Lý Ngang cau mày, nhìn cái xác khô cúi thấp đầu, hoảng sợ khi thấy mình bị xây trong lớp bê tông, chân tay khô héo như củi. -Bình tĩnh, ngươi cần phải bình tĩnh. Lý Ngang tiện tay một cái tát [Toái vật tán xạ] cho thi thể hoàn hồn lại, khiến đối phương có chút lờ mờ: -Nói cho ta biết tên, tuổi, nguyên nhân chết. -Nguyên chân chết? Tôi, tôi chết rồi sao? Con thây ma sững sờ trợn mắt há hốc mồm trong vài giây, cuối cùng trong đôi mắt nhân hậu của Lý Ngang bắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.