Mục lục
Lãnh Chúa Toàn Dân: Binh Chủng Của Ta Biến Dị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thuộc tính rất cao!

Nhìn Rồng Mộc Yêu ngạo nghễ đứng thẳng trước mắt, Lâm Hữu chấn kinh suýt không nói nên lời.

Ngoại trừ một thuộc tính, thuộc tính tổng hợp của Rồng Mộc Yêu thậm chí gần sát Linh Tịch nắm giữ huyết thống Vương tộc.

Đặc biệt là tốc độ, cao tận hai trăm điểm, tuyệt đối là cao nhất trong số binh chủng cấp 5 mà hắn từng thấy!

Quả nhiên không hổ là binh chủng hiếm có.

Có thuộc tính như thế này, Lâm Hữu hoàn toàn không cần sử dụng đột biến, chiêu mộ rồi trực tiếp chiến đấu là được rồi, vừa thuận tiện lại tiết kiệm tiền.

Hơn nữa Lâm Hữu vẫn luôn cảm thấy binh chủng thực vật của hắn có tốc độ hành động rất chậm, khi cận chiến cũng chỉ có một Thủ Lĩnh Thụ Tinh cồng kềnh.

Lúc này có Rồng Mộc Yêu gia nhập, lập tức đền bù khuyết điểm của hắn.

Quan trọng nhất là nó còn có thể bay!

Mặc dù bây giờ nó vẫn ở trong hình thái Rồng Con, không có cách nào chở người, nhưng sau khi cấp bậc được đề cao thì hình thể của nó sẽ biến lớn, đến lúc đó chẳng phải là hắn sẽ được chở đi khắp nơi?

Lâm Hữu lại vô cùng mong đợi điều này.

Sau đó hắn lại vây quanh Rồng Mộc Yêu để nghiên cứu một chút, phát hiện toàn thân nó đều được cấu thành từ thực vật, đầu, tứ chi, đuôi và cánh mọc lá và cành.

Từng luồng sáng từ chùm sáng xanh biếc và óng ánh trước ngực nó lưu chuyển toàn thân, nhìn rất là uy vũ bất phàm.

Loại hình binh chủng với tốc độ như vậy dùng để đánh bất ngờ và điều tra là không thể thích hợp hơn nữa.

Suy xét đến việc binh chủng vẫn còn có thể chiêu mộ, tư nguyên khan hiếm, sau khi đột biến rất có thể sẽ mất đi năng lực phi hành.

Cho nên Lâm Hữu dùng bốn trăm ma năng còn lại để chiêu mộ bốn tên Rồng Mộc Yêu, để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Bây giờ thì ma năng của hắn góp nhặt được đã hoàn toàn bị tiêu hao sạch sẽ.

Xong xuôi mọi việc, lúc này Lâm Hữu mới rảnh rỗi để mở kênh nói chuyện phiếm, xem xét tin tức liên quan tới việc tranh đoạt bảo rương.

- Các anh em, tình huống bên quặng mỏ thế nào rồi?

- Còn có thể thế nào nữa? Vật liệu trong bảo rương đã bị đoạt xong rồi, chết rất nhiều người, ngay cả cấp 5 cũng chết không ít.

- Khủng bố tới vậy sao? May mà ta không có đi.

- Nghe nói trong bảo rương có Lệnh Bài Binh Chủng, phiếu đổi thành vật liệu, còn có quyển trục cho phép lãnh địa trực tiếp thăng lên cấp 5.

- Mẹ nó! Trực tiếp thăng lên cấp 5? Còn có Lệnh Bài Binh Chủng?

- Đúng vậy, những đại lão có mặt ở đó nói rằng hình như lệnh bài đã bị một tên hệ Thực Vật cướp đi.

- Lại là hệ Thực Vật?

Vừa nhìn đến tin tức này, mọi người không khỏi sững sờ.

