“Anh…” Cậu không hiểu ăn phải cái gì mà kích hoạt chế độ auto re-play, lại lò dò đi xuống dưới cầu thang tìm Bạch Vũ.
“Sao em lại xuống nữa?” Bạch Vũ có chút cau mày khó chịu nhìn cậu.
“Em…” Cậu ngơ ngác không biết phải trả lời kiểu gì lại nhìn thấy dì Chúc đang cố gắng lau phần kem dính trên lông của Bạch Sam. Cậu chậm rãi bước xuống chỗ dì Chúc đang đứng ngõ ngó mấy cái rồi nhìn bà “Dì cứ đi nghỉ ngơi đi, để con làm cho.”
“Em tắm cho bản thân trước đi rồi hãy lo cho nó.” Bạch Vũ kéo lấy tay cậu, nhìn cả cơ thể xơ xác mệt mỏi của cậu mà đáng lo thay.
“Không sao. Dì Chúc làm việc cả ngày mệt rồi nên để dì ấy nghỉ ngơi chút. Em sẽ tắm cho Sam Sam rồi cũng sẽ tắm sau.” Cậu mặc kệ Bạch Vũ có nói gì, dặn dò dì Chúc đi nghỉ ngơi rồi nhìn nhóc quỷ Bạch Sam một cái đầy trìu mến “Nhóc con, mau lên phòng. Chúng ta đi tắm nào.”
Nói xong cậu co chân bắt đầu chạy đua với chú chó, Bạch Sam cũng không phụ sự kì vọng của cậu sủa lên mấy tiếng rồi cũng chạy theo.
Tại căn phòng của Bạch Sam có đầy đủ cả bồn tắm và nhà vệ sinh riêng, cậu cũng đã chu đáo sắm cho nhóc con này một bộ sữa tắm bông tắm, đồ chải lông các thức các thứ… Bạch Vũ lo cậu không thể đói phó được chú chó quậy phá kia nên cũng đi theo, lại để cho hai ba con cậu “vật lộn”, la hét với nhau ở trong phòng tắm. Qua một lúc không nhìn nổi nữa thế là anh cũng nhập cuộc cho vui, kết quả thì… ai cũng biết rồi đấy.
Lông còn chưa lau khô mà chú chó cứ chạy loạn trong phòng hại cậu mấy lần mém thì té ngã. Tắm xong xuôi cho chó Bạch Sam xong thì cũng đã gần 9h 30 phút rồi. Cậu lững thững bước về phòng liền bị anh dứt khoát đẩy vào phòng tắm gột rửa sạch sẽ bụi bẩn và bánh kem dính trên người, quần áo cũng đã được Bạch Vũ chuẩn bị rất chu đáo…
Cũng đã rất lâu rồi, Bạch Vũ và cậu cũng đã ngủ chung một phòng cho nên mấy món đồ mà cậu được tặng sinh nhật ở hết trong phòng Bạch Vũ, đồ của cậu để ở tủ đồ của anh và cậu cũng tắm ở phòng anh nhiều lần, sớm đã quen rồi.
Tắm xong thì bắt đầu bóc quà, cậu tò mò nhìn món đồ mà Hướng Hương Vãn tặng mình, thấy hộp khá lớn nhưng lại nhẹ nên hí hoáy bắt đầu bóc ra. Một hộp socola đắt tiền được trang trí một cách đẹp mắt hiện ra sau lớp giấy gói đỏ chót, cậu thấy là socola liền vui vẻ bắt đầu bóc ra ăn không hề suy nghĩ gì.
(Sinh nhật mà tự dưng tặng người ta socola, có điềm!!)
Bạch Vũ tắm không lâu, chỉ khoảng mười phút là anh đã xong xuôi mà đi ra khỏi phòng tắm. Thấy dáng vẻ cậu ngồi ăn socola vừa ngây ngô vừa thích thú, chốc chốc cái má bánh bao lại phồng ra vì cậu nhồi nhét viên socola vào, trông rất đáng yêu làm anh khẽ cười. Đáng yêu thì đáng yêu thật nhưng nửa đêm ăn đồ ngọt không có tốt cho sức khỏe, Bạch Vũ bước tới trước mắt cậu tính nhắc nhở cậu một chút lại thấy sắc mặt cậu hơi lạ.
“Anh tắm xong rồi sao?” Cậu ngước lên nhìn Bạch Vũ, khuôn mặt trắng mềm đáng yêu ửng lên đỏ bừng, vẻ mặt ngây ngô thêm một chút hờ hững vừa xinh đẹp vừa mê người. Cậu cúi xuống ăn socola tiếp, Bạch Vũ lại vừa đúng lúc nhìn thấy làn da sau gáy cậu mịn màng, nơi có tuyến thể chứng minh giới tính giờ cũng đang ửng lên đầy mị hoặc trong ánh đèn phòng mờ nhạt.
