không biết có ảnh hưởng đến đứa bé hay không mà suốt từ lúc đó đến giờ
hai tay cô vẫn luôn luôn ôm lấy bụng dù bị trói,
Lúc này Âu Thành Nghiêm mới phát hiện tay cô ôm lấy bụng, mà hạ hỏa nhân từ tháo ra, vì cô không còn vùng vẫy hay kháng cự gì,
Thì vừa lúc tháo dây trói ra, đột nhiên anh ta nhận được một cái bạt
tay cái *bốp* rất mạnh từ Cố Ninh Tinh đánh anh ta, cô còn vừa nức nở
trừng mắt nghiến chặt răng vừa mắng anh ta, "Đồ khốn "
"Ah " Cố Ninh Tinh không biết mình đang làm chuyện dại dột gì, nên
khiến anh ta càng thêm tức giận mà thêm tăng tốc thật mạnh, khiến cô
giật nảy người mà ưỡng thân thể lên,
Tay cô không ngừng nắm chặt, răng cắn chặt lấy môi khiến cho môi bị chạy máu,
Chịu đựng một lúc sau, cuối cùng anh ta cũng xong xuôi mà tha cho cô, anh ta làm xong, còn để cô lại nằm nửa thân trên ghế sofa, nửa thân
dưới cô thì khuỵ xuống sàn nhà,
Cô Ninh Tinh cho thân thể mình nằm luôn dưới sàn nhà mà co chặt người lại, đau lòng lẫn đau đớn mà ôm mặt khóc lóc nức nở,
Còn Âu Thành Nghiêm anh ta thỏa mãn dần bình tĩnh trở lại, ở trong phòng tắm,
Lúc này Cố Ninh Tinh dần dần phát hiện bụng dưới của cô rất đau đớn,
cô ôm lấy bụng mà chịu đựng, vì cô không còn sức để ngồi dậy được nữa,
Tô Diệp ở bên ngoài lo lắng lắm, cô mới nghe được bên trong đã yên lặng nên mới cả gan đi vào xem,
Thì ngay lúc này vừa vào thì phát hiện Cố Ninh Tinh nằm dưới sàn nhà, nhưng cái làm cô hốt hoảng nhất chính là phần dưới của cô đã bị chạy
máu rất nhiều, mà chạy đến hét lên, "Phu... Phu nhân, máu... Người chảy
máu rồi "
Cố Ninh Tinh dần lấy lại ý thức khi nghe được tiếng Tô Diệp, sau đó
cô cay mày cố gắng đưa tay lên tiếng kêu gọi cô, "Tô... Tô Diệp, đau...
Đau quá, giúp em với"
Tô Diệp nhìn cô đau đớn, cô không kiềm chế được mà đau lòng lắm, Tô
Diệp cau mày muốn khóc, cô mặc kệ mọi chuyện mà nhấc bổng cô lên đưa cô
đi bệnh viện, "Phu nhân, tôi... Tôi đưa người đi bệnh viện "
Âu Thành Nghiêm thời điểm đó tắm xong bước ra, thì nhìn thấy Tô Diệp
đang nhấc dẫn Cố Ninh Tinh đi, mà không biết chuyện gì đang sảy ra, nên
anh ta mới nhanh chóng đi đến gần hai người, "Có chuyện gì "
Tô Diệp giật mình khi nhìn thấy Âu Thành Nghiêm, cô ta lúc này mếu
máo lên tiếng, "Thiếu... Thiếu gia, phu... Phu nhân chạy máu rất nhiều
ạ, tôi phải đưa phu nhân đến bệnh viện "
Dù vậy, nhưng Tô Diệp vẫn mặc kệ anh ta mà nhất quyết dắt cô ra khỏi đây, mà đi đến bệnh viện
Lúc này Âu Thành Nghiêm mới phát hiện phần dưới của cô chảy máu khắp
hai chân, và gương mặt của cô biểu hiện nhăn nhó rất đau đớn anh ta mới
nhanh chóng bế cô lên,
Lúc anh ta bế cô ra gần cửa, thì đột nhiên đụng chạm bác sĩ Từ Khiên Quân, "Có chuyện gì đang sảy ra sao "
Anh ta mới chợt nhìn thấy Cố Ninh Tinh trên tay Âu Thành Nghiêm, và
nhìn thấy dưới chân cô có máu, nên anh ta biết ngay đang sảy ra chuyện
gì với cô,
Anh ta nhanh chóng đẩy Âu Thành Nghiêm đi vào phòng của cô, còn lớn tiếng bảo anh ta đặt cô nằm xuống giường,
Từ Khiên Quân dùng một chiếc chăn để che đi nữa phần thân trên của
cô, vì những nơi đó điều bị anh ta xé rách, nên không tiện nhìn được
phải che lại, còn về phần dưới của cô thì bắt buộc phải kiểm tra,
Sợ máu sẽ ra nhiều, nên anh ta mới dùng một cái khăn thấm nước ấm mà Tô Diệp đã chuẩn bị,
Anh ta lau cho hết phần máu ở thân dưới của cô, anh ta vừa lau vừa cau mày mắng Âu Thành Nghiêm
"Thành Nghiêm, cậu có còn là người không vậy "
Âu Thành Nghiêm nữa bình tĩnh, cũng có nữa lo lắng mà hỏi, "Cô ấy không sao chứ "
Từ Khiên Quân lắc đầu qua loa lời anh ta hỏi, nhưng lúc này anh ta
đột nhiên đuổi Âu Thành Nghiêm ra ngoài, "Tôi không biết, nhưng bây giờ
cậu ra ngoài trước đi "
Anh ta ngang ngạnh nhất quyết không chịu ra khỏi phòng, "Tôi sẽ ở lại đây "
Lúc này bầu không khí trở nên rất căng thẳng, thì đột nhiên Cố Ninh
Tinh ôm bụng quằng quại trên giường rên đau rất thảm thiết, mà vô tình
nhắc đến đứa bé trong bụng,
"Đau... Đau quá, cứu với cứu con tôi đi "
Âu Thành Nghiêm nghe được những gì cô nói mà bất ngờ, anh ta cứ nghĩ mình đã nghe sai mà tra hỏi, "Con... Là sao hả "
Từ Khiên Quân thật sự rất hối hả, mà gấp rút về tình trạng của Cố
Ninh Tinh, mà mạnh tay đẩy anh ta ra khỏi phòng, "Cậu ra ngoài trước đi "
Âu Thành Nghiêm nhìn dáng vẻ và những tình trạng của cô, nên lúc này
anh ta rất nghi ngờ nên nhất quyết không đi, "Không, tôi muốn biết
chuyện gì đang diễn ra ở đây "
Tô Diệp hối hả lo lắng, cô nức nở ra sức thuyết phục anh ta, "Thiếu
gia, người... Xin người ra ngoài trước đi ạ, phu nhân rất đau đớn lắm ạ "
Và cứ thế sau đó Âu Thành Nghiêm cũng đành phải bất đắc dĩ ra ngoài
khi anh ta nhìn thấy cô ôm bụng co người lại, hầu như rất đau đớn,