Trong lần bảo rương nhảy dù thứ nhất, vật liệu cũng bị một tên hệ Thực Vật cướp đi.

Không ngờ lần này cũng là như vậy?

Điều này khiến bọn hắn không khỏi nghi ngờ có khi nào hai người này là một, thậm chí đã có người đặt ánh mắt trên người Lâm Hữu, cảm thấy là hắn làm.

Nếu không phải vậy thì hệ Thực Vật nào có thể đoạt lấy thứ gì đó từ trong tay của rất nhiều đại lão cấp 5, sau đó còn bỏ trốn mất dạng?

Nhưng vấn đề ở chỗ….

Bọn họ không có chứng cứ chứng minh mọi chuyện là do Lâm Hữu làm.

Dù sao không có bao nhiêu người nhìn thấy khuôn mặt của Lâm Hữu, chớ nói chi là nhận ra hắn.

Mà nếu biết hắn là ai thì lại có thể làm thế nào?

Bọn họ đâu thể đi trêu chọc vị đại lão đứng thứ hai trong bảng xếp hạng, đúng không?

Cho nên cả đám chỉ nói cho vui miệng mà thôi, không bao lâu đã bị những tin tức khác bao phủ, lúc này kênh nói chuyện phiếm vô cùng náo nhiệt, toàn bộ đều đang nghị luận chuyện bảo rương chuyện.

Lâm Hữu nhìn một hồi, phát hiện không ai có thể xác định thân phận của mình, cuối cùng là yên tâm tắt kênh nói chuyện phiếm.

Lúc này, sắc trời đã dần dần tối.

Hắn không ra ngoài nữa, đi vào bãi đất trống trong lãnh địa để bắc nồi và nhóm lửa, chuẩn bị làm một bữa ăn tối thịnh soạn, tự thưởng cho bản thân sau một ngày vất vả.

Về phần cái nồi này từ đâu ra.

Tất nhiên là Lâm Hữu đã làm ra nó bằng quặng sắt và đồng khoáng thạch trong Công Xưởng Sản Xuất.

Hôm qua, hắn mới phát hiện chuyện này, thậm chí còn có rất nhiều gia vị làm từ thực vật, chỉ cần tốn chút tài liệu và ma năng là có thể chế tạo được một lượng lớn.

Quả thực là cực kỳ thuận tiện.

Có những thứ này, cuối cùng hắn không cần phải ăn thịt nướng khô khan mỗi ngày.

Hắn đang nghĩ ngợi.

Một tiếng nhắc nhở đột nhiên vang lên trong đầu hắn.

[ Chúc mừng ký chủ, kinh nghiệm của Yêu Cơ Kịch Độc · Thanh Đằng đạt tới điểm tối đa, thành công thăng lên cấp 5! ].

...

- Thanh Đằng thăng cấp rồi?

Lâm Hữu sửng sốt một chút, sau đó trên mặt hắn hiện lên sự vui mừng.

Không ngờ sau bốn ngày tích lũy, rốt cuộc thì kinh nghiệm của Thanh Đằng đã đạt đến điểm tối đa.

Trong nháy mắt, thân thể khổng lồ của nó đã bị một vầng sáng bao phủ, bắt đầu nhanh chóng sinh trưởng.

Nụ hoa trên đỉnh cũng dần dần từ màu tím nhạt biến thành màu hồng phấn, hình thể cũng cao hơn rất nhiều, từng cây dây leo quấn quanh ngôi nhà trên cây của hắn, đan thành một tấm lưới trang trí.

Càng khoa trương hơn nữa là khu rừng được hình thành bởi những cây dây leo khổng lồ bên ngoài lãnh địa đã mở rộng thêm gần một trăm mét, bên trong tràn ngập sương mù màu hồng nhạt, nó khiến khu rừng trở nên sâu thẳm và tĩnh mịch vô cùng, hơn hết là trông nó cực kỳ khủng bố.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK