Đối với chuyện này Quân Tịch Ly cũng hết cách, những năm nay Phong Vô Nhiên đã cho y kinh ngạc đủ nhiều, bây giờ nếu nói Phong Vô Nhiên là một con ma thú, y cũng sẽ không kinh ngạc đâu.
Sau khi chưởng môn nói vài câu, lại đến người chủ trì nói nhảm một hồi chủ yếu là quy tác cuộc thi, cuối cùng trận đấu cũng bắt đầu.
Người vào bí cảnh không thể vượt qua 500 người, nhưng trên Đại Lục có 4 tiên môn 3 ma môn, cho nên cách phân chia cũng gặp vấn đề, cuối cùng quyết định chia đều mỗi phái 71 người, 7 tông môn cộng lại là 497, trong tông môn những người tuổi dưới 50 mà có tu vi tầng 3 cũng không nhiều, chỉ khoảng 1400 ~ 1700, để chọn được 71 trong một ngàn rưỡi người đương nhiên là không dễ.
Vòng đầu tiên là 1 vs 1, vì có tông môn sắp xếp nên chênh lệch cấp bậc giữa hai bên không quá nhiều.
Hai người đầu tiên lên đài là hai người xa lạ với Quân Tịch Ly, chỉ thấy hai bọn họ giới thiệu tên và phong của mình, thì ra đều là đệ tử của Thiên Kiếm Phong, sau đó trọng tài ra lệnh bắt đầu liền lao vào đấu với nhau.
Thật sự thì trong các trận chiến như thế này, Luyện Khí sư hay Luyện Đan sư và một số chức nghiệm phụ trợ khác hoàn toàn không thể chiếm thế thượng phong, nhưng vào trong bí cảnh lại không thể thiếu được những người này, vì vậy người tham gia lôi đài tranh đấu chủ yếu là những pháp tu và kiếm tu của Thiên Kiếm Phong, còn các phong khác sẽ tự tranh đấu ở lôi đài khác.
Trận chiến rất nhanh đã kết thúc, trận thứ hai lại bắt đầu.
Sắp xếp là từ thấp đến cao, vậy nên những người thi đấu trước đều có tu vi khá thấp.
Dù sao tu vi của Phong Vô Nhiên cũng được xem là thấp, cho nên không lâu liền đến lượt hắn, thế nhưng làm đối thủ và tất cả mọi người kinh ngạc là, Phong Vô Nhiên chỉ nhẹ nhàng thả con mèo nhỏ luôn đi theo hắn xuống, sau đó con mèo trước ánh mắt khinh thường của đối thủ hóa thành một con bạch hổ uy mãnh, sau đó liền không có sau đó nữa, đối thủ trực tiếp bị bạch hổ đá xuống đài.
Vừa thi đấu xong Phong Vô Nhiên không đợi trọng tài tuyên bố liền chạy xuống chỗ Quân Tịch Ly, ánh mắt như muốn " cầu khen ngợi " làm Quân Tịch Ly vô ngữ, thật ra, từ khi có Phong Vô Nhiên..... cảm xúc của y dường như nhiều hơn rồi....
Quân Tịch Ly xoa xoa đầu Phong Vô Nhiên, trong lòng nghĩ.
Cuộc đấu đến gần tối thì cuối cùng cũng đến Quân Tịch Ly, đối thủ của y là nhị tiểu thư của Nam Cung gia, Nam Cung Nhạc Y.
Đối với kỹ năng ngự thủy của đối phương, Quân Tịch Ly cũng đã tìm hiểu qua, nói đại khái là, những người có linh căn hệ thủy coi thủy linh khí là bạn bè, mà kỹ năng ngự thủy, là chân chính làm lão đại của thủy linh khí.
Hai cách chiến đấu hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Linh căn của Nam Cung Nhạc Y là Phong hệ, trọng tài vừa tuyên bố bắt đầu, Nam Cung Nhạc Y liền làm một thủ thế, một thanh kiếm bằng nước được bọc quay làn gió quay cuồng hiện ra, lớn dần.
Quân Tịch Ly thấy vậy tâm liền ngưng trọng, tay trái giơ ra, một cây cung bạc tinh mỹ hiện ra, tay phải kéo cung, theo ngón tay hiện ra một mũi tên màu lam nhạt, nếu có thị lực cực tốt như Phong Vô Nhiên, đương nhiên sẽ nhìn thấy thủy quang lưu động trong đó.
Biết một kiếm này của Nam Cung Nhạc Y không phải đùa, Quân Tịch Ly liền dồn 7 phần linh lực vào mũi tên.
