- Ngươi nói hai người bọn họ ư? Lâm Hữu nhìn thoáng qua hai thanh niên thế hệ trẻ của Lục gia vừa từ bên ngoài đi vào, mỉm cười nói: - Rất tốt, ta cảm thấy bọn họ không tồi, sợ ta đứng mệt mỏi, còn cố ý mang ghế dựa và nước trà tới. - À? Lục Chấn Hưng cũng nhìn về phía hai người thế hệ sau, ánh mắt đầy tán thưởng. Sau khi hắn suy nghĩ một chút, lại nói với hai người: - Các ngươi tới phòng thu chi bên kia trước đi, cần chăm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.