“Sư phụ, con biết rồi!” Đành phải gật gù nói, mọi sư huynh đệ đều cười hề hề, thật ra bị người đẹp đánh cho một trận cũng đâu có sao, có khi hai người sau này còn nhờ đó mà mối quan hệ càng gắn kết hơn đây, Hải Đường công tử cũng đầy ẩn ý nhìn về Hoàng Việt trêu chọc: “Nếu bị đánh mạnh quá cứ ôm chặt cô ta, hẳn là cô ta sẽ không dám tung chưởng quá mạnh đâu, ha ha!”
“Huynh thật là!” Hoàng Việt bó tay rồi, không nói nhiều với mọi người nữa, đi nhanh ra quảng trường thi đấu, hôm nay chúng võ giả nhìn thấy Hoàng Việt ai nấy đều cười khà khà ra vẻ thích ý lắm, khi mà Hoàng Việt sắp bị Huỳnh Liên tẩn cho một trận, ai bảo nhìn hắn đẹp trai quá đi, bây giờ nhìn hắn bị ngược cũng thích thú lắm à...
“Nhìn kìa, Hoàng Việt đấy!”
“Thằng bé này sắp bị đòn rồi, ha ha ha ha!”
Đám đông võ giả không ngừng cười trêu, làm Hoàng Việt đỏ cả mặt, cũng do bọn họ biết Hoàng Việt dễ tính, chứ nếu là Vũ Nam hay Hiếu Long, Lạc Kỳ thì hẳn là không dám cười nói như vậy, mấy người đó cũng không dễ nói chuyện lắm đâu à...
Hoàng Việt lướt nhanh như bay, hôm nay hắn muốn chiến một trận thật sảng khoái, bất kể thắng hay thua, hay hòa, miễn là mình đấu hết mình, hắn hoàn toàn không muốn Huỳnh Liên nhường hắn chút nào, hắn cũng không coi trọng việc có được các Đại Tông Sư chú ý hay không, hắn chỉ muốn cho mọi người biết, thế nào là Yến Phi Quyền, thế nào là Vân Du Công mà thôi.
Hôm nay, các khán giả đến quảng trường rất sớm, các môn phái cũng sớm tập trung, bốn môn phái hàng đầu, ai nấy khuôn mặt đều rất tự hào khi mình được phép đứng giữa quảng trường, các môn phái còn lại bị loại thì cũng không quá cao hứng, nhưng cũng không dám bỏ về, dù gì ba vị Đại Tông Sư còn ở đó, bọn họ cũng không thể để lại ấn tượng xấu được.
“Chư vị, hôm nay đã đến trận Bán Kết rồi, Tứ Cường cũng đã được định ra, chư vị cho rằng ai sẽ vào chung kết?” Vị Tông Sư chủ trì hô to, muốn tham khảo ý kiến của mọi người.
“Huỳnh Liên!”
“Huỳnh Liên!”
“Vũ Nam!”
“Vũ Nam!”
Hầu hết mọi người đều gọi tên Huỳnh Liên và Vũ Nam, nhưng cũng không phải không có người ủng hộ Hoàng Việt, ngoài những thành viên trong môn phái của hắn ra, Hoàng Việt cũng còn rất nhiều người ủng hộ, ai nấy cũng muốn xem kỳ tích có thể diễn ra không, dù gì cảnh giới tu thể của Hoàng Việt vẫn chưa ai có thể xác nhận nó đạt đến mức nào.
Huỳnh Liên dõi mắt nhìn sang Hoàng Việt, người sau lúc này cũng chú ý đến cô, hai người mắt đối mắt, Hoàng Việt có thể nhìn thấy Huỳnh Liên nhìn mình với ánh mắt thương hại, cô ta cho rằng mình chắc thắng rồi sao, chắc hẳn cô ta cũng muốn đánh bại mình lắm chứ, hay là ngược lại đây?
Hoàng Việt tuy rằng tin vào điều trước hơn, nhưng con gái vốn là sinh vật khó hiểu nhất hành tinh mà, hắn cũng rất tin vào độ đẹp trai của mình, có khi cô ta gặp mình liền không muốn thắng mà muốn trao thân luôn cũng có thể, dù gì mình vừa đẹp trai lại vừa tài ba đến thế cơ mà, nếu như cô ta không để ý đến mình đó mới là chuyện lạ đó chứ, hắc hắc.
“Hệ thống, ngươi cho rằng ta có thể thắng Huỳnh Liên không?”
“Kí chủ ư, còn tùy!” Hệ thống cười trêu.
“Hừ!” Hoàng Việt không nói gì nhiều, sau khi ba vị Đại Tông Sư nhập tọa, hắn lập tức nhảy lên lôi đài luôn.
Huỳnh Liên cũng nhẹ nhàng thanh thoát đạp bước phi thân lên lôi đài, đứng đối diện Hoàng Việt, cả hai trông khá căng thẳng.
