Mục lục
Hào Môn Tổng Tài Sủng Lão Bà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tối hôm nay Cố Ninh Tinh cho Âu Thành Nghiêm và Du Du ngủ lại đây một đêm, cô bé thì lại muốn ngủ cùng Cố Thành Nhiên,

Âu Thành Nghiêm thì cô cho anh ta một phòng khách, anh ta lắc đầu từ chối không muốn ngủ một mình, còn giả vờ mặt dày làm bộ dạng đáng thương, đòi ngủ cùng phòng với cô,

Thế nhưng, cô tất nhiên là từ chối không cho rồi, cô còn nhẫn tâm thẳng thừng đóng cửa phòng mình lại,

"Ninh Tinh, nếu em không cho anh vào, thì anh sẽ ngủ ngoài đây luôn đấy "

Âu Thành Nghiêm tủi thân đứng bên ngoài chứng kiến sự lạnh nhạt của cô, nhưng anh ta nhất quyết khon bỏ cuộc mà ngồi ngoài cửa phòng của cô,

Còn Cố Ninh Tinh thì lúc lạnh lùng đóng cửa lại thì mới cảm thấy có gì đó ấy nấy trong lòng,

Thế nhưng cô vẫn bỏ qua mặc kệ anh ta mà lên giường nằm ngủ, nhưng không hiểu vì sao cô cứ nằm qua lại, nhắm mắt đủ kiểu mà vẫn không thể ngủ được,

Loading...

Sau đó vẫn là thấy không chịu được trong lòng, mà đi ra xem thử anh ta có thật sự sẽ ngủ bên ngoài, hay là đã bỏ cuộc,

Cô mới đi lại gần của phòng tay chạm vào vật nắm cửa, thì ngừng lại mà thẩn thờ, sau đó mới phì cười tự mỉa mai chính mình,

Cô nghĩ anh ta sao có thể chịu nhẫn nhịn chịu nhục mà ngủ bên ngoài chứ, sau đó cô vẫn là mở cửa thử xem có phải hay không,

Lúc này cô mở cửa ra, thì đúng là không như cô suy đoán, quả thật người đàn ông to lớn và quyền lực ấy lại nhẫn nhịn chịu nhục với những hành động của cô mà vẫn ngủ trước cửa phòng cô,

Cô sau đó nhẹ nhàng ngồi xuống và nhìn anh ta đang ngồi dựa vào tường, còn ôm chiếc gối mà gục lên gục xuống,

Cô chăm chú nhìn ngồi nhìn anh ta, quả thật gương mặt ngoài ba mươi này rất đẹp trai, và dịu dàng,

Cô không ngờ con người lạnh lùng này năm xưa và người đàn ông này dạo gần đây rất đang quan tâm và dịu dàng với cô, cô thật sự không thể tin được người đàn ông đó và người hiện tại lại là cùng một người,

Có phải anh ta đã thay đổi, hay là chỉ giả vờ lừa cô thêm một lần nữa, thế nhưng khi cô giả vờ lạnh lùng hay cáu gắt với anh ta, thì chỉ khiến trong lòng cô càng đau nhói,

Cô ngồi suy nghĩ một lúc, sau đó mới quyết định lựa chọn của mình, cô liền lay động anh ta khẽ gọi dậy "Thành Nghiêm, Âu Thành Nghiêm "

Âu Thành Nghiêm bị lay động bởi tiếng của cô, anh ta giật mình nhanh chóng mở mắt, sau đó nhìn trước mắt mình là Cố Ninh Tinh, "Hửm, Ninh Tinh, sao em vẫn chưa ngủ "

Cố Ninh Tinh nhìn anh ta cau mày, còn nhỏ giọng bảo anh ta đi vào phòng, "Anh mau vào phòng ngủ đi "

Âu Thành Nghiêm nghe cô nói, anh ta lúc đầu thất thần không dám tin, sau đó mới bất ngờ vui mừng,

"Ninh Tinh, em... Em cho phép anh "

Cô nhìn biểu hiện vui mừng của anh ta, ngay lập tức ngượng xấu hổ mà nhanh chóng đứng lên, lời lẽ giả vờ cáu gắt, "Có vào hay không, hay muốn tôi đổi ý "

Âu Thành Nghiêm nhanh chóng đứng lên, còn háo hức đi vào, còn sợ cô sẽ đổi ý, "Vào, anh vào mà, cảm ơn em "

Anh ta đi vào bên trong phòng, thì theo bảng tính nhìn chiếc giường lớn ấy, nhưng anh ta lại không lên giường, mà đi thẳng đến ghế sofa mà nằm trên đó,

Cố Ninh Tinh nhìn anh ta nằm trên chiếc ghế, cô cảm thấy anh ta không thoải mái, nhìn rất khó khăn, là vì ghế thì nhỏ mà thân thể anh ta lại cao to, nên thật sự không vừa, sau đó cô mới thở dài một hơi, lên tiếng kêu anh ta, "Chiếc ghế ấy sẽ không vừa với anh đâu, đến giường đây mà ngủ "

Âu Thành Nghiêm nghe xong mà càng vui sướng vô cùng, lần này anh ta có thể ngủ cạnh cô, "Anh có thể ngủ trên giường với em "

Cố Ninh Tinh thở dài phiền phức, còn mắng anh ta, "Đừng lề mề nữa, ngày mai tôi còn dậy sớm "

Anh ta tâm trạng lúc này vui mừng, mà nhanh chóng lên giường với cô, nhưng anh ta không thể chạm vào cô, thế nhưng không sao, cô đã cho phép anh ngủ cạnh là anh ta đã thỏa mãn rồi,

Cố Ninh Tinh đã lâu không cảm nhận được có người nằm trung một giường với cô, nhất là từ hơi ấm của Âu Thành Nghiêm, cô dường như không thể quên được cảm giác này,

Quả nhiên cô nằm quay lưng về hướng Âu Thành Nghiêm, vậy mà không lâu sau cô cũng dễ dàng chìm vào giấc ngủ rất nhanh chóng và thoải mái,

Âu Thành Nghiêm nhìn phía lưng cô đang hướng về anh, sau đó cảm giác cô đã ngủ say, nên anh ta mới chạm vào người cô, nhưng anh ta thật sự không làm gì cô cả, chỉ nói vài lời lòng mình, "Ninh Tinh chuyện sự thật, anh chưa thể nói với em được, chờ đến khi mọi chuyện kết thúc, anh sẽ nói với em mọi chuyện "

Nói xong, anh ta hôn lên tóc cô rồi sau đó mới yên tâm nằm xuống giường ngủ,

Sự thật mọi chuyện anh ta giấu diếm bấy lâu nay với cô, mà không nói ra, ruốt cuộc lại là chuyện gì, thật sự rất bí hiểm,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK