Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghĩ như vậy, Đường Đường cũng không lề mề, mà là nói với sói lớn: "Nhịn một chút nhé, sẽ tốt lại nhanh thôi!"

Nói xong, đã nhổ luôn cây kim đang cắm sâu trong lòng bàn chân của nó ra một cách lưu loát, cũng liền tranh thủ cởi áo ngoài của mình ra bịt lên trên để cầm máu. Đợi đến khi máu không còn chảy nhiều nữa, lục này, Đường Đường mới quay quay đầu và nói với beta Nam đã cãi nhau đỏ cả mặt kia:

"Đằng đó... Anh tên là 'Trương Thượng' phải không? Tạm thời đừng vội cãi nhau, anh vẫn có thể di chuyển phải không? Nếu có thể đi lại thì hãy cầm giúp tôi hòm thuốc trí năng ra với. Anh biết hình dáng hòm thuốc không?"

Trương Thượng bị cô gọi tên thì sững sờ, nhưng nhanh chóng phản ứng lại. Anh hung hăng trường những người khác một cái rồi bận bịu đáp lời: "Tôi biết, cô chờ một chút, tôi đi lấy ngay bây giờ."

Dứt lời, Trương Thượng đi cà nhắc, lò cò lấy hầm thuốc trong phòng ra và đưa qua cửa cho Đường Đường.

Cũng may mắn, ở thời đại hiện tại, trình độ chữa bệnh và khoa học kỹ thuật đều rất tân tiến, ngay cả hòm thuốc cũng là trí tuệ nhân tạo, nó có thể tự động chuẩn bệnh và bôi thuốc, hoàn toàn không cần Đường Đường động thủ.

Trong chốc lát, vết thương trên chân trái phía trước của sói lớn đã được xử lý và băng bó cẩn thận.

Mà lúc này, sói lớn này dường như cũng đã hiểu động tác của Đường Đường có ý gì. Tiếng sói tru, rống lên giận dữ dần dần biến mất. Nó cứ như vậy trừng đôi mắt sói màu xanh da trời, không chớp mắt nhìn động tác của đường đường, và trở nên ngoan ngoãn không thôi.

Cứ nhìn như vậy lại làm cho Đường Đường phát hiện ra, thời điểm sói lớn không hung dữ, gương mặt của nó lại vô cùng ngoan ngoãn và đẹp trai. Đặc biệt là đôi mắt sói kia, càng nhìn lại càng thấy có mấy phần ngốc ngốc đáng yêu giống như Husky. Cũng khiến cho Đường Đường không chịu được ngứa ngáy trong lòng, mà kiễng gót chân, đưa tay sờ sờ cái đầu đầy lông của sói lớn.

Trông như vậy, cô vẫn không nhịn được mà giày vò đống lông một trận, chất lông này sờ thật là tốt.

Đường Đường vốn cho rằng sói lớn thế này thì lông của nó sẽ là dạng cứng cứng, sờ tới sờ lui sẽ có cảm giác gai gai ở tay mới đúng. Ai ngờ, không phải thế, mà lại còn là lông sói vô cùng mềm mại càng sờ càng thích!

Đây chính là sói của vũ trụ đấy sao?! Chất lông này sờ vào cảm giác thoải mái, thật là yêu quá! Làm cho Đường Đường nhất thời không nhịn được xoa xoa thêm mấy cái!

Sói lớn cũng rất dịu ngoan cho cô sờ vuốt. Có vẻ cảm thấy bị xoa xoa không thấy đau, nó cũng nằm yên để mặc cho cô vò, thậm chí lại còn thoải mái nhắm mắt lại.

Cho đến Đường Đường buông tay ra, không xoa nhẹ, thì sói lớn mới một lần nữa mở to mắt và cũng bỗng nhiên đứng dậy. 'Đạn gây mê cường độ mạnh' đã hết tác dụng.

Lúc Đường Thắng và nhóm Cảnh Chí Thu nhận nhiệm vụ khẩn cấp vội vàng chạy đến, thì nhìn thấy một màn như vậy.

Khiến cho nhóm người Cảnh Chí Thu sửng sốt biến sắc, họ còn tưởng rằng chó sói ba đuôi định tấn công người. Đạn gây mê cường độ mạnh trên tay đã lên nòng mấy phát, chuẩn bị bắn ngay con sói để tránh cho bi kịch phát sinh.

Đường Thắng thì càng không cần phải nói. Khi anh nhanh chóng nhận ra, người đứng cạnh chó sói ba đuôi chính là em gái Đường Đường nhà mình chứ không phải ai khác. Sắc mặt trở nên dữ dội, liên tục hô to: "Tiểu Đường, nguy hiểm, mau tránh ra!", liền vọt nhanh đến đó.

Tuy nhiên truyện xảy ra ngay sau đó lại khiến cho Đường Thắng và nhóm người Cảnh Chí Thu trợn tròn cả mắt.

Chỉ thấy ngay sau đó bi kịch mà họ tưởng tượng không hề xảy ra, con chó sói ba đuôi kia cũng không hề Tiến hành tấn công Đường Đường. Nó cúi đầu thấp xuống đưa mũi tới gần chỗ cổ của cô, ngửi trái ngửi phải rồi... Mừng rỡ ôm lấy Đường Đường liếm láp. Đường Đường bị nó liếm một hồi thì thấy ngứa, không khỏi cười khẽ.

Và ba cái đuôi to của con sói lớn cũng lắc rất nhiệt tình! Trông vô cùng vui vẻ!

Mãi một lúc sau, Đường Đường mới phát hiện nhóm người trang bị vũ khí đầy đủ đằng sau mình, trong đó có cả anh trai của cô - Đường Thắng. Trên mặt cô không khỏi lộ vẻ ngạc nhiên mà mở miệng nói ra:

"Anh! Sao anh đã về? Chẳng phải anh đã nói ngày mai mới có thể trở về sao? Và ở bên cạnh, đều là bạn của anh ạ?"

Đường Thắng và nhóm Cảnh Chí Thu: "......"

Bọn mới là người muốn hỏi chuyện gì xảy ra? Rốt cuộc cô đã làm gì con chó sói ba đuôi này? Tại sao một con chiến sủng cấp S, tính tình quật cường, ngoài chủ nhân thì lục thân không nhận, lại bỗng nhiên trở thành như vậy? Ba cái đuôi sói lắc nhiệt tình không khác gì chó giữ nhà!

Đường Thắng chẳng qua chỉ thấy kinh ngạc chút thôi, quan trọng nhất vẫn là sự an toàn của em gái. Đôi mắt liên tục quan sát trên người của Đường Đường, sau khi xác nhận em gái mình không bị thương thì mới yên lòng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng không khỏi bắt đầu suy nghĩ.

Sao em mình lại tự tiện chạy ra đây? Lỡ mà ngã bị thương thì phải làm sao? Lẩm bẩm nhắc đến, đường thắng bỗng nhiên phát hiện tình hình có gì đó sai sai. Cửa phòng thủ nhà anh đang đóng lại, ở phía bên trong có một đám người đang trốn, mà em gái của anh lại bị ngăn ngoài cửa!

Đường Thắng cũng không phải kẻ ngốc. Tư duy một chút, kết hợp thông tin từ phía bên Cảnh Chí Thu, anh lập tức hiểu chuyện gì xảy ra. Khuôn mặt lập tức trở nên rất khó coi, khí thế áp đảo đến từ cấp SS phát ra, lập tức ép tới những người khác không thở nổi, sắc mặt tất cả hoàn toàn trắng bệch.

Những người phía Cảnh Chí Thu tốt hơn chút, người kém cỏi nhất cũng có lực lượng tinh thần cấp A, không bị ảnh hưởng lắm. Nhưng những Beta và Omega nữ ở trong nhà thì không dễ chịu được như vậy. Có thể thấy, lúc này, Đường Thắng thực sự nổi giận.

Một giây sau, Đường Thắng đã cực kỳ lạnh lùng mở miệng nói:

"Cút! Mau cút ra khỏi nhà tôi! Đừng để tôi nhìn thấy mặt các người lần nữa! Kể cả ở khu chiến sủng của căn cứ! Khu chiến sủng của căn cứ cũng ở trong phạm vi quản hạt của quân đội, nơi đó không thể chứa hạng người nhốt ân nhân cứu mạng ngoài cửa, thấy chết không cứu! Nếu ai không phục có thể báo cáo tên 'Đường Thắng' của tôi!"

Đường Thắng... Đó không phải là Alpha cấp SS quý giá, là cục cưng của quân đội thứ cấp bọn họ hay sao!

Nghe nói, anh ta lưu lại quân khu thứ cấp bởi vì em gái bảo bối, nếu không đã sớm tiến về trung tâm Liên Bang để nhậm chức. Mà cô gái vừa rồi lại gọi Đường Thắng là anh, chẳng lẽ cô gái này chính là em gái của Đường Thắng?

Trong nháy mắt, ngoại trừ Trương Thượng, sắc mặt của những người khác trở nên tái nhợt và khó coi cực kỳ.

Bọn họ vốn tưởng đó chỉ là một Beta nữ hay một Omega nữ bình thường phổ thông thôi. Bọn họ này là con cái của nhà có gia thế, khi sinh một chút để bảo vệ mạng sống thì không thiệt hại gì.

Nhất là Lâm Khả, nhà cô không hề đơn giản, chỉ cần ôm chắc đùi sẽ không có khả năng xảy ra chuyện gì hết. Đến lúc đó, họ chỉ cần chia nhau ra cho chút bồi thường là được. Cho dù có Trương Thượng chứng kiến tất cả thì cũng chẳng sao. Trương Thượng cùng lắm thì chỉ là một beta bình thường ăn may thi được vào khu chiến sủng của căn cứ. Cộng thêm tình hình nguy hiểm như vậy, anh ta hi sinh bản thân vì mọi người thì cũng chẳng sao.

Nhưng họ không thể ngờ rằng, người tên Đường Đường trước mắt này lại là em gái của Đường Thắng!

Đường thắng lại chính là nhân tài mà quân đội thứ cấp cật lực muốn giữ lại. So với Alpha cấp SS, những Beta bình thường của gia tộc lớn như bọn họ chẳng là cái thá gì!

Dù sao cũng chẳng có gia tộc lớn nào lại đắc tội với một Alpha tương lai tiền đồ vô hạn, chỉ vì một beta bình thường.

Cộng thêm chuyện này vốn Đường Đường là người chiếm lý, và còn có nhiều Alpha ở bên cạnh chứng kiến! Đây đúng là đá vào tấm sắt, lại còn là cái loại mà muốn xoay người cũng không thể xoay.

Đám người kia cũng không dám lại ở lâu, ngay lập tức vừa lăn vừa bò chạy trốn. Chỉ có Trương Thượng là hết sức trịnh trọng đi đến trước mặt Đường Đường nói lời cảm tạ, sau đó, mới chân thấp chân cao rời đi.

Lời nhắn gửi của tác giả:

Trương Thượng là trợ thủ nhỏ trong tương lai~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK