Chỉ trong chớp mắt, một mảng bóng đen đã bao trùm hoàn toàn từ trên xuống dưới.
Đường Đường quay đầu lại nhìn, liền phát hiện sói lớn với vẻ vừa hung ác vừa sắc bén đã sắp đánh đến chỗ mình.
Cảm giác sợ hãi do đối mặt trực diện làm cho tứ chi của Đường Đường trở nên cứng ngắc. Hai chân cô như đóng đinh tại chỗ, muốn động cũng không chuyển được. Trước mắt, lại là cảnh móng vuốt sắc bén đang vung tới.
Ở góc độ này, cô trốn không thoát được. Thế thì móng vuốt của sói lớn đập thẳng vào người của cô, chẳng lẽ cô sẽ bị đập một nhát rồi đi đời nhà ma luôn hả...
Đường Đường không thể khống chế được mà nghĩ đến cảnh tượng ấy. Nhưng mà, thần kỳ là, ngay một giây sau, con sói lớn đang phát điên trước mắt lại gắng gượng chếch móng vuốt của nó đi.
Móng vuốt sắc bén cứ như vậy mà xoẹt qua bên cạnh Đường Đường, cũng không hề gây thương tổn cô mà giáng một cú mạnh xuống đất và tạo ra một tiếng dao mài vô cùng bén nhọn khó nghe.
Mặc dù biên độ chếch đi của vuốt sói là rất ngắn, nhưng nó quả thật đã chếch đi. Hơn nữa, lại còn do chính con sói lớn trước mặt tự điều chỉnh. Nói cách khác, con sói lớn trước mặt này có ý thức, có trí tuệ chứ không phải rơi vào trạng thái phát điên không còn lý trí giống như cô đã nghĩ.
Lại nói tiếp, suy nghĩ cẩn thận, nếu con sói lớn này thật sự muốn gây tổn thương cho những người vừa rồi, họ còn có thể sống đến bây giờ ư?
Ngoại trừ Omega nữ kia bị thương nhẹ chỗ cánh tay, những người còn lại vừa rồi chỉ trong trạng thái chật vật chứ không bị bất kỳ tổn thương vật lý nào. Hơn thế, họ còn không có vũ khí phòng thủ trên tay!
Xét về độ sắc bén của móng vuốt của con sói lớn này, làm sao họ có thể không bị thương? Trừ khi... Con sói lớn trước mắt không hề có ý định thật sự làm tổn thương đến họ!
Nhưng nếu là vậy, nguyên nhân nó phát điên là do đâu? Còn nữa, cái tiếng sói tru hết sức đau đớn này... Đợi đã, đau đớn? Chẳng lẽ lại là...?
Trong nháy mắt, bỗng nhiên, Đường Đường dường như đã nghĩ tới một thứ gì đó. Cô chuyển mắt về phía con sói lớn lần nữa và rốt cuộc đã phát hiện sự bất thường trên người của nó!
Con sói lớn này, chân trước cà nhắc. Lúc di chuyển một chân đi cà nhắc cà nhắc, hay nói một cách chính xác hơn, chân trái của nó chắc hẳn đang bị thương.
Mỗi lần cử động chân trái phía trước, vẻ mặt của sói lớn sẽ dữ tợn vô cùng và không nén được việc phát ra những tiếng rống giận đầy phẫn nộ, trông đau đớn dị thường.
Mà vào thời điểm Đường Đường suy nghĩ, sói lớn vừa quăng một vuốt, công năng của hệ thống phòng thủ đã bị kích hoạt. Nó tự hoán đổi trạng thái tự động phòng thủ. Chỉ một giây sau, Đường Đường đã nghe được âm thanh máy móc điện tử quen thuộc vang lên từ sau lưng.
[Hệ thống phòng thủ bị kích hoạt, hệ thống tự động tiến vào trạng thái chiến đấu. Ba giây sau tự động bắn 'đạn gây mê cường độ mạnh'. Hiện tại bắt đầu đếm ngược, ba, hai, một... Bắn.]
Chớp mắt tiếp theo, một tiếng 'uỳnh––' vang lên và sói lớn bị bắn 'đạn gây mê cường độ mạnh' lập tức ngã xuống đất và tạo thành một tiếng vang lớn.
Nhưng có vẻ 'đạn gây mê cường độ mạnh' này không có tác dụng hiệu quả với con sói lớn này lắm. Hiện tại nó chỉ ngã xuống đất không đứng lên nổi nhưng chưa bị té xỉu hoàn toàn. Sói lớn càng trở nên hung ác và phẫn nộ hơn. Tiếng nó gào lên không ngớt, kèm theo tiếng hô hào dồn dập phía sau lưng Đường Đường.
Người gọi cô đầu tiên chính là Beta nam ban nãy ngã sấp xuống. Anh ta hô to Đường Đường với vẻ rất lo lắng, ráng chống đỡ cái chân bị thương do té ngã để định đi mở cửa cho cô, để cô nhanh chóng tiến vào trong nhà!
Nhưng động tác vừa rồi của anh ta đã bị ngăn cản bởi tiếng thét chói tai của Omega nữ bị thương. Cô ta hoảng sợ hô lớn:
"Trương Thượng, anh đang làm gì vậy! Đây chính là chó sói ba đuôi mang thù đấy, bây giờ anh mở cửa là đang muốn để tất cả mọi người chúng ta chết ở đây hay sao?!"
"Cô hỏi tôi đang làm cái gì?! Lời này phải do tôi hỏi cô, chứ không phải là cô hỏi tôi! Con mịa nó, đúng là ăn phân mới đi tin vào cô, để cô đi vào phòng chăm sóc chiến sủng trọng yếu nhất! Mặc dù tính tình của chó sói ba đuôi khó tuân, nhưng bình thường cũng sẽ không phát điên phát cuồng. Chí ít, trong thời gian nó ở khu chiến sủng của căn cứ ba tháng qua cũng chưa hề lên cơn! Nhưng cô vừa đi vào thì nó đã nổi xung, cô đừng hòng thoát khỏi chuyện này, Lâm Khả!!!"
Cảm xúc kích động của Trương Thượng đã được bộc phát, nhưng đó không phải là điều làm anh ta thấy tức giận nhất. Điều làm Trương Thượng giận dữ hơn là những Beta nam khác đều không nói lời nào, ánh mắt đều né tránh nhìn vào anh nhưng lại giơ tay ngăn động tác mở cửa Trương Thượng.
Rất rõ ràng, bọn hắn đều không muốn để cho Trương Thượng đi mở cửa cho Đường Đường, chỉ vì bọn hắn sợ chết! Sợ cánh cửa này vừa mở ra, chó sói ba đuôi sẽ vọt ngay vào! Trương Thượng bị cơn tức làm cho đỏ bừng mặt.
"Các cậu bây giờ đang làm gì đây! Mở cửa đi! Người bên ngoài kia chính là chủ nhân của cái nhà này, là cô ấy đã cứu chúng ta!!! Nếu không có cô ấy, chúng ta đều đã chết! Chúng ta phải mở cửa, để cứu người đã cứu chúng ta! Rốt cuộc là các cậu đang làm cái gì thế!!!"
Mặc dù Đường Đường không quay đầu lại nhìn, nhưng chỉ nghe, đã hiểu đại khái đằng sau đang xảy ra chuyện gì. Cô quả thật chẳng ngờ mình mở cửa cứu người lại xảy ra chuyện thế này.
Chẳng qua, lúc này, ngược lại Đường Đường không còn sợ hãi nữa mà trong lòng còn có thêm nhiều suy đoán. Hơn nữa, nghe tình hình đó, hiện tại cô muốn quay trở vào nhà cũng tương đối khó. Thế chẳng bằng cứ mạo hiểm một chút. Chí ít, ngoài lần tai nạn xe cộ cuối cùng đó, từ bấy tới nay, giác quan thứ sáu của cô chưa từng sai.
Nghĩ như vậy, Đường Đường đánh bạo tới gần sói lớn và dùng hết sức để nâng chân trái phía trước của nó lên.
Không thể không nói, con sói lớn này quả thật rất nặng. Cùng lúc, ngay tại thời điểm Đường Đường tới gần nó, phản ứng của con sói này càng trở nên kịch liệt vô cùng. Nó liên tục rống lên giận dữ, bộ dạng hung ác. Nếu như không phải chịu tác dụng của 'đạn gây mê cường độ mạnh’ khiến nó tạm thời không di chuyển được, sói lớn đã muốn cắn nát Đường Đường.
Nhưng sự thật chứng minh, suy đoán của Đường Đường quả nhiên không sai, chân trái phía trước của con sói lớn này thực sự đang bị thương, vị trí vết thương còn nằm giữa lòng bàn chân.
Chỉ cần lật ngửa bàn chân trái phái trước của nó ra xem xét, Đường Đường ngay lập tức thấy giữa đệm thịt có một vết đâm bằng kim.
Hơn nữa, thời điểm con sói lớn này bị kim ghim vào bị đau phát điên phát cuồng, cho nên cái kim kia vẫn nằm nguyên bên trong chưa bị nhổ ra. Nó cứ cắm sâu trong đệm thịt lòng bàn chân, dẫn đến việc máu tươi chảy đầm đìa, trông rất đỗi kinh khủng. Sợ rằng nguyên nhân khiến cho con sói lớn này cuồng loạn chính là bởi thế.
Kim này do ai đâm, căn cứ vào nội dung cãi lộn vừa rồi của những người kia, cô cũng đại khái có thể đoán ra được.
Có lẽ, đó chính là do Omega nữ tên Lâm Khả đâm. Sau khi cô tq tiến vào phòng chăm sóc chiến sủng, con sói lớn này bông dưng nổi xung hẳn là bị Lâm Khả đâm một kim. Nhưng tại sao cô ta lại lén lút đâm kim này? Đường Đường thật sự không biết và cũng chẳng có hứng thú muốn biết.
Nhưng nói cho cùng, nếu bây giờ có thể hiểu rõ ngọn ngành việc phát cuồng, vậy cô cũng sẽ dễ làm hơn nhiều.