Mục lục
Yêu Cung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên đại giang, hai người nghịch lưu đi hơn ngàn dặm, dọc theo đường đi hai người cũng đụng phải rất nhiều con thuyền, nhưng mỗi lần đụng phải, người khác đều dùng một loại ánh mắt khác lạ nhìn hai người.

Dưới chân hai người đạp lên bè trúc, nhưng tốc độ lại vượt qua con thuyền bình thường gấp trăm lần, điều này sao có thể không khiến người khác giật mình chú ý?

- Âu Dương, ngươi có từng nghĩ tới sẽ lưu lại nhất mạch hay không?

Ngụy Bỉnh Dập nhìn Âu Dương, "lưu lại nhất mạch" của hắn không phải nói Âu Dương hiện tại lấy vợ sinh con, mà là nói tiễn thuật của Âu Dương.

Thiên đình không có nhiều uy hiếp đối với Âu Dương, mặc dù thế lực thiên đình cường đại, nhưng ngày Âu Dương khôi phục tất nhiên chính là lúc thiên đình cúi đầu. Nhưng Thiên Vương sau này thì sao?

- Tên đồ đệ tên là Trát Khắc của ngươi không tồi, nhưng ta nghĩ hắn thích hợp tu tập ma công của ta chứ không phải tiễn thuật của ngươi. Đệ đệ Âu Minh của ngươi cũng rất thông minh, thế nhưng hai người đó tuyệt đối cũng không có khả năng tập được tiễn thuật của ngươi, ngươi chưa nghĩ tới sẽ tìm một đồ đệ chân chính kế thừa tiễn thuật của ngươi sao?

Ngụy Bỉnh Dập nhìn Âu Dương, tiễn thuật của Âu Dương có thể nói là kiệt xuất một phương, nhưng con người có sớm tối họa phúc, nếu như tương lai Âu Dương thực sự ngã xuống, tiễn thuật của hắn thất truyền sẽ trở thành một chuyện vô cùng đáng tiếc của thế gian.

- Mũi tên của ta không cách nào truyền cho người khác!

Âu Dương lắc đầu cười khổ, kỳ thực hắn cũng từng nghĩ tới tìm một người có thể tu luyện tiễn thuật của hắn, nhưng tiễn thuật của hắn lại không giống những môn công pháp khác. Tiễn thuật của Âu Dương, Âu Dương đã từng tự tổng kết, đây là một loại mũi tên lòng tin, đây là lực lượng đỉnh phong nhất mà Âu Dương một đường chém giết ma luyện ra.

Loại lực lượng này cũng không thể truyền thụ cho người khác, điểm này bản thân Âu Dương cũng biết rất rõ ràng, cho nên không phải Âu Dương không muốn truyền lại, mà thật sự là không biết nên dạy như thế nào

- Cũng đúng, phương thức tu luyện này của ngươi xác thực có chút phiền phức!

Ngụy Bỉnh Dập cũng gật đầu, không nhắc đến chuyện này nữa.

- Phía trước hình như có một thôn trang, chúng ta cũng đã đi mấy ngày rồi, đêm nay ở lại đây nghỉ ngơi đi.

Âu Dương chỉ về phía trước, chỉ thấy ở chỗ rẽ phía trước vừa vặn có một thôn trang. Thôn trang này cũng không phải rất lớn, nhìn qua cũng chỉ là thôn trang có bốn năm nghìn người. Lúc này trong thôn trang có một số thôn dân đang dẫn nước sông tưới ruộng, bỗng nhiên nhìn thấy trên sông có hai người cưỡi bè trúc lướt tới, những người bình thường không màng đến thế sự này hiển nhiên có chút giật mình.

- Hai vị, không biết hai vị là...

Một người trung niên nhìn qua hơn bốn mươi tuổi, trong tay cầm nông cụ nhìn Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập. Mặc dù trên sông không thiếu thuyền bè qua lại, nhưng nơi này là thượng du, mặc dù cảnh sắc cực kỳ tú lệ, nhưng nước sông bên này lại trở nên cực kỳ hung dữ, hai người này chỉ sử dụng bè trúc lại đi được đến đây, chuyện này thực sự có chút không thể tưởng tượng.

- Chúng ta muốn ở đây tá túc một chút, mau chuẩn bị cho chúng ta chỗ nghỉ ngơi tốt nhất!

Ngụy Bỉnh Dập đã quen thói kiêu ngạo, hắn mặc kệ những cái khác, tùy tiện đi lên trước, rất có dáng vẻ nếu như ngươi không đồng ý ta sẽ giết chết ngươi.

Nhìn thấy bộ dạng hung thần ác sát của Ngụy Bỉnh Dập, những thôn dân này có chút sợ hãi, nhưng từ trên người những thôn dân này Âu Dương đọc được một luồng vũ khí!

