Mục lục
Yêu Cung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ thấy một ông lão mắt lấm la lấm lét, trời sinh mũi ưng, mặc áo đen, cùng với một ông lão thoạt nhìn tiên phong đạo cốt cùng xuất hiện tại cửa.

- Một đôi tình nhân không tệ, chậc chậc chậc chậc.

Ông lão tiên phong đạo cốt lắc đầu, nói:

- Nếu các ngươi đã tình sâu như vậy hãy để hai huynh đệ chúng ta đưa các ngươi cùng xuống suối vàng, chứng kiến tất cả đi.

- Muốn chết! Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Ánh mắt của Âu Dương lạnh băng, sát khí như Tu La bùng phát trên người. Dù thần lực đã mất nhưng sát khí của Âu Dương vẫn còn đó. Nhiều năm tru sát cường giả, hắn ngưng tụ ra sát khí đủ để chấn động cường giả trong thiên hạ. Trên đời này có thể đối diện với sát khí của Âu Dương mà không biến sắc mặt, e rằng chỉ có một mình Ngụy Bỉnh Dập.

Âu Dương phóng ra sát khí, Hồ Thượng Sơn và Trình Chu cảm giác như đang ở trong ma giới Tu La. Máu trong toàn thân giống như đông lạnh. Hai người chưa từng gặp phải sát khí nào như thế này. Chỉ có giết chí cường giả trong thiên hạ mới sinh ra được.

Hồ Thượng Sơn biến sắc mặt, lắp bắp hỏi:

- Ngươi... Ngươi rốt cuộc là người như thế nào?

Hồ Thượng Sơn nhìn Âu Dương. Một người có thể phóng ra sát khí như vậy, sao có thể là người bình thường? Nhưng mặc cho lão dốc hết sức suy nghĩ cũng không tưởng tượng ra được trong thiên hạ rốt cuộc là ai có sát khí như vậy.

Âu Dương nói:

- Vốn không có nhiều thời gian, không định chết chóc nữa. Bây giờ các ngươi đã vội vàng muốn chết vậy ta thành toàn cho các ngươi!

Âu Dương liếc mắt Lý Uyển Như. Lúc này hắn chỉ là cọp giấy, hù dọa người ta còn được, nếu thật ra tay thì một đứa bé năm tuổi đủ đập chết hắn.

Lý Uyển Như hừ lạnh:

- Hừ!

Khí Tiên Tôn từ người nàng toát ra. Chỉ một chút đã đủ khiến Trình Chu, Hồ Thượng Sơn ngã quỳ trên mặt đất.

Khi hai người quỳ xuống, Âu Dương ngồi một bên. Hắn đã thu lại sát khí. Âu Dương ngồi đó giống như một ẩn giả không hỏi thế sự. Nhưng hắn làm động tác này khiến Trình Chu, Hồ Thượng Sơn ngơ ngác.

Khí tức Tiên Tôn! Nữ tử này lại là một Tiên Tôn ẩn giấu, thế còn chưa phải đáng sợ nhất. Đáng sợ nhất là người đàn ông đó dù không ra chiêu nào nhưng trong khoảnh khắc vừa rồi chỉ dựa vào sát khí đã khiến tinh thần hai người hoảng hốt. Điều này cần phải có thực lực mạnh cỡ nào?

Trình Chu mặt tái nhợt, nói:

- Các ngươi... Các ngươi rốt cuộc là ai!?

Lão biết lần này hai người đụng phải bức tường sắt. Hai người này không phải là đôi tình nhân trẻ đại thế gia đi ra ngoài du lịch, là tổ hợp Tiên Tôn cùng sát thần!

Âu Dương làm bộ làm tịch nói:

- Các ngươi không xứng biết thân phận của ta. Tuy ta tồn tại trong thiên địa nhưng thiên địa chỉ có truyền thuyết của ta!

Âu Dương nhìn Lý Uyển Như, nói:

- Hãy đưa họ trở về chầu ông bà đi!

Lực Tiên Tôn giống như sóng thần điên cuồng tuôn trào từ trên người Lý Uyển Như ra. Hai người không có cơ hội phản kháng não đã bị lực Tiên Tôn thiêu đốt thành không khí, tan biến.

Tiên Đế cường đại, nhưng Tiên Đế và Tiên Tôn cách nhau một bước lại là chân trời góc bể. Nếu nói Tiên Đế vẫn là người thì Tiên Tôn chính là thần. Dù cho con người có cường đại bao nhiêu, muốn nghịch thiên phạt thần là không có khả năng.

Âu Dương uống một hớp trà hoa cực phẩm trong cốc, thản nhiên nói:

- Nàng thấy không? Có nhiều lúc không phải ta muốn tìm rắc rối mà là rắc rối luôn tới tìm ta. Cho nên ta một đường giết đến hôm nay, chỉ bởi vì ta là một người sợ rắc rối.

Lý Uyển Như liếc mắt nhìn Âu Dương. Nam tử này rõ ràng là sát thần chỉ muốn giết hết chí cường giả trong thiên hạ. Nhưng hắn luôn biểu hiện bộ dạng kẻ bị hại, khiến Lý Uyển Như cảm giác Âu Dương rất vô sỉ.

Lý Uyển Như nói:

- Lúc trước ta không biết chàng cũng mặt dày đến thế.

Lý Uyển Như ngồi xuống đối diện Âu Dương, trừng mắt với hắn.

Âu Dương cười ha hả nói:

- Thế nào? Hối hận, muốn vứt bỏ ta rồi tìm người nào đó mặt không dày sao?

Lý Uyển Như bất đắc dĩ nói:

- Lúc chàng nói câu này, ta cảm thấy chàng càng vô sỉ hơn.

Bất Lão thảo xuất thế tất nhiên dẫn động rất nhiều cường giả. Tuy nhiên, mặc dù nói là cường giả nhưng Bất Lão thảo lại không lọt được vào mắt Tiên Đế, Tiên Tôn. Dù Tiên Đế đến đây cũng chỉ muốn tìm thay cho đệ tử của mình.

Bất Lão thảo có thể luyện chế một vài đan dược tuyệt thế, nhưng Bất Lão thảo luyện chế ra đan dược tối đa chỉ có tác dụng đối với Kim Tiên, Đối với Tiên Đế thì không có một chút tác dụng nào. Nhưng trận tranh đoạt Bất Lão thảo lần này lại khiến sóng gió nổi lên bốn phía. Bởi vì mười ngày trước, trong Vân Tường lâu bỗng nhiên truyền ra sát khí vô tận. Sát khí này mạnh mẽ dẫn động chín tầng trời, khiến tầng mây phía trên hình thành ý niệm ma thần. Sát khí này xẹt qua, tiếp theo bùng phát ra lực Tiên Tôn. Mặc dù chỉ trong chớp mắt nhưng lại khiến nhiều Tiên Đế rất lo lắng.

Còn mấy trăm năm nữa là lúc thế hệ trẻ các tông so đấu. Bất Lão thảo để cho thiên tài dùng. Nói không chừng, có lẽ sau mấy trăm năm có thể sinh ra thế hệ trẻ Tiên Đế. Nhưng bây giờ đột nhiên có một Tiên Tôn xuất hiện. Nếu Tiên Tôn này tới vì Bất Lão thảo vậy bọn họ chẳng khác nào đã không còn hy vọng.

Trong khi các phía có tâm sự nặng nề, trong Vân Tường lâu lại truyền ra tin tức, Tiên Tôn mở miệng tuyên bố mặc kệ thế nào nhất định sẽ lấy Bất Lão thảo này. Thần cản giết thần, phật ngăn diệt phật!

Tin tức vừa tuyên bố, phút chốc khiến một đám Tiên Đế xoay người bỏ đi. Không vì điều gì khác.Vì một gốc Bất Lão thảo mà đắc tội với Tiên Tôn thật sự không đáng.

Đừng nói là Tiên Đế bọn họ, dù thật sự có Tiên Tôn xuống đây cũng không thể nào vì một gốc Bất Lão thảo mà trở mặt với Tiên Tôn khác.

Linh dược tốt hơn Bất Lão thảo nhiều vô số kể. Đối với Tiên Tôn lấy những linh dược này dễ như ăn cáo. Cần gì phải liều mạng vì Bất Lão thảo?

Đối với người khác, Bất Lão thảo lấy cũng được, không có chẳng sao. Nhưng với Lý Uyển Như thì bất chấp mọi giá, nàng phải có được nó. Bởi vì Bất Lão thảo quá quan trọng. Nếu như không có nó Âu Dương không thể kéo dài mạng sống. Vì hắn, Lý Uyển Như dám liều mạng.

- Cần gì phải làm như vậy? Đường đường là Tiên Tôn mà giành Bất Lão thảo với tiểu bối chúng ta. Nói ra có phải rất mất mặt không?

- Yên Hồng, không nên nói lung trung. Bất Lão thảo này tuy hữu dụng với nàng nhưng chỉ là ngoại lực. Còn nhớ lời ta đã nói không? Ngoại lực gì đi nữa rốt cuộc chỉ là ngoại lực. Tu là bản thân, niệm là tâm, tàng là thần, nạp cửu linh mới là vương đạo chi tặc.

Bạch y thư sinh phe phẩy quạt lông, có vẻ xuất trần.

Hai người vừa nói chuyện vừa đi đến Vân Tường lâu.

Chỉ thấy bạch y thư sinh đứng trước Vân Tường lâu, nhẹ giọng nói:

- Hùng Phong, Thiên Trụ Sơn tiến đến thăm viếng. Không biết là vị đồng đạo nào?

Hùng Phong nói xong còn hơi khom lưng hướng về Vân Tường lâu nói.

- Hùng Phong?

Mặc dù giọng Hùng Phong không lớn nhưng truyền vào tai Lý Uyển Như rất rõ ràng. Âu Dương ở trên tầng cao nhất. Nghe lời Hùng Phong nói, Âu Dương ngẩn ra. Nói ra, hắn và Hùng Phong có vài phần giao tình'.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK