Sau khi tắm rửa, ăn diện gọn gàng, Hoàng Việt vuốt keo, sau đó lái con môtô 3 tỷ của mình qua nhà Kiều Linh rước cô, cô mặc một chiếc áo thun màu xanh trông rất trẻ trung, mặc quần jean đen có vài đốm rách, đi giày thể thao màu trắng, quả thật là rất sành điệu, với chiều cao lên đến gần 1m70 của mình, việc cô thu hút sự chú ý của đám con trai trong công viên là một điều đương nhiên.
Trong lúc đi dạo, Hoàng Việt quả thật đã đếm không hết số lần hai người bọn hắn bị người khác nhìn chằm chằm vào rồi, haiz, ai bảo hai người bọn hắn quá nổi bật đây, không khác gì các cặp tình nhân minh tinh của showbiz, tuy rằng ăn mặc không quá đắt tiền nhưng vóc dáng đã tôn lên nét đẹp, sau khi đi dạo vài vòng, Hoàng Việt và Kiều Linh vào sân patin, hai người chuẩn bị trượt patin cùng nhau.
Hoàng Việt vốn không biết đi patin, nhưng hắn cũng rất nhanh hối đoái kỹ năng đi patin cao cấp từ hệ thống, chỉ tốn 100 ngàn tích phân, sau đó thì hắn đã lập tức sở hữu kỹ thuật trượt patin điêu luyện, hai người lần lượt trượt qua đồi dốc dưới nền nhạc DJ sôi động, quả thật không khí rất nhộn nhịp của sân patin đã làm tâm trạng hai người trở nên tốt hơn rất nhiều.
Sau khi chơi xong, cả hai qua khu vui chơi giải trí Thỏ Trắng ở kế bên ăn uống, buổi tối ánh đèn mờ ảo nhấp nháy của khu vui chơi khiến không khí ở đây càng thêm năng động, các cặp tình nhân tay trong tay đi cùng nhau, những đứa trẻ con hào hứng với những vòng đu quay, những ngôi nhà banh, những trò chơi cảm giác mạnh, một vài người chọn cho mình những phút giây thư giãn trong các phòng chiếu phim 6D, được gia trì thêm nhiều hiệu ứng mang lại cảm giác xem phim chân thật nhất.
Hoàng Việt và Kiều Linh dường như là không ngừng cười nói, cô trêu chọc anh:
“Ừm... hôm nay trông anh thật ngố!”
Hoàng Việt cũng cười hì hì, quả thật hắn có hơi ngại ngùng khi đây là lần đầu tiên hẹn hò với người đẹp, liền đáp:
“Em cũng không kém đâu, ha ha!”
“Hứ, mình qua kia chơi tàu lượn siêu tốc đi!”
“Ok, em đừng sợ đó nha!”
“Ha ha, em thần kinh vững lắm đó!” Nói thì nói vậy thôi, chứ Kiều Linh rất ít khi chơi những trò này, cô còn nhớ có lần khi còn nhỏ cô cùng ba mẹ chơi vòng quay siêu tốc ở Đầm Sen mà sợ đến khóc hết nước mắt, nhưng lần này có người mình thương ở bên cạnh, chắc là không sao đâu nhỉ??Hì hì.
Hoàng Việt vẫn còn tiếc hùi hùi việc công viên Lê Thị Riêng đã tháo gỡ trò chơi Ngôi Nhà Ma, lúc trước hắn còn nhớ hắn có chơi qua trò này một lần, hắn tin chắc nếu Kiều Linh chơi sẽ sợ đến ôm chặt hắn, bởi vì ma trong đó không phải là tượng hay máy móc mà chính là do con người đóng giả, tìm đủ mọi cách để làm cho người chơi sợ hãi như kéo chân, lấy búa giả bộ sẽ đập vào, gào khóc, vân vân, quả thật lúc đó hắn cũng có hơi mắc cười, tuy Hoàng Việt không sợ ma cho lắm nhưng hắn cũng không dám coi truyện Conan, hắn còn nhớ khi còn nhỏ, nếu hắn coi truyện Conan là y như rằng đêm đó không dám đi vệ sinh luôn á! Há há!
“Cám ơn anh, hôm nay em rất vui!” Kiều Linh tựa đầu vào vai Hoàng Việt, cả hai đang ngồi trên một ngọn đồi, tận hưởng âm nhạc du dương mà một vài chiếc loa đang phát.
“Anh cũng thế, cám ơn em vì đã chọn anh!” Hoàng Việt nói một cách đầy âu yếm, chính hắn thậm chí cũng không dám nghĩ tới có một ngày mình và Kiều Linh lại có thể đi đến một bước xa tới vậy, phải biết trước đây hắn chỉ là một đứa ù lì, kém cỏi, là ngọn cỏ làm sao với được mây xa a!
