt lấy em gái lão Đường cọ tới cọ lui như tám đời chưa thấy vợ thế hả? Tôn nghiêm chiến sủng cấp S của mày đâu?

Thế là, Cảnh Chí Thu bị đánh bại đành 'bị thuyết phục' ở lại.

Tính cả đám cùng ở lại làm đệm lưng, trông vẻ mặt sống không còn gì hối tiếc, lại thầm hối hân vì đã tranh công đi nhận nhiệm vụ khẩn cấp này.

Đương nhiên, Đường Đường không biết anh trai thần thần bí bí nói gì với mấy đồng đội tốt. Nhưng trông vẻ như táo bón, cô nghĩ thầm, chẳng lẽ lại khó xử lý đến vậy? Cũng không đến nỗi ấy chứ? Chỉ là chút nguyên liệu nấu ăn mà thôi, có khó xử lý thì có thể tới mức nào chứ?

Cho đến khi... Đường Đường thấy được hình thù của nguyên liệu nấu ăn được vận chuyển đến, rốt cuộc hiểu ra khó xử lý ấy là có ý gì!

Chỉ sau một khắc, một phi thuyền vũ trụ vận chuyển hàng treo mấy cái lồng to thật to, ít cũng phải cao tầm hai tầng lầu đến.

Khi vừa đặt xuống đất, nó kéo ra lớp vải trắng che phủ bên ngoài chiếc lồng, một con cua cỡ lớn cao chừng mười mét lộ diện! Hai cái càng đón ánh Mặt Trời chiếu xuống hiển hiện sự sắc bén vô cùng, sắc đến mức dường như có thể cắt đứt cả sắt thép.

Ô, không, không phải dường như, mà thực sự có thể cắt đứt sắt thép! Đường Đường tinh mắt phát hiện hai thanh sắt của cái lồng đã bị cái càng lớn cắt đứt. Nhưng bởi vì kích thước của nó quá lớn nên không quá rõ ràng thôi.

Rốt cuộc, Đường Đường cũng ý thức được có điều gì đấy Không đúng. Cô run rẩy mở ra đơn đặt hàng trên mạng lưới liên sao và lật đến đơn mua con cua lớn. Cẩn thận đọc kỹ thông tin thông báo, chỉ thấy trên đó ghi:

[Thú Có Càng cỡ lớn Cấp Một của Ngân Hà đặc biệt Romane. Mặc dù không thể thuần hoá được, nhưng chiếc càng lớn của nó có thể giúp bạn tiêu diệt kẻ địch~]

Đường Đường: "..."

Cô sai, cô sai thật rồi, hoá ra khó xử lý là ý này!!!

Vì sao không ai nói cho cô biết? Chẳng qua chỉ là một con cua, tại sao đến Vũ Trụ lại thành quái hạng lớn vậy!Muốn khóc quá! Nước mắt lưng tròng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK