Sâm Lâm Miêu đi theo Lý Ngang xông ra khỏi hành lang, nhìn hắn thở dốc đi về phía cuối hành lang la lớn: -Xin chào có ai không, có ai không, có ai không, có ai không... ? Đây là thao tác gì, tự nhân tạo tiếng vọng sao? Sâm Lâm Miêu trợn tròn mắt, không biết nên biểu cảm gì nên chỉ có thể thều thào: -Ây ... anh đây là đang? -Gọi đồng đội. Lý Ngang bình tĩnh nói: -Từ tứ chi mà tôi tìm thấy và phổi mà cô gặp được, những cơ quan đặc biệt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.