“Nếu em không chọn anh, người khác nói em là kẻ ngốc thì sao?” Kiều Linh dí dỏm, quả thật Hoàng Việt rất hoàn hảo, không chỉ đẹp trai, hát hay, học giỏi, mà còn rất biết quan tâm người yêu, lại còn biết võ nghệ, giàu có, cô đôi lúc cũng không biết một mình mình có thể chiếm giữ trọn con tim của Hoàng Việt hay không đây, dù gì thì Hiểu My, cô gái ấy cũng rất hấp dẫn đó chứ?
“Nếu em là người ngốc, vậy anh nguyện làm gã khờ, thế thì hai chúng ta hợp với nhau rồi!” Hắn nắm tay cô, làm một động tác làm cho Kiều Linh có chút ngại ngùng đó là hôn nhẹ vào đó, quả thật đôi tay mềm mại trắng nõn nà của cô mang lại cho Hoàng Việt xúc cảm rất đặc biệt, chỉ muốn sẽ mãi được cầm nó đưa vào trong lòng mình.
“Nếu Hiểu My cũng thích anh, anh sẽ làm gì?” Kiều Linh cắn răng, quyết nói ra điều trong lòng mình nghi vấn đã lâu, trong lòng cô cũng có chút hồi hộp, không biết Hoàng Việt sẽ trả lời ra sao.
“Anh sẽ nói với cô ấy, anh sẽ chọn cô ấy làm người thay thế, để khi không có em bên cạnh anh, ít nhất sẽ còn một người làm anh vui!” Hoàng Việt nhẹ nhàng nói, giọng điệu trấn tĩnh của anh làm cho Kiều Linh ngỡ rằng đây là lời nói thật, cô thoáng im lặng trong phút chốc, nhưng không khí yên tĩnh rất nhanh bị phá vỡ.
“Hắc hắc, anh đùa thôi, đừng nói với anh là em cũng tin nhé!” Hoàng Việt cười khà khà, Kiều Linh lúc này tức lắm rối, đấm túi bụi vào vai Hoàng Việt, dừng một chút, anh nói tiếp:
“Haiz, với một người có cá tính mạnh mẽ như cô ta, anh nghĩ rằng sẽ không chấp nhận bạn trai mình hai lòng đâu!”
“Tại sao anh biết?” Kiều Linh nghi hoặc.
“Em nghĩ xem, một người luôn luôn là tâm điểm của sự chú ý, lại còn rất nóng bỏng, bạo dạn, hẳn cô ta luôn luôn muốn mình là số 1, mình là duy nhất, còn em, em thì lại rất ngây thơ, hồn nhiên, lại biết nhường nhịn, nếu là em, anh nghĩ dễ thuyết phục hơn nhiều!”
“Có phải anh đây là định dụ em thả lỏng cho anh không, anh khen em như vậy làm sao em dám ích kỷ nữa chứ?” Kiều Linh rất khôn, cô biết Hoàng Việt thật sự là đã nghĩ đến chuyện có tình cảm với Hiểu My rồi.
“Em cấm anh, không được hú hí gì với con nhỏ đó, em không rộng lượng như anh nghĩ đâu!” Kiều Linh nói một cách đầy cương quyết.
“Hì hì... Anh biết rồi... Chỉ cần một mình em là đủ... Anh chỉ sợ... Một mình em không chịu nổi anh thôi... Ha ha!”
“Hừ, nghĩ bậy nghĩ bạ!”
Hai người liên tục trò chuyện, Hoàng Việt cũng đã hiểu thêm về Kiều Linh hơn, cô gái này tuy dịu dàng nhưng cũng có điểm rất mạnh mẽ, y như tính cách cứng rắn của cô ta vậy, nếu cô gái nào muốn bước vào mối quan hệ với Hoàng Việt, nhất định phải được cô ấy đồng ý, nếu không một khi Hoàng Việt phản bội, nếu để cô ta biết được, hẳn là lòng kiều hãnh sẽ không để cô ta tha thứ cho cậu ấy đâu!
Hoàng Việt cầm lấy bàn tay Kiều Linh, đặt nó chạm vào ngực mình, sau đó nói: “Trái tim của anh đây, em chỉ cần cảm nhận nhịp đập của nó, là biết tình cảm anh dành cho em nhiều như thế nào!”
“Anh đó, sến quá đi thôi, em chịu không nổi, hát cho em nghe một bài được không, bài nào hay hay ấy!”
“Được!”
“Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau đi em... Hay để chắc chắn...”
“Thôi... thôi, bài này ghê quá, hì hì, hát bài khác!”
“Ừm...Cứ qua thêm một ngày... mới biết thế nào là yêu...Một ngày trôi qua vội vã nhưng trong anh rất nhiều điều...”
“Đinh! Kí chủ nhận được 5129 tích phân!”