Thấy dáng vẻ của Tiêu Thành; Giang Cung Tuấn biết chắc chắn anh ta đã biết chuyện Vạn Quân hủy hợp tác với Long Đằng.
Tại tập đoàn Long Đẳng, trong văn phòng tổng giám đốc, Tiêu Ký Chung chửi Tiêu Thành té tát. Bởi vì bên Vạn Quân nói chủ tịch đích thân ra lệnh, nói là Tiêu Thành đã đắc tội người không nên đắc tội.
“Tổng giám đốc, không ổn, Vạn Quân nói dược liệu chúng ta sản xuất có vấn đề về chất lượng nên đã khởi tố Long Đằng, yêu cầu chúng ta bồi thường 9.
tỷ!”
“Tổng giám đốc, không ổn, bên ngân hàng yêu cầu chúng ta lập tức trả khoản vay!”
“Tổng giám đốc, xảy ra chuyện rồi! Nhà máy của chúng ta có vấn đề về chất lượng nên đã bị cơ quan có thẩm quyền niêm phong!”
“Tổng giám đốc, xong đời rồi, cổ đông của tập đoàn chúng ta nháo nhào bán tháo cổ phần, giá cổ phiếu tụt dốc, thoáng chốc tổn thất 30..
tỷ đồng “Tổng giám đốc, Long Đằng đã phá sản, những ngành nghề khác của nhà họ Tiêu cũng bị liên lụy, rất nhiều sản nghiệp bị niêm phong…”
Tiêu Ký Chung đang gọi điện thoại chửi Tiêu Thành, nghe vậy thì tức giận đến ngất xỉu. Tiêu Thành cũng nghe thấy những lời nói trong điện thoại. Giờ khắc này, anh ta biết Đường Sở Vi thật sự gọi cho Diệp Hình. Mà Diệp Hình tuyên bố sẽ cho nhà họ Tiêu phá sản cũng là sự thật! Anh ta lập tức đổ mồ hôi lạnh, ngồi bệt dưới đất.
“Sở Vi, anh sai rồi! Em mau gọi điện thoại cho chủ tịch Diệp kêu ông ấy đừng đối phó với nhà họ Tiêu nữa! Anh van em! Van eml”
Cảnh tượng này khiến người nhà họ Đường sợ ngây người, Đường Sở Vĩ cũng sững sờ. Diệp Hình nói sẽ cho nhà họ Tiêu phá sản, mới bao lâu mà nhà họ Tiêu đã thật sự phá sản, tốc độ quá nhanh. Nhà họ Tiêu chính là gia tộc đứng đầu trong bốn gia tộc lớn, vậy mà lại bị phá sản trong tích tắc, chủ tịch tập đoàn Vạn Quân thật đáng gờm!
Đường Thành Lâm biết, nhà họ Tiêu đã xong đời, đồng thời cũng biết nhà họ Đường sắp quật khởi! Ông ta lập tức ra lệnh: “Bảo vệ, lôi Tiêu Thành ra ngoài!”
Hai bảo vệ đi tới, khiêng Tiêu Thành quỳ trên mặt đất rời đi.
“Sở Vị, anh sai rồi! Anh thật sự sai rồi! Cho anh một cơ hội, cho nhà họ Tiêu một cơ hội đi…”
Tiếng van xin của Tiêu Thành truyền ra từ ngoài cưa.
Đường Thành Lâm đứng dậy, đỡ Đường Sở Vi ngồi xuống: “Sở Vi, cháu ngồi đi, đừng đứng”
Bây giờ Đường Sở Vi chính là công thân của nhà họ Đường. Quen biết một nhân vật tầm cỡ như Diệp Hình, nhà họ Đường không quật khởi cũng khó. Đường Thành Lâm lập tức ra lệnh: “Từ nay về sau, Sở Vi chính là chủ tịch điều hành của Vĩnh Nhạc, tiền lương 900 triệu.”
Đường Sở Vi tỉnh táo lại, vui mừng hỏi: “Ông nội, thật hả? Thật sự cho cháu làm chủ tịch, tiền lương 900 triệu sao?”
“Đương nhiên rồi?”
“Vậy còn Giang Cung Tuấn?”
“Nếu cháu thích thì tạm thời cho cậu ta ở lại nhà họ Đường đi.”
Đường Sở Vi mừng rỡ đứng lên, nắm tay Giang Cung Tuấn, nhảy nhót như một thiếu nữ: “Chồng ơi, anh không cần đi nữa!”
Giang Cung Tuấn cười khẽ. Được thấy Đường Sở Vi vui vẻ, anh cũng rất thỏa mãn. Anh đã thề sẽ cho Đường Sở Vi sống trong vui sướng đến hết đời, không khiến Đường Sở Vi chịu bất cứ tủi nhục nào nữa.
Hôm nay cũng là ngày gây chấn động cả thành phố Tử Đằng. Đêm qua, ông cụ Tiêu Bối Hoa của nhà họ Tiêu qua đời, hôm nay nhà họ Tiêu đã phá sản, gia tộc đứng đầu trở thành lịch sử, từ danh gia vọng tộc đứng đầu biến thành gia tộc nợ nần chồng nhất.