Vũ khí này đương nhiên không phải nói tu luyện giả trong thôn này, mặc dù nơi này là tiên giới, là thế giới của tiên nhân, nhưng ở tiên giới rộng lớn như vậy, luôn luôn có phàm nhân sinh tồn. Thôn làng này rõ ràng chỉ là một thôn làng của phàm nhân.

Phàm nhân trong thôn này có lẽ cũng tu luyện qua một số loại vũ kỹ gì đó. Chỉ có điều những vũ kỹ này so với tiên nhân thực sự không có chỗ lợi gì, tác dụng của những vũ kỹ này chính là giúp những phàm nhân đi săn thú mà thôi.

- Các ngươi không phải là đạo tặc sao?

Một nữ tử nhìn qua khoảng mười bảy, mười tám tuổi, dáng vẻ vô cùng xinh đẹp đáng yêu, trong tay cầm một cây cung săn, lúc này nữ tử dĩ nhiên đã mắc mũi tên trên dây săn cung, nhìn dáng vẻ thật sự có cảm giác nếu các ngươi dám qua đây, ta sẽ bắn chết các ngươi.

- Tiểu muội muội, ngươi chơi cung trước mặt bằng hữu của ta có vẻ không thích hợp !

Ngụy Bỉnh Dập nhìn thấy có người cầm cung tiễn chỉ vào Thần Tiễn Âu Dương cũng cảm thấy buồn cười, chơi cung? Trên đời này có người nào dám cầm cung đứng trước mặt Thần Tiễn Âu Dương hống hách chứ.

- Hừ! Dám xem thường Thanh nhi muội, bọn họ quả thực là tìm chết! Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Bên cạnh nữ tử được xưng là Thanh nhi, một tráng hán răng nanh mở miệng nói, rất hiển nhiên Thanh nhi muội muội có lẽ có thủ đoạn tiễn thuật gì đấy.

- Ha ha, như vậy đi, tiểu muội muội, ta đứng đây cho ngươi bắn, nếu ngươi có thể bắn trúng ta, ta lập tức xoay người rời đi?

Âu Dương nhìn Thanh nhi, dáng vẻ cầm cung của Thanh nhi hoàn toàn là chồn hoang, có lẽ là tự mình lĩnh ngộ, căn bản không thể nào so sánh với thủ đoạn tu luyện có hệ thống của hắn trước kia.

Thế nhưng Âu Dương cũng không vì vậy mà xem thường Thanh nhi.

Phải biết rằng, tiễn thuật không có quy định cứng nhắc, Âu Dương chưa bao giờ nhìn cách cầm cung và bắn tên của một người mà phán xét người đó có tư cách tu luyện tiễn thuật hay không.

- Hừ! Mũi tên của ta chưa bao giờ thất thủ, nếu ta giết ngươi thì làm thế nào!

Thanh nhi trừng mắt nhìn Âu Dương, dáng vẻ như vậy thật ra khiến rất nhiều người yêu thích, chẳng trách bên cạnh Thanh nhi lại có nhiều tiểu tử như vậy, có thể tưởng tượng, trong thôn trang này Thanh nhi có lẽ có không ít người theo đuổi.

- Nếu như ngươi có thể dùng một mũi tên giết chết hắn, ta thề, ngày mai cả tiên giới sẽ biết đến tên ngươi!

Ngụy Bỉnh Dập cũng thấy thích thú, một mũi tên bắn chết Âu Dương. Nói đùa gì chứu, Âu Dương là tổ tông chơi tên. Cho dù tiễn thuật của ngươi có mạnh hơn nữa, muốn bắn trúng hắn cũng vô cùng khó khăn.

Âu Dương dám nói, cho dù đứng đối diện với hắn là một cao thủ tiễn thuật cường đại giống như hắn, trong vòng mười mũi tên tuyệt đối cũng không có khả năng bắn trúng Âu Dương. Cái này giống như Âu Dương đối tiễn với người ta ở tiểu thế giới trước kia, cao thủ tiễn thuật chân chính không chỉ bắn ra mũi tên tuyệt thế, đồng dạng cũng có thể phán đoán ra phương hướng bắn tên của ngươi trong nháy mắt, từ đó đưa ra phán đoán né tránh!

- Được rồi, xem ra ngươi rất thích nói khoác, vạn nhất nếu ta giết chết ngươi, vậy thì phiền phức, ngươi xem!

Săn cung thanh sắc trong tay bỗng nhiên vung lên, mũi tên trong tay nàng mang theo đường vân giống như gợn sóng, vù một tiếng bay ra, sau đó mũi tên mang theo tiếng vang chui xuống dòng sông, rất nhanh, từ dưới sông nổi lên một con cá cực lớn. Mũi tên của Thanh nhi vừa vặn cắm trên mắt con cá.

Mũi tên này từ khi xuất thủ đến phán đoán, đến chui xuống dòng sông cắm vào mắt con cá, có thể nói vô cùng lưu loát

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK