Giang Cung Tuấn cúp máy, lại ngồi xuống sô pha suy nghĩ. Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ thật sự lấy ba người cùng một lúc ư? Điều này là không thể. Anh đã có Sở Vi, anh sẽ không lấy người phụ nữ khác.
“Anh Giang” Bên tại truyền đến giọng nói của Đan Thiển.
Giang Cung Tuấn phản ứng lại, nhìn cô ta hỏi: “Hừm, làm sao vậy?”
“Chị Vô Song nói sao?”
Đan Thiến hỏi.
Giang Cung Tuấn thở dài nói: “Cô ta không cho đường thương lượng, bắt buộc phải kết hôn ba năm mới chịu giao Vị Lam ra. Hiện giờ tôi không biết Vi Lam ở đâu, tôi cũng không biết rốt cuộc Giang Vô Song đã biến thành người như thế nào. Tôi rất lo cho Vi Lam”
“Vậy thì cứ cưới đi” Đan Thiến suy nghĩ sau đó nói: “Dù sao anh cũng không thiệt thòi gì?
Giang Cung Tuấn nhìn Đan Thiến và Y Đình Thi, nghĩ nghĩ nói: “Hiện giờ tôi cũng không có cách gì khác, chỉ có thể tạm thời thỏa hiệp với cô ta.
Nhưng tôi sẽ không lấy ba người. Như này được không, các người phối hợp diễn kịch với tôi, đợi sau khi tôi mọi được tin tức của Vi Lam trong miệng Giang Vô Song, tôi sẽ nghĩ cách cứu con bé về”
Đan Thiến hỏi: “Diễn thế nào?”
Y Đình Thi cũng nói: “Anh Giang, em nghe lời anh”
Giang Cung Tuấn nói: “Kế hoạch của tôi là như này, giả vờ đồng ý với Giang Vô Song trước, giả vờ kết hôn. Đợi sau khi thân thiết với cô ta, tôi sẽ nghĩ cách tìm hiểu, chỉ cần cô ta buông lỏng cảnh giác, không chừng có thể nói cho tôi tung tích của Vi Lam”
Hai người đồng thời gật đầu.
Hít! Giang Cung Tuấn hít sâu một hơi. Đây là biện pháp duy nhất trong lúc này. Đồng thời, anh lại lấy điện thoại gọi cho Ngô Huy.
“Boss” Trong điện thoại truyền đến giọng nói của Ngô Huy.
Giang Cung Tuấn phân phó: “Tiếp tục điều tra tung tích của Vi Lam. Chú ý chặt chẽ tất cả hành tung của Giang Vô Song, xem xem cô ta tiếp xúc với những ai, theo dõi đám người này xem có thể tìm thấy Vi Lam không?
“Boss, chuyện này..” Ngô Huy khó xử nói: “Boss, Giang Vô Song cũng không phải là người bình thường. Hiện giờ thực lực của cô ta rất mạnh, người Long Quốc chúng ta căn bản không cách nào theo dõi cô ta được. Một khi tới gần cô ta thì sẽ bị phát hiện”
“Nghĩ cách đi, cho dù thế nào cũng phải có được tung tích của Vi Lam”
“Vâng, em sẽ cố hết sức”
Sau khi nói chuyện với Ngô Huy xong Giang Cung Tuấn liền cúp máy. Cùng lúc đó, trên diễn đàn võ giả xuất hiện một bài đăng mới.
“Ba ngày sau, Giang Cung Tuấn sẽ lấy ba ái thế ở Di Hoa Cung. Cô dâu là Vô Song, Đan Thiến, Y Đình Thi, mời võ giả trên thế giới đến Di Hoa Cung chứng kiến thời khắc hạnh phúc này”
Tin tức này vừa tung ra lập tức gây chấn động. Giang Cung Tuấn ở Đoan Hùng, thậm chí ở giới cổ võ đều rất có danh tiếng. Mọi người cũng biết anh đã có vợ, chính là Đường Sở Vi. Hiện giờ, tin tức này truyền ra khiến tất cả mọi người đều bàn luận xôn xao.
“Sao lại thế này?”
“Giang Cung Tuấn cưới vợ, còn lấy một lần ba người?”
“Cái này cũng hạnh phúc quá nhỉ?”.
“Vô Song thì tôi biết, là cung chủ Di Hoa Cung. Nhưng còn Đạn Thiến và Y Đình Thi là ai?”
“Không biết, chưa từng thấy cũng chưa từng nghe qua”
Giang Cung Tuấn đang ở nhà Đan Thiến ở thành phố Tử Đằng. Anh cũng biết chuyện này, cau mày nói: “Thật sự không ngờ Giang Vô Song lại gấp gáp như vậy, sắp xếp hôn lễ vào ba ngày sau. Thời gian gấp như vậy thì tôi đi đâu tìm Vị Lam đây?”
Ngay trong lúc Giang Cung lúng túng thì anh nhận được điện thoại của Giang Vô Song.
“Anh chuẩn bị một chút, tôi lập tức phái người đi đón anh, Đan Thiến và Đình Thi đến Di Hoa Cung” Giang Vô Song nói xong, không để Giang Cung Tuấn có cơ hội nói chuyện đã trực tiếp cúp máy.
Trên mặt Giang Cung Tuấn hiện vẻ bất đắc dĩ, chuyện tới nước này thì cũng chỉ có thể đi bước nào hay bước đấy. Nhưng anh cũng không nhàn rỗi. Anh lập tức gọi điện cho Trần Vũ Yến để cô ta thông báo cho phái Thiên Sơn, sử dụng mạng lưới quan hệ của phái Thiên Sơn tìm kiếm chỗ của Giang Vi Lam.
