Mạc Song Song túm lấy anh ta, dùng toàn bộ sức lực bơi lên khỏi mặt nước.
Với sự giúp đỡ của vài người đàn ông, cuối cùng Coco đã được kéo lên bờ.
Vài nhân viên ngay lập tức chạy đến, lúc nhìn thấy người bị đuối nước lại là ông chủ của họ, bị dọa đến nỗi suýt ngất xỉu xuống đây.
“Trời ơ ông chủ anh sao vậy?”
“Mau chóng gọi xe cấp cửu”
“Aiya sao ông chủ không động đậy chút nào vậy, có phải đã chết rồi không?”
Nhân viên bao vây quanh Coco thảo luận không ngừng.
“Im miệng lại đừng ồn ào nữa”
Mạc Song Song gào lên một tiếng, “Tránh ra hết cho tôi.
Tôi phải giúp anh ta cấp cứu.”
“Cô cô được không vậy?” Một nhân viên nhìn cô nửa tin nửa ngờ, “Tôi vẫn nên gọi điện cho xe cấp cứu.”
Mạc Song Song trợn mắt: “Đợi anh điện, ông chù của mấy người đã chết thật rồi.”
“Tin tôi, tôi là bác sĩ.” Cô ấy quỳ xuống bên cạnh Coco, động tác nâng mí mắt của anh ta lên thuần thục, kiểm tra đồng tử, sau đó bắt đầu thực hiện xoa bóp tim ngực.
Sau khi nhấn liên tục nhịp nhàng hàng chục lần, vẫn không thể đẩy hết nước trong phổi của anh ta ra được.
Vì thế Mạc Song Song quyết định hô hấp nhân tạo cho anh ta.
Cô ấy một tay nâng cằm anh ta lên, một tay bịt mũi lại, sau khí hít một hơi sâu, thổi từ từ vào miệng anh ta.
Hít vào thổi ra hít vào thổi ra.
Sau khi lặp tuần hoàn lại nhiều lần, cuối cùng Coco cũng ho dữ dội, ho ra nhiều nước từ mũi và miệng.
Mạc Song Song vuốt lưng giúp
anh ta, theo dõi hơi thở, “Cảm thấy thế nào đã hít thở thông suốt chưa?”
Coco vẫy tay bạt mạng, ho sặc sụa ra nước mắt nước mũi, sau một lúc lâu, cuối cùng cũng dịu lại, “Mạc khụ khụ Song Song, người phụ nữ chết tiệt khụ khụ, cô lại có thể dám mưu sát tôi khụ khụ khụ khụ tôi tôi muốn kiện cô.”
Lần này Mạc Song Song quả thật là đuối lí, vỗ về anh ta, “Được, được, là tôi không tốt.
Anh muốn kiện tôi đúng không? Tôi giúp anh báo cảnh sát, được chưa?”
Coco vừa nghe, trong lòng cũng thoải mái hơn nhiều, trên miệng lại không bỏ qua chửi rủa: “Cô là người phụ nữ ngốc nghếch không có lương tâm, tôi đã giúp cô, cô lại lấy oán báo ơn, lần sau nếu như muốn tôi giúp cô, thì tôi sẽ cùng họ với cô”
Mạc Song Song có chút dơ khóc dở cười, người đàn ông này, rõ ràng suýt nữa bị chết đuối, sau khi thoát chết vẫn còn sức để chửi người, đúng là không có ai.
“Tôi cũng không phải là cố ý, ai mà biết người đàn ông to lớn như anh lại có thể không biết bơi, tại
sao lại muốn bắt tôi xuống nước”
Coco xấu hổ, “Ai quy định con trai thì phải biết bơi”
“Được rồi, không tranh cãi với anh nữa.” Mạc Song Song không thèm tranh cãi với anh ta nữa, “Anh giúp tôi, tôi cứu anh, mọi người huề nhau.
Sau này nước sông không phạm nước giếng.”
Coco lạnh lùng hừ một tiếng: “Huề nhau làm sao huề Mạc Song Song, lớp toán của cô có phải do thầy thể dục dạy không? Cô còn dám nói đây là cứu tôi sao? Cô đây là không quên
chuộc tội, là cô đẩy tôi xuống nước còn sàm sớ tôi khi tôi đang hôn mê.”
“Tôi sàm sỡ anh” Mạc Song Song tức cả mặt xanh lè, “Đây là hô hấp nhân tạo, anh cái đồ đần độn vô tri sớm biết vậy để anh chết đuối cho rồi.”
“Cô còn dám nói” Coco gầm lên giận dữ.
Xem ra bọn họ không phải tử vi không hợp mà là mệnh trung xung khắc.
Danh Sách Chương: