Cuối cùng, ánh mắt của cô cũng tập trung vào Lâm Hữu đang đứng bên trong đám thực vật, không ngừng chỉ huy. - Là hắn sao? Âm thanh nhỏ gần như không thể nghe thấy vang lên trong miệng cô, hai mắt khẽ nheo lại. Vừa rồi cô chỉ thoáng nhìn qua một cái, tuy không thể thấy rõ bộ dáng người kia, nhưng cô vẫn có thể nhớ kỹ binh chủng của đối phương, mấy con thực vật rồng kia chính là một trong số đó. Kỷ Vân Sương cực kỳ để ý tới gia hoả dám cướp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.