Mục lục
Rể Quý Trời Cho - Lâm Thanh Diện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rể Quý Trời Cho











CHƯƠNG 1026: LẼ NÀO ÔNG TƯỞNG CHỈ MÌNH ÔNG MỚI CÓ CON ÁT CHỦ BÀI À?

Lâm Thanh Diện nhanh chóng ổn định cơ thể, cau mày liếc nhìn Vân Tử Hoạ, người lại tăng sức mạnh thêm một lần nữa, trong ánh mắt hiện lên một tia kiêng dè.


Từ Thần thấy thế, trên mặt cũng lộ vẻ lo lắng, hét lên với Lâm Thanh Diện: “Lâm Thanh Diện, tôi tới giúp cậu một tay! Hai ta liên thủ là có thể khống chế được lão già biến thái này!”


Lâm Thanh Diện lập tức từ chối: “Tiền bối, ông đang bị thương, cho dù hai ta liên thủ thì hiệu quả cũng không hơn được bao nhiêu. Ông yên tâm, tôi có thể đối phó với ông ta, ông chỉ cần đứng ngoài quan sát là được rồi!”


Từ Thần không ngờ Lâm Thanh Diện sẽ thẳng thừng từ chối mình, đang định lao tới cũng phải dừng lại.


Nếu là trước đây chắc chắn ông sẽ cho rằng Lâm Thanh Diện quá tự đại, còn có thể nói anh vài câu, nhưng bây giờ sau khi thấy thực lực của Lâm Thanh Diện, Từ Thần đã hiểu, tên nhóc này hoàn toàn khác với những thiên tài trước đây ông từng tiếp xúc.


Anh là một người có thể mang lại sự bất ngờ cho người khác, hơn nữa Từ Thần biết Lâm Thanh Diện cũng không phải người tự tin mù quáng, nếu anh đã nói vậy nghĩa là anh đã có cách để đối phó Vân Tử Hoạ.


Bây giờ ông đang bị thương rất nặng, nếu cố gắng ra tay, không cẩn thận sẽ trở thành gánh nặng của Lâm Thanh Diện, khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn.


“Ông nội thái tổ, ông thật sự không cần giúp Lâm Thanh Diện ư?” Từ Thanh Thanh hơi lo lắng cho tình hình của Lâm Thanh Diện nên cất tiếng hỏi.


“Nếu cậu ấy đã nói mình có thể đối phó được thì chắc vẫn còn con át chủ bài nào đó, chúng ta cứ quan sát đi đã, nếu cậu ấy thật sự không đối phó được thì ông ra tay giúp cũng chưa muộn.” Từ Thần thản nhiên nói.


Sau khi Vân Tử Hoạ lại phóng ra hai mươi năm công lực nữa, khuôn mặt ông ta đã già đi rất nhiều, nghiễm nhiên đã trở thành một ông già hơn năm mươi tuổi, tóc cũng bạc, khuôn mặt đầy nếp nhăn.


Ông ta nghiến răng nghiến lợi nhìn Lâm Thanh Diện: “Nhóc con, mày ép tao phóng ra bốn mươi năm công lực, dung nhan mà tao vất vả, khổ sở giữ gìn đã bị mày huỷ hoại, nếu hôm nay không giết mày thì khó mà giải trừ được nỗi hận thù trong lòng tao!”


Lâm Thanh Diện bĩu môi với Vân Tử Hoạ rồi nói: “Ông vốn là một lão già sống hơn trăm tuổi, thế mà lại biến mình thành thiếu niên hơn hai mươi tuổi, thật biến thái.”


“Nhưng tôi có thể rất trách nhiệm mà nói với ông rằng, phóng ra bốn mươi năm công lực thì còn lâu mới đủ! Cho dù ông có phóng hết tất cả công lực đã tích luỹ của mình ra thì hôm nay vẫn chỉ có một con đường chết!”


Nói xong Lâm Thanh Diện không chút do dự, sử dụng bí phấp nâng thực lực của mình lên một tầm cao mới.


Anh biết rõ mình không thể lưu thủ khi đấu với cao thủ như Vân Tử Hoạ, hơn nữa Hồi Xuân công của Vân Tử Hoạ đã tích luỹ được cả trăm năm, anh nhất định phải dùng toàn bộ sức lực của mình, nếu không cứ kéo dài thế này rất bất lợi với anh.


Cho nên anh quyết định dứt khoát dùng bí pháp.


Đây là lần đầu tiên Lâm Thanh Diện sử dụng bí pháp sau khi đạt đến Đỉnh phong Hoá cảnh.


Mặc dù trước kia anh đã đoán được sau khi sức mạnh của mình tăng lên thì hiệu quả của bí pháp sẽ kém đi, nhưng bí pháp vô cùng huyền diệu, dù hiệu quả kém đi nhưng chắc chắn có thể giúp Lâm Thanh Diện tăng sức mạnh cực lớn trong khoảng thời gian ngắn.


Sau khi sử dụng bí pháp, trên mặt Lâm Thanh Diện lộ vẻ kinh ngạc, anh vốn tưởng mình dùng bí pháp, cùng lắm cũng chỉ tương đương với bốn mươi năm công lực Vân Tử Hoạ phóng ra, nhưng không ngờ thực lực hiện tại của anh đã đạt tới Hoá cảnh nửa bước!


