- Khụ.....
Quân Tịch Ly ngẩng đầu dậy từ bùn đất, nơi này rõ ràng có dã thú, nhưng có lẽ là do may mắn, y xỉu cả đêm nhưng không bị xé xác.
Thân thể mệt mỏi rã rời, hơn nữa cũng nóng hơn bình thường, Quân Tịch Ly biết mình phát sốt rồi, run rẩy nâng tay lên.
Bò dậy từ bùn đất làm y rất bẩn, mệt đến không có khí lực vận linh lực để tạo một quả Thủy cầu. Trước mắt rất mờ, thân thể như lại muốn ngã xuống lần nữa.
Quân Tịch Ly vịn tay vào cây nhỏ bên cạnh, nâng thân thể nặng nề khó chịu của mình dậy. Bước đến chỗ sạch sẽ một chút ngồi xuống, vì lúc trước ỷ vào mình có thủy linh căn nên y chỉ mua một chút nước uống, bây giờ y mệt đến không thể vận linh lực, đành lấy nước từ trong nhẫn trữ vật ra.
Uống xong trong người đỡ khó chịu một chút, Quân Tịch Ly bây giờ cũng không có thuốc thang gì hết, y đành ăn một chút đồ ăn để bổ sung năng lượng. Ngồi trên mặt đất đợi gần 1 canh giờ sau cơ thể tốt một chút y mới chống đỡ mà bước đi. Vì thân thể tu tiên giả từ trước đến nay đều tốt hơn người bình thường, nên chút sốt nhẹ này của Quân Tịch Ly chỉ cần nghỉ ngơi là không đáng lo ngại nữa.
.....
Vác thân thể không mấy khỏe mạnh đi suốt ba ngày Quân Tịch Ly cuối cùng cũng đến Hà Qua thành, lại tìm một khách điếm ở lại.Hà Qua thành không hổ là một thành trì bậc nhất, rất huyên náo đông đúc.
Vì thuận tiện nên lúc ở Phong Hoa thành Quân Tịch Ly đã đổi 1 viên linh thạch cực phẩm thành 1000 viên hạ phẩm.
Nhìn thân thể vốn mảnh mai nay lại càng gầy gò, tiểu nhị tut khinh bỉ nhưng cũng không để ra mặt, cố tình lấy linh thạch nhiều gấp đôi bình thường.
Quân Tịch Ly mới đến nên không biết, nhưng nhìn khinh bỉ trong mắt tiểu nhị, Quân Tịch Ly cũng hiểu không phải quán trọ trong Hà Qua thành giá cao hơn mà là do tiểu nhị cố ý.
Vốn không muốn gặp phiền toái, Quân Tịch Ly không định ở quán trọ này nữa, nếu không không bị bắt nạt cũng sẽ bị làm khó dễ.
Tiểu nhị thấy tiểu ăn mày kia không trả nổi tiền càng khinh thường, ác ý cười ra tiếng. Nhưng Quân Tịch Ly cũng không để ý, mắt y vốn cao những thứ không phải là người sao vào mắt y được.
Nhưng mà lại có người không phục, đến ngăn cản tiểu nhị.
- Tiểu nhị, phòng trọ rõ ràng lão bản mới thu có 10 viên linh thạch hạ phẩm, sao trong miệng ngươi lại thành 20 viên!
- Ha, Thủy Anh sư đệ, Thủy gia của ngươi bao giờ lại lo chuyện bao đồng rồi.
Tiền cười ác ý kiêu ngạo của một thiếu niên vừa bước vào, hướng người giúp đỡ Quân Tịch Ly nói.
- Lâm Du, ta không phải sư đệ của ngươi, không được gọi bừa, Liên Vân tông chúng ta không có loại chó của Vi Vũ môn như các ngươi!
- Ngươi.... Ngươi dám gọi ta là chó?!
- Thủy Anh! Ta nói cho ngươi biết, Vi Vũ môn chỉ cần một ngón tay là có thể nghiền nát Thủy gia của ngươi!
- Hừ, Vi Vũ môn chó chết của ngươi a, Liên Vân tông ta chỉ cần thổi nhẹ là bay.
- Sư đệ, đệ quên tông quy Liên Vân tông.
Người đi bên cạnh thấy hai người càng nói càng quá đáng vội ngăn lại.
- Sư huynh! Là hắn gây sự trước!
Thủy Anh kêu ca, hắn và Lâm Du-Thiếu môn chủ của Vi Vũ môn không những bát tự tương khắc mà còn có thâm thù với nhau.
Vì tiểu cô cô của hắn gả cho môn chủ Vi Vũ môn, nhưng là môn chủ kia chỉ mượn tiểu cô để lợi dụng Thủy gia, đến khi Thủy gia sa sút thì hắn nhanh chóng cưới viên ngọc quý trên tay La gia, đồng thời ép chết tiểu cô của hắn để ả tiện nhân La gia kia làm môn chủ phu nhân, đồng thời vứt bỏ đứa cháu của hắn và đưa đứa con của ả tiện nhân kia làm thiếu chủ.
Việc bày ra trước mắt, nhưng không có chứng cứ nên môn chủ Vi Vũ môn chối bởi, cộng thêm thế lực Vi Vũ môn lớn mạnh trước mắt Thủy Anh cũng chẳng làm được gì.
Thủy Anh là ghét cay ghét đắng Lâm Du, nhưng tu vi của hắn lại cứ không bằng người ta, hơn nữa cũng vì hắn và Thủy gia Liên Vân tông đã trở mặt với Vi Vũ môn, hắn cũng không muốn liên lụy thêm Liên Vân tông nữa.
Những năm nay hắn tu luyện gần như liều mạng để mong có ngày có thể tự tay trả thù cho tiểu cô. Lần này hắn và sư huynh đến Hà Qua thành thứ nhất để mua dược liệu theo yêu cầu của sư thúc, thứ hai là nghe nói lần này Giới gia sẽ tổ chức đấu giá tại đây, mà trong đó có một thanh vũ khí cấp 3 tầng 6,hắn muốn có nó.
(Đến đây mới nhớ đã quên giải thích, ngoài tu vi những thứ như cấp bậc đan dược, cấp bậc phù chú, cấp bậc trận pháp, cấp bậc linh khí..... đều phân chia giống như cách phân chia tu vi, như thế sẽ không phức tạp và khó nhớ)
(Bổn tác giả tuyệt đối không thừa nhận là chính mình lười đâu, tuyệt đối không!)
***
Quân Tịch Ly: Vì sao ta có EQ âm! Ta rõ ràng có danh hiệu "Tình"!
Linh Lan Hoa: Ngươi nói chuyện yêu đương bao giờ chưa! Chưa đàm luyến ái, cấm kêu ca! (Mất hết hình tượng chỉ màng tu luyện không màng thế sự mỹ nam lạnh nhạt ta cố gắng tạo dựng!)
Quân Hoán: Rõ ràng ta là cha nam chính, tại sao ta còn chưa lên sàn đã bị đá xuống!
Linh Lan Hoa: Vì ngươi không thích hợp diễn xuất, về nhà nấu cơm cho vợ đi.
Thủy Anh: Đây rõ ràng là tên cho con gái!
Linh Lan Hoa: Ta có thể nói ta viết chữ Thủy nó hiện chữ Anh nên ta lười đổi sao? (không để tâm)
Lâm Du: Tại sao ta mới lên sàn đã là vai phản diện!
Linh Lan Hoa: Vì chướng mắt ngươi.
Hồi Vũ: Tại sao không thấy bóng dáng ta rồi?
Linh Lan Hoa: Vì con ta ( Quân Tịch Ly) đã đi xa.
Hạ Tư Tuyết: Tại sao ta nấu ăn không ngon!
Linh Lan Hoa: Ta nấu đâu ta biết.
Độc giả: Tại sao chúng ta đáng yêu như vậy .
Linh Lan Hoa: Tại vì các ngươi đáng yêu a.
Linh Lan Hoa: Được rồi, ai không đáng yêu sẽ xinh đẹp.
.....
Phong Vô Nhiên:Tại sao ta bị bỏ quên.....
.......