Nếu không phải vì đại vu Vu Quyền y thuật siêu quần, có người từng đặc biệt tới bộ lạc Trường Hà tìm ông cầu y, số lượng người lần đầu tiên tới sẽ còn nhiều hơn.
Tuy trong số họ không ít người sớm đã nghe nói bộ lạc Trường Hà không còn như trước__ Thần thú chọn lựa bộ lạc Trường Hà, xem trọng họ, chiếu cố họ, ban thánh thú cho họ, dưới sự chiếu cố của thần thú trong một đêm bộ lạc Trường Hà trở nên cường đại nuốt chửng bộ lạc Đại Thạch, thu hút rất nhiều bộ lạc nhỏ vừa bị hủy diệt, tân nhiệm thủ lĩnh dực hổ Bạch của họ chiến lực hung hãn, tay không có thể giết chết long thú, cường đại lại nhân từ, xử sự công chính, bộ lạc Trường Hà được sự dẫn dắt của hắn sớm muộn có thể trở thành bộ lạc siêu cấp vân vân__
Những lời đồn này tự nhiên là Bạch cố ý vô tình để người rải ra, lời đồn nói có đầu có đuôi, nhưng người chân chính tin tưởng lại không nhiều.
Chỉ riêng điểm được thần thú chiếu cố, nghe đã thấy không đáng tin mấy.
Còn thánh thú? Tay không giết chết long thú?
Cũng không sợ thổi phồng rách cả da bò man!
Nói đến dực hổ, cũng có ít người nhớ tới Ngân Dực được xem là chiến sĩ mạnh nhất Hắc Sắc sâm lâm lúc trước. Ngân Dực quả thật vô cùng lợi hại, hình thú cũng khổng lồ hung hãn hơn thú nhân hổ tộc khác không ít, nhưng cũng không làm được tay không giết long thú, nếu không hắn cũng không thể chết trận. Mà dực hổ Bạch sau khi hóa hình hình thú giống hệt mẹ hắn, là miêu thú căn bản không phải dực hổ, sao có thể tay không giết chết long thú?
Nhưng, nếu hình thú của dực hổ Bạch thật sự là miêu thú, hắn có thể đánh bại những người ứng tuyển khác lên làm thủ lĩnh sao?
Bất luận là đối với bộ lạc Trường Hà hay đối với dực hổ Bạch, rất nhiều người tin tức khá linh thông nhưng không biết tình hình cụ thể, đều ôm thái độ bán tín bán nghi.
Nhưng một bộ phận thú nhân từng ngẫu nhiên gặp dực hổ Bạch trong lúc đi săn, thậm chí dực hổ Bạch còn ra tay giúp họ giải quyết phiền toái và rắc rối, lại thề thốt nước miếng tung bay nói dực hổ Bạch một chiêu miểu sát long thú thế nào, nhân từ chính nghĩa ra sao, sự sùng bái tràn ra từ lời nói.
Bất kể nghi ngờ hay tin tưởng, vì họ vất vả moi được tin tức từ miệng thú nhân bộ lạc Trường Hà, bảo rằng đổi được muối rẻ hơn, mọi người đều ôm tâm lý thử xem, đi tới bộ lạc Trường Hà.
Nếu đổi lại mấy năm trước, người tới bộ lạc Trường Hà khẳng định sẽ không nhiều như hiện tại.
Vì khi đó sức sản xuất của Hắc Sắc sâm lâm vẫn vô cùng phong phú, giá muối của bộ lạc Mục Nguyên cũng không cao như hiện tại, chỉ luận riêng sản lượng của rừng, họ đã có thể đổi được đủ muối thô cho bộ lạc mình tiêu dùng.
Nhưng mùa đông năm ngoái tuyết lớn thành họa, không chỉ nhân loại gặp nạn, một vài thực vật trong rừng cũng gặp tai nạn cực lớn, thậm chí mang tính hủy diệt, thực vật sinh trưởng thua xa mấy năm trước. Động vật trong rừng cũng chết đói chết lạnh số lượng lớn, còn bị người săn bắt, trùng lợi trùng hại gì đó cũng bị lạnh chết, chuỗi sinh vật gặp tổn hại cực lớn, cho dù sau đó thời tiết chuyển ấm, thú triều trở về, tình huống cũng không chuyển biến tốt bao nhiêu.
Chỉ luận riêng sức sản xuất của Hắc Sắc sâm lâm, rất nhiều bộ lạc thậm chí còn chưa kịp ăn mấy bữa no, mùa đông sang năm lại sắp tới, lúc này, họ mới phát hiện, thứ có thể đem đi đổi muối thô còn ít hơn năm ngoái.
Với sự hiểu biết của họ về bộ lạc Mục Nguyên, không cách nào hy vọng bộ lạc Mục Nguyên sẽ đại phát từ bi, hạ giá muối thô. Cho nên, khi Bạch phái chiến sĩ thú nhân đi, theo yêu cầu của hắn, trong lời nói sẽ cố ý vô tình tiết lộ tin bộ lạc Trường Hà có muối giá thấp, những bộ lạc này lập tức cháy lại hy vọng, phí sức lực bình sinh, sử hết chiêu số bản thân mới moi được tin từ chiến sĩ thú nhân.