Xem ra anh đã đánh giá thấp sức mạnh của bí pháp rồi!


Từ Thần chú ý thấy sự thay đổi trên người Lâm Thanh Diện thì kinh ngạc nói: “Khí tức trên người cậu ấy thay đổi rồi, có vẻ như đã sử dụng biện pháp đặc biệt nào đó khiến thực lực tăng lên trong thời gian ngắn!”


Vân Tử Hoạ cũng chú ý tới sự thay đổi trên người Lâm Thanh Diện, nhưng không hề để tâm, ông ta không nghĩ Lâm Thanh Diện sẽ có công pháp huyền dự như Hồi Xuân công của mình.


Ông ta lao về phía Lâm Thanh Diện, ánh sáng màu tím phóng ta, hoá thành một cây roi dài, quất về người Lâm Thanh Diện.


Sau khi sợi dây tới trước người mình, Lâm Thanh Diện giơ tay nắm lấy, một luồng sức mạnh kỳ dị phát ra, chấn động sợi dây roi biến nó thành trời đầy sao, tản ra trong không khí.


Vân Tử Hoạ nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt đột nhiên thay đổi, ngạc nhiên kêu lên: “Sao có thể như vậy?! Sao mày có thể dễ dàng hoá giải được thủ đoạn của tao?”


Một đòn vừa rồi là toàn bộ sức mạnh bốn mươi năm công lực của ông ta sau khi đã phóng thích, thế nhưng Lâm Thanh Diện lại có thể hoá giải nó một cách nhẹ nhàng.


Thật sự là không thể tin được!


Lâm Thanh Diện cười với Vân Tử Hoạ, nói: “Lẽ nào ông tưởng chỉ mình ông có con át chủ bài à?”


“Tôi có thể nói với ông rằng, nếu so về con át chủ bài thì ông cũng không thể thắng được tôi!”


Nói xong bóng Lâm Thanh Diện loé lên, xuất hiện trước mặt Vân Tử Hoạ, dùng dao chém về phía đầu ông ta.


Vân Tử Hoạ vội tiếp chiêu, sắc mặt ông ta cực kỳ khó coi, phát hiện mình hoàn toàn không phải đối thủ của Lâm Thanh Diện.


“Thứ chết tiệt kia, lẽ nào hôm nay phải thật sự phóng hết công lực ra mới giải quyết được mày?”


Vân Tử Hoạ nghiến răng nghiến lợi, trong nháy mắt đã giao đấu với Lâm Thanh Diện hơn mười chiêu, ông ta phát hiện mình đã bị Lâm Thanh Diện chèn ép, đánh bù.


“Haha, nếu bây giờ ông còn không dùng hết sức thì sau này sẽ không còn cơ hội đâu.”


Lâm Thanh Diện chế giễu Vân Tử Hoạ một câu, sau đó lại chém lên người ông ta.


Vẻ mặt Vân Tử Hoạ xoắn xuýt, tích luỹ công lực hồi xuân lực cực kỳ khó, ông ta tích luỹ một trăm năm mới đạt tới trình độ hiện tại, nếu hôm nay phải phóng ra hết thì mọi tích luỹ trước kia của ông ta đều vô ích.


Cho dù không nỡ nhưng thấy Lâm Thanh Diện đã sắp đánh bại mình, mọi chuyện đã không còn do ông ta quyết định nữa.


“Nhóc con, hôm nay tao phải xé mày thành trăm mảnh để trút giận trong lòng!”


Vân Tử Hoạ hét lên với Lâm Thanh Diện, sau đó diện mạo nhanh chóng trở nên già nua, tóc cũng trở nên trắng như tuyết chỉ trong nháy mắt, da thịt gần như khô ráp, nhăn nheo, trông hơi thảm hại.


Để có thể giết chết Lâm Thanh Diện, Vân Tử Hoạ đã phóng hết toàn bộ một trăm năm công lực của mình, diện mạo lúc này mới là diện mạo thật sự của ông ta.


Lâm Thanh Diện nhìn thấy diện mạo này của Vân Tử Hoạ, trên mặt là vẻ khinh thường, anh nói: “Chẳng trách ông muốn luyện tà công này để giữ gìn dung nhan của mình, thì ra là xấu xí đáng sợ quá, nửa đêm ra đường, người nào không biết chắc chắn sẽ tưởng ông là ma!”


Vân Tử Hoạ lúc này đã hận Lâm Thanh Diện tận xương, nghe thấy lời này của anh càng không kìm chế được lửa giận trong lòng, phất tay một cái, một tấm màn sáng màu tím hiện ra, cố gắng quấn lấy Lâm Thanh Diện.


Đúng lúc này, Lâm Thanh Diện dừng hình, nhìn chằm chằm Vân Tử Hoạ với ánh mắt thâm thuý, ánh mắt ngưng tụ, một tay chỉ về phía trước, một làn sóng kỳ dị xuất hiện, sau đó một pháp ấn xuất hiện trong không trung.


Chính là phương pháp công kích thần hồn mà Lâm Thanh Diện đã chuẩn bị từ rất lâu!


“Khống hồn ấn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK