Hai mắt Bạch Vĩnh Nghiễn trợn lên, nắm ly trà một ngụm uống cạn, giận dữ nói: -Nói hươu nói vượn, cơm có thể ăn bậy, nhưng nói thì không thể lung tung. -Sư phụ của ta trong tâm nhân hậu, làm sao có thể là yêu nhân của Bạch Liên giáo được? -Ta hiểu rồi, tên hoạn quan ngươi là muốn hất bát nước bẩn hãm hại ta! -Hình như các người đối với những người khác cũng làm như vậy, chỉ cần đánh đồng người khác thành yêu đồ của Bạch Liên, là có thể bắt giữ vào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.