Đỉnh tháp này nhỏ hơn những gì hắn tưởng tượng nhiều lắm, tuy nơi này vẫn rộng lớn như trước, nhưng vẫn nhỏ hơn suy nghĩ của hắn, thậm chí những vật trang trí cũng ít tới đáng thương. Nhưng hắn cũng không thừa tâm tư đi để ý chuyện này. Bởi vì hắn đột nhiên phát hiện ra trên sàn nhà bằng đá cẩm thạch ở đài cao đối diện, có một người đang ngồi xếp bằng. Một người đàn ông mặc áo giáp màu vàng tối, tay cầm trường thương! ………… Trong lòng Lâm Hữu vô cùng kinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.