Kim phút kêu lên, Danfi ngẩng đầu nhìn lên, đã 00:11 rồi. Hô hấp không tự chủ mà ngưng lại, bàn tay Danfi siết chặt Tomahawk làm bằng obsidian, mười phần cảnh giác nhìn chằm chằm vào cửa lớn bằng gỗ. Một giây, hai giây. Ánh đèn ở phòng khách bắt đầu tỏa ra ánh sáng chói mắt, kim giây trên đồng hồ vẫn tiếp tục chuyển động. Trong phòng chỉ có tiếng tủ lạnh hoạt động ong ong, cùng với nhịp tim đập của Danfi. Không có quỷ khóc sói gào, không có bất kỳ dị biến nào. Danfi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.