Nhưng lúc này, dù bọn hắn muốn ra tay, cũng không có bất kỳ biện pháp nào, đành phải nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu, mới chịu ấm ức thu hồi ánh mắt. Lâm Hữu nhìn quanh một vòng bốn phía, vừa vặn thấy được một khuôn mặt quen thuộc, lập tức ngạc nhiên nói: - Là ngươi? - Là ngươi! Hai tiếng nói đầy kinh ngạc, gần như đồng thời vang lên. Diệp Lăng Âm nhìn Lâm Hữu vừa xuất hiện ở cách đó không xa, khuôn mặt đầy vẻ kinh ngạc. Lâm Hữu cũng như vậy,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.