Nuốt khan một ngụm, Bạch Vũ đè nén dục vọng vừa bị cậu khêu gợi lên lại, dừng việc lau khô tóc mà ngồi xuống trước mặt cậu “Lâm Sơ Mặc, đã là cái giờ nào rồi còn ăn socola?”
“Nhưng mà… Em muốn ăn… Chờ anh tắm xong lâu muốn chết…” Cậu đưa đôi mắt ướt ướt nhìn anh, dáng vẻ giận dỗi phụng phịu khiến trái tim người đối diện mềm mại đi mấy phần.
“Sau lại chờ anh, mọi lần em vẫn đi ngủ trước mà?” Bạch Vũ thấy cậu cư xử hơi lạ liền khó hiểu hỏi.
“Em thấy hơi khó chịu…” Từ lúc ăn mấy viên socola ấy cậu thấy cơ thể có chút nóng, nhưng lại chỉ nghĩ là do kì phát tình vừa mới đây nên cũng không nghĩ nhiều, hơn nữa socola lại còn rất ngon nên cậu ăn hơi nhiều một chút.
“Khó chịu ở đâu nói anh nghe?” Bạch Vũ ngồi xuống ghế lười bên cạnh cậu, bắt đầu kiểm tra nhiệt độ cơ thể cho cậu.
Ngửi được mùi pheromone đăng đắng quen thuộc của Bạch Vũ ở ngay cạnh mình, cả cơ thể cậu giống như bị kích thích mà mềm nhũn, sức lực dần dần bị rút sạch, cả người nóng bừng khó chịu bắt đầu dựa vào người anh ngọ nguậy không yên. Bạch Vũ nhìn cậu như vậy liền hiểu, vội nhìn sang hộp socola đắt tiền đặt trên bàn, sau đó lại không suy nghĩ nữa mà bế cậu lên đặt lên giường “để anh lấy thuốc cho em.”
“Không muốn. Anh không được đi…” Cậu đưa tay ôm chặt lấy cổ Bạch Vũ kéo xuống, không chịu cho anh đi, cả người nóng ran đến khó chịu, miệng có chút khô khốc vì đã bắt đầu thở gấp.
“Nhưng em đang bị cưỡng chế phát tình, nếu không uống thuốc…” Bạch Vũ vẫn cố gắng giữ lại chút lí trí còn sót lại, cố gắng chống đỡ bản thân không bị bản năng alpha chi phối nhưng… Pheromone ngọt ngào ngày càng nồng đậm tỏa ra xung quanh khiến Bạch Vũ có cảm giác bản thân sắp sửa phạm tội…
“Anh… Đánh dấu vĩnh viễn em nhé…” Giọng cậu run rẩy vang lên, khóe mắt đã đẫm nước từ lâu nhìn anh mờ mịt, ngây dại. Thiên tính omega áp đảo hoàn toàn cái lí trí yếu ớt của cậu, cậu cũng không thèm tốn sức chống đỡ nữa, chỉ mong mỏi sẽ được Bạch Vũ ôm lấy, bao bọc trong vị pheromone đăng đắng kia.
Bạch Vũ còn do dự không đồng ý liền bị cậu kéo xuống giường, vụng về hôn lên đôi môi mỏng khô khốc của anh, cả người mềm mại cũng dính sát người anh cọ cọ, vặn vẹo không ngừng. Kì phát tình vừa tới không lâu đáng lẽ đã được thuốc ức chế làm giảm đi, không nghĩ được một hộp socola nhân rượu vang lai khiến cho thuốc mất tác dụng, kì phát tình cũng vì thế mà bùng lên.
Khuôn mặt ửng lên kiều diễm, đôi mắt giống như lưu ly trong ngày thường như có một chùm sáng sáng ngời lúc này lại thành vô số mảnh vỡ, như thể tan thành muôn vàn ngôi sao lấp lánh trong bầu trời đêm, nhìn anh mê luyến gợi tình.
“Em muốn có baby…” Cậu ghé vào tai anh nói khẽ, hơi thở cũng tiếng rên nho nhỏ của cậu khẽ khàng chạm vào tai anh, cậu vùi đầu vào cổ anh chìm đắm trong vị pheromone mạnh mẽ quen thuộc.
Bạch Vũ thật sự sắp nổ tung, hắn cảm giác lý trí của mình sắp tan nát, tự chủ sớm đang lắc lư vỡ vụn. Pheromone của Omega phát tình đối với Alpha quả thực là mùi mê hoặc hủy diệt cả trời đất