Sau khi hết hỗn loạn, càng ngày càng nhiều người rời khỏi đội ngũ trốn ra phía ngoài. Trong nháy mắt, một trăm nô lệ chỉ còn lại hơn ba mươi người. Một bộ phận sau khi do dự thì lựa chọn lưu lại, có mấy người thì ánh mắt kiên định đứng tại chỗ, từ đầu đến cuối cũng không xê dịch qua một bước. - Vì sao ngươi không đi? Lâm Hữu hiếu kì nhìn về phía trong đó một nô lệ có cánh tay bị các mảnh vảy phủ kín. - Nhà của chúng ta đã bị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.