Tô Yên Yên lập tức nâng Mục Thư Kỳ dậy, nhưng Mục Thư Kỳ lại cố chấp không đứng lên, chỉ dùng giọng điệu kiên trì hỏi.
- Sư tôn, ngài có cách chữa cho huynh ấy, đúng không?
- Ta... ta xem vết thương của Lăng Phong đã.
Tô Yên Yên kiểm tra vết thương trên người Mộc Lăng Phong, nàng là Luyện Đan sư cũng không phải thần y,vết thương do ma thú gây ra không những sâu vào tận xương mà còn lây nhiễm ma khí, muốn loại bỏ ma khí cần Họa Lan Viêm, nhưng không có Họa Lan Viêm nàng... Nhưng nhìn ánh mắt kiên cường của Mục Thư Kỳ, Tô Yên Yên không dám nói ra sự thật.
- Có lẽ ta có cách.
Tuyết Phách Hách Lan im lặng nãy giờ bất ngờ mở miệng,nhưng hắn vừa mở miệng xung quanh liền yên lặng đến mức có thể nghe tiếng kjm rơi.
Tuyết Phách Hách Lan cũng không quản mọi người nghi ngờ, chỉ nhìn vào Mục Thư Kỳ ý hỏi.
- Xin Hách Lan sư huynh....
Giọng của Mục Thư Kỳ nghẹn ứ, không nói được câu tiếp theo. Người trên tay dần dần mất đi độ ấm, Mục Thư Kỳ hoảng loạn nói không nên lời..
Tuyết Phách Hách Lan không nói gì, bước qua. Đặt tay cách miệng vết thương vài cm (Linh Lan Hoa nghi ngờ Tuyết Phách Hách Lan sợ Mục Thư Kỳ đổ dấm nên mới làm thế này. kk.) ánh sáng màu trắng ngà của quang linh lực phát ra, tẩy rửa ma khí.
Đến lúc này mọi người mới nhớ đến, Tuyết Phách Hách Lan là đơn linh căn hệ quang.
Tô Yên Yên thấy Tuyết Phách Hách Lan đã tẩy sạch ma khí trên người Mộc Lăng Phong liền thở phào, có chút không biết làm sao mà nhìn Tuyết Phách Hách Lan.
Chỉ thấy hắn cười nhẹ một cái, nụ cười ấm áp như gió xuân xóa tan bầu không khí xấu hổ lúc đầu, Tuyết Phách Hách Lan bước qua, tẩy rửa ma khí trong vết thương của từng người.
Tô Yên Yên và đệ tử Luyện Đan phong thì giúp mọi người băng bó vết thương, đưa đan dược. Đến khi tẩy rửa cho người cuối cùng, Tuyết Phách Hách Lan có chút chóng mặt, sử dụng linh lực quá nhiều nên bây giờ có chút kiện sức.
Các đệ tử của Liên Vân tông hết nhìn Mạc Từ lại nhìn Mạc Vũ, trong lòng không hiểu thấu cảm thấy quỷ dị. Vốn dĩ ban đầu mọi người nghĩ Mạc Vũ hại chết Trạch Phong chủ, là gian tế, tiếp theo Mạc Vũ chạy khỏi địa lao cùng Nghiêm Chấn thành thân càng là trực tiếp chứng thực suy đoán này, bây giờ Nghiêm Chấn lại tự dưng thay đổi thành Mạc Từ, hơn nữa tông môn dường như cũng không truy cứu trách nhiệm, đây... đây là cái lý luận gì vậy? Bởi vì giết chết hai vị Ma Vương nên được tha tội hả?!!!
Mọi người có một đống dấu hỏi và dấu chấm than trên đầu đây!!!
Dường như hiểu được nghi vấn của mọi người, Hồ Diêm - Phong chủ Thuần Thú phong vừa vuốt ve đầu một con linh thú quý hiếm, vừa nói.
- Thật ra... Mạc Vũ không phản bội tông môn.
Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn sang, Hồ Diêm hưởng thụ cảm giác được làm tâm điểm chú ý, quạt che nửa mặt, bắt đầu diễn thuyết, haizzz, lại nhầm lẫn, là giải thích.
- Trước khi Nghiêm Chấn bắt đầu kế hoạch, Quân sư điệt của Thiên Cơ điện đã phát hiện gian tế chính là Nghiêm Chấn.
(Ai không nhớ xem lại chương 76,kế hoạch là bắt đầu từ lúc đó)
- Quân sư điệt không muốn thả thảo kinh xà, lại phát hiện Nghiêm Chấn dường như có ý tiếp cận Mạc Vũ sư điệt, vì vậy đã vạch ra một kế hoạch, tương kế tựu kế.
- Vậy.. vậy Hàn Thành trưởng lão có phải là chưa chết?
Hồ Diêm dùng cây quạt gõ lên đầu vị đệ tử lên tiếng kia, giọng điệu không vui.
- Ta đang nói chuyện, không cho xen vào.
Mọi người lúc này:..... cạn lời.
- Hàn Thành đúng là không có chết, lão già đó đi phía bắc tìm hoa hoa cỏ cỏ của lão rồi.
- Vậy, Trạch Hà trưởng lão....
"Cộm"
Đệ tử kia ôm đầu, nước mắt lưng tròng.
- Trạch Hà cái lão già kia vẫn ở trong tông môn, ăn ngon uống kỹ ngủ sâu!
Nói đến Trạch Hà phong chủ được an nhàn hưởng thụ, Hồ Diêm có chút nghiến răng nghiến lợi.
- Mạc Vũ sư điệt tương kế tựu kế, mang Họa Lan Viêm ra, hoa kia thật ra cũng không có chỗ dùng, bởi vì ma khí và yêu khí trên người lão già kia đã được Hách Lan sư điệt tẩy sạch.
- Vết thương trên người Mạc Vũ sư điệt cũng là giả, canh gác trong địa lao lỏng lẻo lại càng là giả, đó chỉ là để Nghiêm Chấn dễ dàng cứu đi Mạc Vũ sư điệt.
Hồ Diêm không nói, lúc đó hắn thật ra không tin Nghiêm Chấn lại có thể đi cứu một con cờ đã vô dụng, nhưng mà không ngờ tất cả đều giống như an bài của Mạc Vũ, thế mà Nghiêm Chấn thật sự đi cứu con cờ đó.
- Chúng ta điều tra, biết được Nghiêm Chấn chính là con của Hạ Lâm - Cung chủ của Địa Sát Cung, là gian tế được gài vào Ma Tà Vực, ai biết Vực chủ Ma Tà Vực phát hiện Nghiêm Chấn rất có thiên phú trong việc làm gian tế, liền gài hắn vào Liên Vân tông.
- Sau đó Ma Tà Vực quy thuận Cốt Vương, Nghiêm Chấn mặt ngoài vẫn nghe theo mệnh lệnh của Cốt Vương, sau lưng lại là nghe lời Hạ Lâm.
- Mạc Vũ vào trong Ma Tà Vực, âm thầm hạ độc hai vị Ma Vương, a, đừng nói cái gì thủ đoạn âm hiểm a, chỉ cần giết chết hai Ma Vương là được, ai quản nó thủ đoạn hai không thủ đoạn?!
5 ẩn tộc và Kiếm Thiên môn: Chúng ta quản a! Nhưng mà ngươi đã nói như vậy, chúng ta ngại lên tiếng.
- Tiện thể giả danh làm Hạ Lâm, một đao chí mạng giết chết Nghiêm Chấn.
- Vậy.. vậy Lạc sư đệ...
Đệ tử kia đã ôm đầu, chuẩn bị bị đánh nhưng lần này Hồ Diêm phong chủ lại không ra tay,buồn bực nói.
- Ban đầu chúng ta không nghi ngờ Lạc sư điệt, nhưng.... kiểm tra lại thấy hắn là ma tu....
Lạc An Du đang đứng bên cạnh Tử Tranh, nghe thấy lời nói của Hồ Diêm liền liếc mắt xem thường. Nhưng thật ra chuyện bị đuổi khỏi tông môn hắn sớm đã không để bụng rồi.
***
Linh Lan Hoa: Ta đã không chỉ một lần nhắc nhở, Mạc Vũ là một người giả dối thích chơi âm mưu a! Cho nên mọi người đừng quá kinh ngạc. Hơn nữa thiết lập của hắn chính là tâm cơ trung khuyển tiểu mỹ thụ a,ngoài Mạc Từ, đối với tất cả mọi người hắn đều có thể đem đi tính kế, thậm chí còn có thể đem chính mình đi tính kế luôn.
Không phải Mạc Vũ có tính cách vô tình tàn nhẫn như vậy, chỉ là tất cả nhu tình hữu ý của hắn đều dành cho Mạc Từ hết rồi.
Cũng có thể là do quan hệ chủ - phó giữa hai người nữa. (cái này giải thích sau nhé)
Haizzz, gõ không kịp, hôm nay có một chương thôi nhé. ❤