Tại nhà họ Tiêu, Tiêu Chinh vừa trở về từ thủ đô đã biết tin nhà họ Tiêu phá sản. Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, nhà họ Tiêu đã hoàn toàn phá sản!
Trong đại sảnh, Tiêu Thành quỳ trên mặt đất.
“Chú tư, đều tại Đường Sở Vi, Đường Sở Vi gọi điện thoại cho Diệp Hình, Diệp Hình lập tức hủy bỏ hợp tác với Long Đằng, còn làm cho nhà họ Tiêu phá sản..” Tiêu Thành vừa khóc vừa thêm mắm thêm muối.
“Rắc!” Ly nước trong tay Tiêu Chinh vỡ tan, sắc mặt trầm xuống: “Diệp Hình, dám đối đầu với nhà họ Tiêu, cho dù là nhà họ Diệp cũng không thể bảo vệ ông! Đường Sở Vi, tôi bảo đảm sẽ cho nhà họ Đường chết rất khó coil”
Tiêu Nhàn Nhã lặng lẽ hỏi: “Anh tư, bây giờ chúng ta phải làm sao đây?”
Tiêu Chinh đứng dậy nói: “Yên tâm, anh đều có dự tính hết rồi, chờ thêm một khoảng thời gian nữa đi”
Nhà họ Tiêu tràn đầy đen tối, nhà họ Đường lại tràn đây hoan hỉ. Đường Thành Lâm tuyên bố Đường Sở Vi sẽ đảm nhiệm chức chủ tịch điều hành của Vĩnh Nhạc, hơn nữa còn tuyên bố với bên ngoài từ nay về sau, Vĩnh Nhạc của Đường thị sẽ trở thành đối tác quan trọng của Vạn Quân. Lại thêm tin tức Diệp Hình đích thân đón Đường Sở Vi vào tòa nhà Vạn Quân, trong khoảng thời gian ngắn, nhà họ Đường vô cùng được chào đón, trở thành đối tượng nịnh bợ của không ít gia tộc trong thành phố Tử Đằng.
Giang Cung Tuấn cũng được nhà họ Đường tán thành, vào ở trong nhà của Đường Sở Vi.
Sau khi trở thành chủ tịch điều hành, Đường Sở Vi bắt đầu trở nên bận rộn, mỗi ngày đi sớm về muộn lo chuyện công ty. Còn Giang Cung Tuấn thì ở trong nhà Đường Sở Vi. Anh không đi làm mà mỗi ngày ở nhà quét dọn nấu cơm, tới giờ tan tâm thì lái xe điện đến công ty Vĩnh Nhạc đón Đường Sở Vi tan tầm. Đây chính là cuộc sống mà Giang Cung Tuấn ước mơ.
Chỉ thoáng chốc, Giang Cung Tuấn đã ở rể trong nhà họ Đường được hơn nửa tháng. Chiều nay, Giang Cung Tuấn quét dọn xong rồi xách túi rác ra ngoài vứt rác, sau đó lái xe điện tới công ty Vĩnh Nhạc đón Đường Sở Vi tan tầm.
Bên lề đường ngoài công ty Vĩnh Nhạc, Giang Cung Tuấn ngồi xổm trên mặt đất hút thuốc lá, Ngô Huy cũng ngồi bên cạnh.
“Anh Giang, ngày nào anh cũng ở nhà quét rác nấu cơm, sau đó đón chị dâu, anh không chán à? Em thấy mà chán gần chết rồi đây. Hay là chúng ta đón chị dâu tới Nam Cương đi.”
“Cậu biết cái gì! Đây là mới là cuộc sống!”
Giang Cung Tuấn rít một hơi thuốc, nhả vòng khói rồi ném đầu mẩu xuống đất, thản nhiên nói: “Tôi đã sống đủ những ngày chém chém giết giết rồi. Vì Sở Vi nên tôi mới được tòng quân mười năm, quãng đời còn lại tôi chỉ muốn ở bên cạnh cô ấy, khiến cô ấy trở thành.người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời này thôi”
“Đúng rồi” Ngô Huy nhớ tới một chuyện, nói: “Nhà họ Tiêu bị phá sản, nhưng lạc đà gầy còn to hơn ngựa, nhà họ Tiêu vẫn có chút mạng lưới quan hệ, nhất là Tiêu Nhàn Nhã rất đông bạn bè.
Em đã hỏi thăm rồi, tối nay Tiêu Nhàn Nhã sẽ tiến hành một buổi đấu giá, lấy không ít thứ tốt ra bán để gom góp tài chính, muốn làm lại từ đầu. Hơn nữa trong số đó có không ít những thứ họ cướp.
từ nhà họ Giang, có cả Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ mà anh vẫn nhớ mong nữa”
Nghe vậy, sắc mặt Giang Cung Tuấn trầm xuống. Ngô Huy cảm nhận được sát khí dày đặc, nhiệt độ chung quanh bỗng chốc hạ xuống.