Giang gia làm việc nhanh chóng, chỉ dùng nửa buổi tối liền dọn sạch sẽ chỗ không gian kia, lại dùng thêm hai ngày hai đêm để kiểm tra, sau khi xác nhận sẽ không lưu lại bất kỳ nhược điểm gì mới thong thả ung dung báo cho Tằng thành chủ Trăng có thể lại lần nữa thăng đường thẩm tra.
Mọi việc giống như Giang tộc trưởng đã tính toán, không có chứng cứ nên hai người không làm được gì, Tằng thành chủ cũng có thể quang minh chính đại mà che giấu cho Giang gia, nói chứng cứ không đủ, không thể nhận định Giang Nhất Tinh có tội, thậm chí còn muốn truy cứu Giang Ly cùng Viên Ngũ Hành vì tội cố ý thương tổn Giang Nhất Tinh.
Thứ duy nhất không nằm trong dự tính của Giang tộc trưởng đó là Giang Nhất Tinh đến nay vẫn hôn mê bất tỉnh, mời isu đến xem cũng không thể tra rõ nguyên nhân.
“Bản quan quyết định Giang Nhất Tinh vô tội, hai người các ngươi nếu không phục quyết định của bản quan, có thể từ từ hôm nay trở đi khiếu nại lên tri phủ.”
Giang Ly đi lên đưa cho Tằng thành chủ một tờ giấy, dường như đã sớm chờ giờ khắc này.
“Đây là bản khiếu nại.”
Tằng thành chủ nhìn thấy bộ dạng bình tĩnh của Giang Ly thì trong lòng rất khó chịu, khi nhìn đến hắn ngay tại chỗ lấy ra bản khiếu nại lại càng thêm khó chịu.
Thực rõ ràng, trước khi thăng đường hắn đã sớm đoán được kết quả này nên đã chuẩn bị trước bản khiếu nại.
Chẳng qua thì sao, tri phủ xác nhận án này cũng từng là thành chủ Thanh Thành, cũng từng giúp Giang gia che giấu việc trộm trẻ con.
Hơn nữa cho dù tri phủ là người công chính, dưới tình huống không có bất luận chứng cứ gì thì hay tên không biết trời cao đất dày này dựa vào cái gì có thể thắng kiện, chẳng lẽ là bằng đầu cứng hay sao?
……
Đại Chu hoàng triều phân chia thành 26 phủ, dưới mỗi phủ sẽ có mấy chục đại thành trì, Thanh Thành hiện giờ là Đại Thanh Trì, thuộc phạm vi quản lý của Thiên Khánh nên bản khiếu nại tất nhiên sẽ phải giao lên tri phủ Cung Bằng của phủ Thiên Khánh.
Sau khi Cung tri phủ thu được bản khiếu nại liền gọi Giang tộc trưởng và Tằng thành chủ tới, dò hỏi kỹ càng tỉ mỉ một lần việc đã qua rồi định rõ trong lòng.
……
“Trương Ly, Viên Ngũ Hành, trước khi thăng đường phải báo cho các ngươi, kết quả cuối cùng mà bản quan quyết định, trừ khi có chứng cứ mới có khả năng lật đổ quyết định ban đầu nếu không hai người không thể tiếp tục khiếu nại lên trên nữa, có nghe rõ hay không.”
Cung tri phủ ngồi ở trung ương của đại đường, một bên là Trương Ly cùng Viên Ngũ Hành, một bên là Giang tộc trưởng, Giang Nhất Tinh hiện giờ còn đang hôn mê nên hắn đi lên cũng vô dụng.
Giang tộc trưởng tuy rằng mặt không cảm xúc giống như lúc trước, nhưng Viên Ngũ Hành cảm thấy chắc chắn hắn đang cười thầm trong lòng.
Bên ngoài đại đường có thưa thớt mấy người, ít hơn rất nhiều so với lúc trước, rốt cuộc mọi người đều biết không đủ chứng cứ thì Giang Ly và Viên Ngũ Hành không thể thắng kiện. Tằng thành chủ đứng ở trong đó, chuẩn bị xem náo nhiệt.
“Rõ.” Giang Ly cao giọng trả lời, Viên Ngũ Hành cũng đi theo nói thanh rõ ràng.
“Chẳng qua là trước khi thăng đường ta muốn cáo trạng thêm một người nữa."
“Có thể, nhưng quyết định lần này của bản quan vẫn là kết quả cuối cùng, ngươi không thể tạm thời thêm người vào để chống án.”
Giang Ly gật đầu ý bảo biết được, cằm hơi hơi nâng lên, khoanh tay mà đứng: “Ta muốn tố cáo Tằng thành chủ của Thanh Thành, hắn trong lúc nhậm chức lạm dụng chức quyền, mưu lợi cá nhân, che giấu sự thật Giang Nhất Tinh ăn cắp trẻ con, phá hỏng chứng cứ quan trọng, mời Cung tri phủ ra quyết định!”
Giang tộc trưởng trong lòng thầm lo, nếu muốn tố cáo thành chủ, quan viên phụ nhận án cần phải từ tam phẩm trở lên, Cung thành chủ cũng là tam phẩm quan viên, việc tố cáo này xem như hợp pháp nhưng hắn không rõ Giang Ly muốn làm gì, chẳng lẽ tố cáo thêm một vị thành chủ là có thể thắng sao?
Hắn vẫn có cảm giác mình đã quên mất cái gì.
Giang tộc trưởng không nắm rõ luật pháp, không rõ lắm mục đích của Giang Ly, nhưng Tằng thành chủ và Cung tri phủ lại hiểu rõ mục đích của Giang Ly, hai vị Nguyên Anh tu sĩ vốn nóng lạnh không sợ này trong nháy mắt đã mồ hôi lạnh đầy lưng.
“Ta nghi ngờ chứng cứ quan trọng nhất của vụ án là không gian nơi huyết tế trẻ con bị Tằng thành chủ phá hủy, vậy mời Cung tri phủ báo lên triều đình xin ngược dòng thời gian để quay lại hiện trường ban đầu!”
Giang Ly đã đánh tan một chút may mắn cuối cùng của hai người.
Chuyện này muốn đụng lên triều đình!
Bọn họ ở triều đình hoàn toàn không có hậu trường lớn phía sau che chở!
Trong chín đại hoàng triều chỉ có Đại Chu hoàng triều dám lấy pháp lập quốc, cũng chỉ có Đại Chu hoàng triều có năng lực lấy pháp trị quốc, bởi nguyên nhân căn bản là hoàng tộc Đại Chu tinh thông thời gian chi đạo, có thể ngược dòng thời gian!
Chẳng qua thời gian chi đạo tạo ra nhân quả rất nặng, không thể dễ dàng vận dụng, bởi vậy Đại Chu quy định có mấy loại tình huống đặc biệt có thể vận dụng thời gian chi đạo, ví như án kiện ở quốc gia có phạm vi ảnh hưởng thật lớn, lại ví như án kiện liên quan đến tính liêm khiết của thất phẩm quan viên trở lên…
Mà Tằng thành chủ lại là ngũ phẩm quan viên.
“Ngươi đang ngậm máu phun người!” Tằng thành chủ mặc kệ hình tượng, chửi ầm lên.
Tằng thành chủ rất muốn kêu oan, là Giang gia phá hư không gian kia, hắn nhiều lắm coi như là người chứng kiến, tại sao qua miệng tên này lại biến thành hắn làm?
Giang Ly đối này mắt điếc tai ngơ.
Tằng thành chủ có phá hư không gian hay không không quan trọng, quan trọng là hắn chính là bị cáo của án kiện này.
“Trương Ly, ngươi thật sự muốn xin triều đình ngược dòng thời gian?” Cung tri phủ nhìn chằm chằm Giang Ly, ánh mắt lạnh băng, hắn cảm thấy mình bị Giang Ly tính kế.
Càng quan trọng là thông qua ngược dòng thời gian không chỉ có có thể nhìn đến là Giang gia người phá hư không gian tiết điểm mà còn có thể thấy Giang Nhất Tinh tu luyện ma đạo ở không gian kia!
Một khi việc Giang Nhất Tinh tu luyện ma đạo bị phát hiện thì những người đã từng làm thành chủ Thanh Thành đều sẽ bị triều đình điều tra, đến lúc đó những người này cùng mình không ai thoát được!
Viên Ngũ Hành đã hiểu ra tại sao Giang Ly mặc kệ Giang gia phá hư không gian tiết điểm, thì ra là ở chỗ này chờ bọn họ.
“Ta xác định.”
“Ngươi, muốn, mời, thật, sao!” Cung tri phủ gằn từng chữ một lại lặp lại một lần vấn đề, khí thế Nguyên Anh đỉnh phóng thích ra bên ngoài, giống như mãnh hổ rít gào, bọn nha dịch hai đùi run rẩy liền không chống đỡ được, quỳ rạp xuống đất, tiếp theo đó là Giang tộc trưởng, Viên Ngũ Hành.
“Ta xác định.” Giang Ly vẫn bình tĩnh như không thấy sát ý của Cung tri phủ, thậm chí còn móc ra cáo trạng đã viết sẵn đưa lên trước mặt Cung tri phủ.
Nhìn thấy cáo trạng nét mực còn chưa khô, Cung tri phủ thiếu chút nữa không chịu nổi mà giết chết Giang Ly ngay lập tức!
Nhưng hắn cuối cùng vẫn không dám ra tay.
Hắn nếu ra tay ngay lúc này mới là hỏng hết rồi.
“Trương Ly đúng không, giỏi thật sự, ngươi giỏi thật sự!” Cung tri phủ một chưởng chụp bàn xử án, giận mà rời đi, Giang tộc trưởng và Tằng thành chủ cũng không hề câu nệ, mặt âm trầm mà theo ở phía sau.
Cung tri phủ đi xa, sát ý giảm dần, Viên Ngũ Hành mới khôi phục một chút sức lực, lảo đảo lắc lư đứng lên.
“Cung tri phủ cũng chưa ra tay, chỉ dùng sát khí liền doạ ngươi sợ như vậy, tốt xấu cũng là Kim Đan đỉnh, mất mặt không.” Giang Ly hận sắt không thành thép cười mắng.
Viên Ngũ Hành cười khổ: “Trương tiền bối, Cung tri phủ kia chính là Nguyên Anh đỉnh, đối diện với sát ý cỡ này, Kim Đan kỳ trụ không được.”
Giang Ly bĩu môi: “Lấy cớ, ta ở Kim Đan đỉnh liền giết qua Nguyên Anh đỉnh.”
Viên Ngũ Hành sửng sốt, hơn nửa ngày mới nghẹn ra một câu: “Tiền bối có thân thủ thật tốt.”
Viên Ngũ Hành là thật bội phục Giang Ly, ngươi xem người ta là Đạo Tông hành tẩu, nói về địa vị thì so với hoàng tử Đại Chu còn cao hơn nửa bậc, nhất nhị phẩm quan viên thấy đều phải đón chào với gương mặt tươi cười, nhưng người ta không dựa vào thân phận mà dựa theo luật pháp Đại Chu từng bước một đem Giang gia hướng về phía tử lộ!
Lợi hại!