Tất cả tối hôm nay ai cũng vui vẻ uống rượu và ngồi cùng những cô gái xinh đẹp ở quán, chỉ có riêng Âu Thành Nghiêm là đang vừa không vui vừa trầm ngâm uống rượu rất nhiều,
Lúc này đang uống rượu, thì đột nhiên từ bên ngoài xuất hiện một người đi vào nói chuyện mỉa mai anh, "Âu Tổng, sao anh cũng ở đây à, thật là tôi thấy thương cho Tinh Tinh thật "
Âu Thành Nghiêm lúc này đứng dậy, anh ta lạnh lùng cau mày, dù là cả hai có làm ăn hợp tác với nhau, những Âu Thành Nghiêm lại xem anh ta như tình địch mà mỉa mai "Chủ tịch Hàn, anh xen vào chuyện của gia đình tôi nhiều rồi đấy, không phải anh thích đàn ông sao "
Hàn Đình Thâm không để ý đến những lời anh ta nói, đã vậy còn đắc ý mà nói những lời khiêu khích đến Âu Thành Nghiêm, "Tôi thật sự suy nghĩ lại, tôi hình như rất thích Tinh Tinh đấy, cô gái vừa đẹp lại vừa giỏi, vậy mà đi làm vợ anh thật đáng tiếc "
Âu Thành Nghiêm nghe được những lời anh ta nói, ngay lập tức tay anh ta đập vào vai Hàn Đình Thâm mà nói thầm lặng vào tai với chất giọng lạnh như băng"Anh thử đụng đến vợ của tôi, tôi sẽ cho anh biết thế nào là đau khổ trong cuộc sống "
Hàn Đình Thâm tuy là người lạnh lùng không khác gì Âu Thành Nghiêm là bao nhiêu, nhưng anh ta lại bị cảm giác lạnh sóng lưng đến rùng mình vì cú đập vào vai mình, thế nhưng anh ta lại cố tỏa vẻ bình tĩnh mà vẫn kiêu ngạo lên tiếng, "Vậy sao "
Hàn Đình Thâm chưa kịp nói những lời khinh thường anh ta, thì đột nhiên bạn của anh ta gọi đi, "Đình Thâm, phòng của chúng ta ở bên kia, đi nhanh lên nào "
Hàn Đình Thâm gật đầu khi nghe bạn mình gọi đi, thì sau đó anh ta cũng phải rời đi, nhưng trước khi đi vẫn là những lời mỉa mai đắc ý, còn cố tình khiêu chiến với Âu Thành Nghiêm,
"Thôi, tôi có việc đi trước đây, nhưng anh nên nhớ, Tinh Tinh tôi sẽ không bỏ cuộc mà theo đuổi cô ấy đâu"
Âu Thành Nghiêm đứng đấy không để ý lời anh ta nói, thế nhưng lúc này La Thiên Tôn chứng kiến lời nói của anh ta mới phẩn nộ mà quát mắng,
"Đồ khốn kia, anh nói gì hả đứng lại đây mà nói chuyện với tôi này "
Nói xong anh ta liền tức giận ngồi xuống mà đập cái ly xuống bàn, anh ta lại tiếp tục trầm ngâm uống rượu, ngay cả những em gái xinh đẹp cũng không thể nào thúc giục được anh ta mà bị đẩy ra, anh ta lúc này chỉ nghĩ đến Cố Ninh Tinh, ngồi uống cùng mọi người đến nỗi say mà chỉ nói ra hai từ "Ninh Tinh "
La Thiên Tôn nghe được cái tên này, mà hiểu được bạn của mình đang nghĩ gì, dù là Âu Thành Nghiêm có lạnh lùng quyết đoán như thế nào, nhưng anh ta vẫn chưa biết được mình muốn gì từ đối phương,
Lâu sau đó, Âu Thành Nghiêm mới đứng lên bỏ về, khiến tất cả bạn bè điều bất ngờ, La Thiên Tôn hiểu anh ta liền lập tức lên tiếng "Tôi đưa cậu về "
Âu Thành Nghiêm lạnh lùng lắc đầu bảo không cần, còn nói mọi người cứ uống tiếp tục, anh thì muốn về ngay lúc này,
La Thiên Tôn biết bạn mình nói một câu dứt khoát không cần là không cần, và cậu cũng đã quen với điều này, nên cứ thế cậu phải bất đắc dĩ mà để anh ta đi về một mình,
Một lúc sau khi Âu Thành Nghiêm ra về không lâu, thì bọn La Thiên Tôn cũng ra về, lúc này cậu đang vẫy tay chào bạn của mình hơi quá háo hức mà loạn choạng muốn vấp ngã,