Ba vị Đại Tông Sư nhìn nhau cười, trận đấu này, ảnh hưởng rất lớn đến quyết định của bọn họ, Phượng Uy Đại Tông Sư thì quyết tâm giành Huỳnh Liên rồi, còn Hoàng Quân Đại Tông Sư đang chờ Hoàng Việt thể hiện, nếu như Hoàng Việt vượt qua dự tính của hắn, nói như thế nào hắn cũng không thể để cho Hạo Nhiên Đại Tông Sư cướp lấy Hoàng Việt đi được.
Nói cách khác, giờ đây Hoàng Việt đã là một món mồi ngon để ba vị Đại Tông Sư trông mà thèm, đứa trẻ này tuy có chút ngông ngênh, nhưng thời trẻ vị nào trong ba người lại không như vậy, nhưng sau khi hành tẩu giang hồ, sự ngông ngênh của bọn họ bị thu liễm lại mà thôi.
Nhìn thấy Hoàng Việt, bọn họ như được nhắc lại thời trẻ thanh xuân mình đã từng nhiệt huyết đến cỡ nào, coi trời bằng vung ra sao...
Nhưng Hoàng Việt không biết là, ở một góc đằng xa, có một lão giả mặc áo rơm, đầu đội nón lá, lão giả này râu tóc xuề xòa, hai mắt sáng như sao trời, nhìn chằm chằm về lôi đài, không ngừng đánh giá lẩm bẩm: “Thú vị, thú vị, khí Âm Dương sao?”
Nếu Hoàng Việt biết được có người không cần nhìn mình vận công cũng có thể đoán ra được mình dùng Âm Dương Chân Kinh, hẳn là sẽ hết hồn mất, đúng, không sai, lão giả nọ không ai khác, chính là Nhất Đại Tông Sư của nước Việt, ngài Minh Vĩ.
“Kí chủ, nhận được 63 tỷ tích phân!” Hệ thống thông báo.
“Có chuyện gì?” Hoàng Việt nghe xong, cực kỳ bất ngờ, chẳng lẽ trận chiến hôm nay gây được nhiều sự chú ý đến vậy, mọi người phấn khích đến thế sao?
“Kí chủ không đủ quyền hạn tra xét!” Hệ thống báo lại làm Hoàng Việt cũng bó tay, hẳn là ba vị Đại Tông Sư rất phấn khích đi, mình phải hiển lộ thực lực của phái Vân Việt ra mới được.
“Liên cô nương, hy vọng chỉ giáo cho!” Hoàng Việt mạnh mẽ nói.
“Hừ, phải gọi Liên tỷ, ngươi mới 18 tuổi thôi!” Huỳnh Liên bĩu môi, có vẻ không thích Hoàng Việt gọi như vậy cho lắm.
“Liên tỷ, người trong giang hồ không phân niên kỷ, mà dùng thực lực nói chuyện!” Hoàng Việt cũng cảm thấy không thích lắm, hắn không muốn xưng Liên tỷ a, hắn còn muốn gần gũi hơn với nàng đây, dù gì nàng ta cũng rất đẹp à.
Trên khuôn mặt trắng sứ, làn da như da em bé, đẹp mỹ miều của Huỳnh Liên hiện lên vẻ hài hước: “Ha ha, ngươi tưởng thực lực của ngươi có thể hơn ta sao?”
“Liên cô nương, nếu không thử làm sao biết được!”
“Giỏi lắm, khá khen cho khí phách của ngươi, chờ bị ta đánh bay xuống đài rồi thì đừng hối hận!”
“Haha, Liên cô nương nếu thật có thể làm được, vậy tại hạ mừng còn không kịp đấy!” Hoàng Việt cũng muốn trêu ghẹo cô gái này.
“Ngông cuồng!” Huỳnh Liên tức giận lướt tới.
“Ba ba ba ba!” Lúc này, chúng võ giả vỗ tay bôm bốp, chưa gì đã khẩu chiến miệng lưỡi rồi, xem ra hai người này sẽ không lưu thủ, hấp dẫn, hấp dẫn a...
Ba vị Đại Tông Sư cũng nhìn nhau cười, mấy đứa nhỏ này, tính tình cũng quá dễ kích động rồi chứ, chưa gì đã nổi nóng như thế rồi, đúng là ngựa non háu đá a...
Chỉ có ở hàng ngũ phái Hồng Liên, các sư muội của Huỳnh Liên, cùng với chưởng môn Hồng Liên Sư Thái của phái Hồng Liên cảm thấy cực kỳ bất ngờ, phải biết Huỳnh Liên xưa nay rất ít nói, cũng không phải là người dễ nổi nóng, sao hôm nay lại có vẻ dễ dao động như vậy đây, nếu tâm lý không vững thì làm sao có thể bộc phát ra thực lực cao nhất chứ.
Còn ở hàng ngũ phái Nhất Việt, Vũ Nam cũng nhìn Hoàng Việt bằng ánh mắt hình viên đạn, bình thường hắn bắt chuyện với Huỳnh Liên đều nhận được những câu trả lời lạnh nhạt, nhưng hôm nay Hoàng Việt nói chuyện với Huỳnh Liên tuy là xảy ra tranh cãi nhưng ánh mắt hai người nhìn nhau hắn liền biết là có giấu gian tình...