Hai lực lượng cực lớn va chạm, sóng xung kích làm cả 2 người trên đài lùi một bước,Nam Cung Nhạc Y nuốt ngụm máu xuống, thầm biết chính mình khinh địch, liền đưa tay ra kết một ấn thật nhanh, Nam Cung Nhạc Y liền hóa thành 12 thân ảnh.
12 thân ảnh đem Quân Tịch Ly vây chặt, sau đó nắm chặt kiếm trên tay chém về phía Quân Tịch Ly, Quân Tịch Ly vận linh lực bay lên, đồng thời Vấn Tình hiện ra chia làm 12 nhánh đánh về 12 thân ảnh, cả 12 cái biến tan.
Quân Tịch Ly thầm nghĩ không tốt, quả nhiên, 12 sợi roi từ các hướng khác nhau vọt đến, roi mềm dẻo, Quân Tịch Ly khó tránh, sơ suất một chút liền khiến một roi cuốn quanh cổ tay y, cũng không biết roi này làm từ gì, chỉ là bị nó cuốn lên giống như bị xiềng xích nung nóng quấn lên, đau rát.
Tay kia Quân Tịch Ly giơ Tử Phong chém xuống, roi đứt, ngay sau đó không gian xung quanh xuất hiện rất nhiều kiếm nước và kiếm gió, hai loại kiếm không ra dấu hiệu trước mà xoay vòng, lấy Quân Tịch Ly làm trung tâm, tạo thành một lốc xoáy.
Quân Tịch Ly ở trong lốc xoáy lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan, những thanh kiếm nhờ lốc xoáy mà đặt tốc độ nhanh không tưởng, hàng ngàn thanh kiếm xẹt qua, Quân Tịch Ly vừa khó khăn tránh né thủy kiếm, vừa đề phòng kiếm gió khó nhận thấy.
Bên ngoài Nam Cung Nhạc Y điều khiển những thanh kiếm tấn công Quân Tịch Ly, trong miệng lẩm nhẩm một pháp quyết.Pháp quyết vừa thành, bên trong lốc xoáy xuất hiện một thanh thủy kiếm thật lớn, mạnh mẽ đâm xuống lưng Quân Tịch Ly, Vấn Tình cấp tốc sinh trưởng, bảo vệ Quân Tịch Ly, nhưng thanh kiếm đến quá mạnh, tuy có Vấn Tình nhưng Quân Tịch Ly vẫn phải chịu một vết thương thật nặng.
Y biết cứ tiếp tục như vậy không phải cách hay liền lấy ra một lá phù, truyền gần nửa linh lực vào phù,lá phù phút chốc hóa thành một cự kiếm, chém vào lốc xoáy,lốc xoáy đã bị chém thành hai nửa.
Một màu tím xinh đẹp đập vào mắt, Nam Cung Nhạc Y nhanh chóng né tránh, nhưng ả đã nhầm, đây chỉ là một động tác giả, Quân Tịch Ly đưa tay kia ra, Vấn Tình lập tức quấn quanh Nam Cung Nhạc Y, gai nhọn trên dây leo đâm nhẹ vào thân thể ả ta, tuy không đâm quá sâu nhưng đau đớn gần như có thể làm ả ngất xỉu, và đúng như vậy, ả ngất xỉu.
Quân Tịch Ly thu tay, ánh mắt có chút lạnh, với kinh nghiệm làm sát thủ nhiều năm, y đương nhiên nhận ra sát khí từ trên người Nam Cung Nhạc Y, chỉ y nghi hoặc, tại sao một người không quen biết lại muốn giết mình.
Quân Tịch Ly nhìn thân ảnh đã ngất xỉu, cuối cùng vẫn không tìm ra nguyên nhân Nam Cung Nhạc Y muốn giết mình, lại nhìn xuống bản thân, một bộ tử y thanh quý xinh đẹp giờ chẳng khác nào một bộ quần áo rách rưới của ăn mày.
Quân Tịch Ly phất tay, y phục trên người phút chốc liền đổi thành một bộ khác.
- Người thắng là..... Quân Tịch Ly của Thiên Cơ điện!
Trọng tài lớn tiếng tuyên bố, mọi người hiện tại mới tỉnh lại từ kinh diễm, vỗ tay rầm rộ.
Quân Tịch Ly về chỗ ngồi, nuốt một viên đan dược xuống, sau đó để Mộc - Thủy linh lực trị những vết thương trên cơ thể.
Vòng kế tiếp sắp bắt đầu, giữa hai vòng hoàn toàn không có thời gian nghỉ giải lao.