Rất nhanh, người Giang Vô Song phải đi đón đã đến. Giang Cung Tuấn cũng không từ chối. Dưới sự dẫn dắt của đệ tử Di Hoa Cung, ba người lên xe, sau đó đến sân bay ngồi máy bay bay đến thành phố của Di Hoa Cung.
Di Hoa Cung là môn phái do Giang Vô Song lập nên, nằm ở trong Đoan Hùng.
Đây là một dãy núi nhấp nhô trùng điệp, ở trong dãy núi có một ngọn núi dựng thẳng lên trời, đỉnh núi có một tòa kiến trúc huy hoàng. Sau khi xuất hiện ở Di Hoa Cung, Giang Cung Tuấn được sắp xếp ở trong hậu viện. Hoàn cảnh ở đây rất tao nhã, chim hót hoa thơm. Lúc đầu Giang Cung Tuấn còn sốt ruột lo lắng, đến lúc này anh đã bình tĩnh lại. Anh cảm thấy Giang Vô Song tuyệt đối sẽ không làm hại Vi Lam.
Giang Vô Song thích anh. Mấy năm trước cô ta đã thổ lộ với anh. Nhưng cô ta hy sinh tất cả lại không có được hồi báo nên cô ta mới bắt Vị Lam đi, muốn Đường Sở Vị chết, như vậy thì cô ta sẽ có cơ hội. Thế nhưng hiện giờ Giang Cung Tuấn không rõ tung tích, cô ta liền thay đổi chủ ý.
“Giang Vô Song thích mình, một lòng muốn gả cho mình, cô ta tuyệt đối sẽ không làm hại Vi Lam. Thế nhưng vì sao cô ta lại phải kéo cả Đan Thiển và Y Đình Thi vào?”
“Hiện giờ mình chỉ có một cơ hội, đó là vào đêm động phòng hoa chúc, vào lúc Giang Vô Song không đề phòng mình hỏi cô ta tung tích của Vi Lam, có lẽ cô ta sẽ nói” Giang Cung Tuấn lẩm bẩm một mình.
Tiếp theo anh tạm thời ở lại Di Hoa Cung. Mà theo tin tức truyền đi, võ giả trên thế giới đều ào ào đi đến Di Hoa Cung. Cách tiệc cưới còn một ngày, võ giả trên thế giới hầu như đã đến rồi. Tổi trước tiệc cưới, Giang Cung Tuấn ngồi ở hậu viện Di Hoa Cung nhìn trời sao dày đặc ngẩn người.
“Cạch, cạch, cạch”
Tiếng giày cao gót tiếp xúc với mặt đất vang lên. Giang Cung Tuấn nghe thấy tiếng quay lại nhìn. Một cô gái vô cùng xinh đẹp đi đến. Cô ta mặc váy đỏ, tóc dài đen nhánh, ngũ quan tinh xảo, vô cùng xinh đẹp. Cô ta nhấc bước đi đến bên cạnh Giang Cung Tuấn, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh anh.
Giang Cung Tuấn nhìn Giang Vô Song. Lúc này sắc mặt anh bình tĩnh, thản nhiên hỏi: “Vô Song, tôi chỉ muốn biết rốt cuộc Vị Lam ở đâu?”.
Giang Vô Song nhìn Giang Cung Tuấn một cái, đứng dậy ngồi vào trong lòng anh đưa tay thon dài nâng cằm anh, sau đó chăm chú nhìn anh..
“Em nói rồi, ba năm sau khi cưới em sẽ trả Vi Lam lại cho anh. Anh yên tâm đi, trong thời gian này em tuyệt đối sẽ không bạc đã nó, không để nó chịu chút uất ức nào. Hơn nữa anh cũng đừng phái người đi tìm nữa, anh không tìm được nó đâu”.
Giọng nói của cô ta em tai dễ nghe. Cô ta ngồi trên người Giang Cung Tuấn sau đó rúc vào trong lòng anh, giơ tay ôm lấy anh, đầu tựa lên vai anh.
“Giang Cung Tuấn, em đối với anh như nào chắc anh rất rõ. Nhiều năm như vậy em giúp đỡ anh nhiều như thế, giải quyết nhiều phiền phức như vậy. Em đã âm thầm ám chỉ anh rất nhiều lần là em không để ý bên cạnh anh có bao nhiêu phụ nữ nhưng mỗi lần anh đều giả vờ không biết.”
Giang Cung Tuấn hơi đẩy Giang Vô Song ở trong ngực ra.
Giang Vô Song đứng lên nhìn anh cười nói: “Mai là ngày cưới rồi, hiện giờ Di Hoa Cung tụ tập võ giả đến từ khắp nơi trên thế giới, anh sẽ lấy ba ái thê cùng lúc dưới sự chứng kiến của võ giả trên thế giới. Đây là chuyện mà bao nhiêu đàn ông đều mơ ước, anh nên vui mừng mới phải, sao anh lại treo khuôn mặt này chứ?”
Giang Cung Tuấn hít sâu một hơi nói: “Không nói cho tôi biết Vi Lam ở đâu, cho dù cô ép tôi kết hôn cũng không có tác dụng gì. Cô có được người của tôi nhưng sẽ không có được trái tim tôi”
“Ha ha” Giang Vô Song cười duyên dáng nói: “Giang Cung Tuấn, lời này từ trong miệng anh nói ra sao lại kỳ cục như vậy? Tôi không tin anh có thể chống lại được sự mê hoặc của ba người đẹp.