Sư huynh của Thủy Anh- Trương Vĩnh vỗ vai Thủy Anh nhỏ giọng nhắc nhở, rồi quay sang nói với Quân Tịch Ly.
- Tiểu đệ đệ, đệ có chỗ ở chưa?
Giọng nói của Trương Vĩnh dịu hơn nói với Thủy Anh, dường như là sợ tiểu đệ đệ Quân Tịch Ly sợ hãi.
- Dạ chưa.
- Bọn huynh còn thừa một phòng, ở chỗ bọn huynh đi.
- Không cần ạ, đệ thuê phòng khác cũng được.
Thấy Quân Tịch Ly lạnh nhạt, Trương Vĩnh đang định nói gì đó thì lão bản của khách điếm từ bên ngoài đi vào, trên tay là một chiếc nhẫn trữ vật.
Gặp Trương Vĩnh và Thủy Anh ở trước sảnh, ông niềm nở bước qua. Thì ra Trương Vĩnh và Thủy Anh nhờ lão bản đi mua dược liệu, dù sao lão bản cũng sống ở Hà Qua thành, đương nhiên sẽ biết nơi nào có dược liệu tốt hơn. Hơn nữa, lão bản là cậu của Thủy Anh, tên là Thủy Bằng, là thân thích nên càng dễ tin tưởng.
Nghe lời nói của Thủy Anh, và nhân chứng trong đại sảnh, Thủy Bằng cho tiền lương tiểu nhị rồi đuổi việc. Đáng thương tiểu nhị mới tìm được việc làm lại vì khinh thường một đứa trẻ mà bị đuổi việc.
Lão bản liên tục xin lỗi vì lỗi của tiểu nhị, Quân Tịch Ly vốn muốn đổi khách điếm, nhưng nghe chuyện Sàn Đấu Giá thì thay đổi quyết định, đưa cho lão bản 10 viên linh thạch hạ phẩm để thuê một phòng trọ.
Còn thiếu chủ Vi Vũ môn bị lơ đi thì đã phất tay áo cùng những đệ tử khác của Vi Vũ môn rời đi.
Hỏi được tin tức từ lão bản, Quân Tịch Ly quyết định đi tham gia cuộc đấu với này.
Giới gia trong Đại Lục Khương Thác là đệ nhất phú thương, kinh doanh của họ rất rộng, mà đấu giá là một trong những ngành chủ lực của Giới gia.
Cuộc đấu giá lần này nghe nói có nhiều bảo vật nên rất nhiều người đổ xô đến Hà Qua thành, các cuộc đấu giá của Giới gia thường không có thời gian địa điểm nhất định, nhưng mỗi lần đấu giá đều tạo nên chấn động không nhỏ với Đại Lục, vì tháng trước Giới gia có tung tin rằng họ đã tìm được một linh khí cấp 3 tầng 6 để đấu giá, nên người tới Hà Qua thành đã đông lại càng đông.
Có một linh khí cấp 5 rồi nên Quân Tịch Ly không hứng thú với linh khí cấp 3 kia, nhưng với những người trên Đại Lục này, linh khí cấp 2 cũng đã hiếm, nói chi là linh khí cấp 3.
Thứ Quân Tịch Ly hứng thú là một loại đá tên là Tinh Ngân, dĩ nhiên trên Đại Lục này mọi người không biết giá trị thật sự của nó, chỉ cho là nó rất đẹp, phù hợp làm trang sức mà thôi.
Thực chất thì Tinh Ngân ở Đại Lục Minh Huyễn cũng rất hiếm, hơn nữa phải kết hợp với yêu đan của ma thú mới phát huy hết sức mạnh của Tinh Ngân, nếu không nó thật sự là một loại đá làm trang sức không hơn không kém.
Vì không biết tên của nó nên Giới gia gọi nó là Ngân Thiết, tấm Ngân Thiết này là do một mạo hiểm giả lấy từ Ma Mị Vụ Vực, vực thẳm đáng sợ nhất trên Đại Lục Khương Thác.
Vị mạo hiểm giả kia thấy nó xinh đẹp nên nghĩ nó đáng tiền, tiện tay lượm về giao cho Giới gia đấu giá.
Tạm biệt Thủy Anh và Trương Vĩnh, Quân Tịch Ly vào phòng, đóng chặt cửa lại.
Đặt một tầng kết giới, y cảm nhận được bình cảnh của mình sắp đột phá.
Tu vi bây giờ của y là cấp 1, trước khi đến Đại Lục Khương Thác, y đã cảm thấy bình cảnh dao động, không ngờ sau khi đến nơi linh khí mỏng manh này y lại có thể đột phá.
Vì đã bày kết giới nên việc y đột phá cũng không ảnh hưởng bên ngoài một chút nào, Quân Tịch Ly thả lỏng.
Một tia thần thức đi ra ngoài, cảm nhận được thần thức, Quân Tịch Ly nhiều năm lạnh nhạt lại hiện lên một tia kinh ngạc.
Bì đề phòng nên y chưa từng thả thần thức ra, không ngờ bây giờ lỡ thả lại làm y phát hiện một việc đáng kinh ngạc.
Tu vi của Thủy Anh và Trương Vĩnh ở hai phòng bên cạnh thế mà mới là tầng 4.
Nhưng rất nhạnh Quân Tịch Ly lại bình tĩnh, thứ nhất Đại Lục Khương Thác linh khí mỏng manh hơn Đại Lục Minh Huyễn nhiều, thứ hai là người ta bắt đầu tu luyện từ năm 6,7 tuổi, còn y tu luyện từ năm 1 tuổi, không muốn có khác biệt cũng khó.
Vì biết tu vi của hai người kia thấp hơn mình nên sẽ không phát hiện thần thức của mình, Quân Tịch Ly thả rộng thần thức hơn.
Vì thế cho dù bây giờ y đang ở trong phòng, nhưng y lại có thể rõ ràng tình hình xung quanh khách điếm nhưng cũng không được quá xa chỉ nhìn được trong phạm vi 500 mét, mà Quân Tịch Ly cũng phát hiện vài người trong khách điếm có tu vi.
Ngoài một người trong góc phòng kia, khi y dùng thần thức quét qua người đó ngước mắt lên nhìn, ánh mắt lạnh lẽo kia làm Quân Tịch Ly chấn động không phải là kinh sợ từ trong tâm mà là phản ứng của cơ thể với vật nguy hiểm.
Quân Tịch Ly thu lại thần thức, cái nhìn của người kia làm lưng y chảy mồ hôi lạnh, tuy là trong lòng y vẫn một mảnh bình tĩnh đến không thể bình tĩnh hơn.
***
Cảm ơn mọi người vẫn ủng hộ mình. ❤❤