Lý Ngang vẩy một cái đuôi lông mày: -Cậu từ đâu tới? Không phải cũng nhảy ra từ viên đá chứ? -không phải. Con vượn lắc đầu, không thèm đếm xỉa đến chữ “cũng”, tự nhủ: -Ta không còn nhớ mình sinh ra lúc nào. Điều đầu tiên ta nhớ là ta mở mắt ra và thấy mình từ trên trời rơi xuống và đụng vào một khu rừng rậm. Khi đó ta bị thương rất nặng, sau khi từ dưới đất đứng dậy, dùng thảo dược chung quanh để chữa trị, sau đó thì luôn ở trong rừng rậm....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.