Lúc này cứ tưởng mình sẽ bị ngã, nhưng không ngờ cậu may mắn thay, lại được một người khác đỡ cậu,
La Thiên Tôn lúc này mới mở mắt muốn cảm ơn, thế nhưng lúc nhìn thấy người đã đỡ cậu là Hàn Đình Thâm, sau đó mới cau mày khó chịu dùng tay đẩy anh ta ra thật mạnh, còn mắng người "Đồ khốn đừng đụng vào người tôi "
Hàn Đình Thâm cau mày vì bị cậu ta mắng, dù La Thiên Tôn có đẩy anh ta ra, nhưng anh ta vẫn thấy cậu đứng không vững nên vẫn còn nắm lấy tay cậu mà nói, "Này cậu, tôi tốt bụng giúp cậu, mà cậu không một lời cảm ơn còn mắng tôi "
La Thiên Tôn nheo mày tay nắm lấy áo của Hàn Đình Thâm, ghé sát vào mặt anh ta tiếp tục mắng, "Tôi mắng anh đấy thì sao, đồ khốn "
Hàn Đình Thâm thấy cậu say, với gương mặt đỏ ửng khi say, và cái nhìn của cậu khiến anh ta đột nhiên cảm thấy kì lạ nên không chấp nhất cậu, anh ta chỉ nắm lấy tay cậu kéo ra khỏi áo mình mà nói, "Cậu say rồi, mau về nhà đi "
La Thiên Tôn cảm thấy mình bị phớt lờ nên đột nhiên tức chạy theo quát lớn, "Tôi không có say, và tôi không cần anh quan tâm, nè tôi chưa nói hết anh đứng lại cho tôi... Ah "
Lúc này vì say nên những bước đi của cậu có hơi loạn choạng nên đã ngã vào người của Hàn Đình Thâm,
Hàn Đình Thâm lúc cậu chạy theo anh, anh cũng kịp thời quay người lại thấy cậu ngã nên nhanh chóng một lần nữa đỡ cậu, nhưng lúc này cả hai lại ngã vào tường, Hàn Đình Thâm lại là tư thế áp cậu vào tường,
Anh ta thêm một lần nữa tim lại đập nhanh khi nhìn vẻ mặt đỏ ửng của La Thiên Tôn, nên anh ta không kiềm chế được mà nắm lấy cằm của cậu mà nheo mày nói, "Cậu muốn làm gì đây, tôi thấy cậu cứ theo tôi mà kiếm chuyện mãi vậy "
La Thiên Tôn lí trí khi say, không quan tâm những gì người khác làm với mình, cậu ta chỉ tức giận anh ta nắm lấy cằm mình mà hất ra, tay cậu ta ngay lập tức chỉ trỏ vào anh ta, "Tôi cảnh cáo anh, Hàn Đình Thâm kia, anh đừng có ý định mà tiếp cận Ninh Tinh, cô ấy đã có chồng, mà chồng của cô ấy là bạn thân của tôi, nếu không anh đừng trách tôi "
Hàn Đình Thâm nghe những lời đe dọa của cậu, anh ta ngay lập tức cúi đầu xuống nhìn thẳng trước mặt La Thiên Tôn, với vẻ cười nữa miệng đắc ý nói lời thách thức cậu, "Vậy sao, tôi cứ theo đuổi cô ấy đấy, để xem cậu làm gì tôi "
La Thiên Tôn lúc này bị khiêu khích nên tức giận nắm lấy cà vạt của Hàn Đình Thâm mà lớn tiếng mắng anh ta, "Đồ khốn nhà anh, anh... Ưm "
Thế nhưng lúc này đột nhiên cậu bị anh ta hôn một cái, khiến La Thiên Tôn bị bất ngờ mà đờ người ra đến nỗi cậu ta đang say mà tỉnh người luôn,
Hàn Đình Thâm lúc này đắc ý lắm khi nhìn thấy La Thiên Tôn đứng hình, sau đó anh ta sửa lại cà vạt ngay ngắm rồi mới lên tiếng, "Cậu ồn ào quá đi, tôi đưa cậu về "
La Thiên Tôn lúc này mới chợt tỉnh táo, mà cau mày tức giận quát lớn tiếng, tay cậu ta lúc này muốn đánh người "Anh... Anh dám hôn tôi "
Vẫn là Hàn Đình Thâm nhanh tay chụp được tay của cậu, lúc này còn mạnh hơn mà áp vào tường, nói khẽ vào tai cậu nhỏ nhẹ, "Còn ồn ào nữa là tôi hôn cậu nữa đấy "
La Thiên Tôn lúc này mới đỏ mặt, thân thể liền run lên một cái khiến cậu im lặng ngay,