Nếu những chiến sĩ thú nhân Trường Hà chủ động trực tiếp nói cho họ tin tức muối huyết, chỉ sợ họ sẽ cảm thấy đối phương không chừng có dụng tâm khác, nhưng tin tức là họ ngửi được mùi, rồi trăm phương ngàn kế moi ra, sao có thể không tin? Nhất định phải tin! Người càng tin bản thân thông minh, càng tin chắc không nghi ngờ.
Đủ nhân tố khách quan và con người cộng lại, ngay cả Bạch và Ngô Nặc cũng không ngờ được, bộ lạc tới tham gia hội chợ lại nhiều như thế.
Mà bộ lạc tới đây cũng không ngờ được, bộ lạc Trường Hà đã giàu có đến thế này!
Không ít nữ thú nhân đến tuổi ôm ý định thân cận tới tham gia hội chợ, nhìn từng ngôi nhà gạch ngói xinh đẹp của bộ lạc Trường Hà, lập tức bắt đầu lưu ý đối tượng sinh con.
Nghe nói thủ lĩnh dực hổ Bạch của bộ lạc Trường Hà chưa có bạn lữ, vô luận thú nhân hay thuần nhân cũng không có một ai.
Nghe nói dực hổ Bạch ngay cả nữ nô cũng không có.
Nghe nói dực hổ Bạch có ngoại hình rất đẹp.
Nghe nói…
Nghe nói…
Đối diện sắc mặt ngày càng thối của tiểu sứ thần, sát khí trên người Bạch đại miêu càng lúc càng nặng, ánh mắt lạnh lẽo tùy thời đều mang tia tử vong, hễ có nữ thú nhân tiếp cận thì vụt vụt vụt bắn tia tử vong ra ngoài.
Đối diện với ánh mắt lạnh lẽo tràn đầy sát khí của hắn, rất nhiều nữ thú nhân cấp mãnh thú cũng tái mặt nhũn chân gánh không nổi, càng khỏi nói đến nữ thú nhân cấp nhược thú, dần dần, trừ vài người thật sự không chết tâm, nữ thú nhân khác căn bản không dám ở trước mặt dực hổ Bạch nói sinh con không kiêng kỵ gì đó.
Dực hổ Bạch tuy cao xa không với tới, nhưng thú nhân độc thân ưu tú trong bộ lạc Trường Hà vẫn còn rất nhiều mà.
Chiến sĩ thú nhân có quân chức trở thành lựa chọn hàng đầu của rất nhiều chiến sĩ nữ thú nhân, họ không phải xem trọng quyền lực trong tay những tiểu quân quan thú nhân này, mà là sự cường đại hung hãn của bản thân họ. Nếu họ còn có nhà gạch ngói xinh đẹp, lập tức cáo biệt độc thân, thắng được nữ thú nhân xinh đẹp, sinh một đống con, từ đó bước trên đỉnh nhân sinh!
Nữ thú nhân ngoài bộ lạc nghe ngóng được, bộ lạc Trường Hà bất luận thuần nhân hay thú nhân, đều chỉ cho phép có một bạn lữ, có vài nữ thú nhân cấp nhược thú hãy còn lo lắng lập tức yên tâm.
Thế là hội chợ còn chưa bắt đầu, người ngoài bộ lạc phát hiện thú nhân giống cái nhà mình, gần như toàn bộ bị đám độc thân bộ lạc Trường Hà dụ đi mất!
Nếu có thể, họ cũng muốn tìm nữ thú nhân bộ lạc Trường Hà làm bạn, như vậy họ có thể quang minh chính đại gia nhập bộ lạc Trường Hà mà không phản bội bộ lạc cũ, đáng tiếc nữ thú nhân bộ lạc Trường Hà căn bản không nhìn trúng họ. ╮(╯▽╰)╭
Quả thật không thể… bi thương hơn!
Nhưng, muối huyết hàng tốt giá thấp của bộ lạc Trường Hà nhanh chóng an ủi những trái tim nhỏ máu của mọi người.
Trừ muối huyết, bộ lạc Trường Hà còn chuẩn bị thịt muối, thịt sấy số lượng lớn, hoàn toàn bất đồng với thịt mặn thối của bộ lạc Mục Nguyên, thịt muối, thịt sấy bộ lạc Trường Hà ngon khỏi phải nói, đặc biệt là thịt long sấy, mĩ vị lại chống đói, nhất định phải mua mua mua!
Khoai trắng vốn còn có thể phơi khô! Khoai trắng khô nấu chín vị ngon, một cân gia súc sống có thể đổi được một cân khoai trắng, một cân khoai trắng khô sau khi nấu chín, có một nồi nhỏ, chỉ cần thêm chút thịt long sấy vào, mùa đông có thể cho một nhà ba người ăn một bữa no kèm nước.
Một vài bộ lạc ở gần, mang gia súc tới, cao hứng muốn điên, giá của bộ lạc Trường Hà phúc hậu hơn bộ lạc Mục Nguyên nhiều.
Bộ lạc đến sớm, nhận được tin tức, để một phần người lại bộ lạc Trường Hà giữ vật tư, những chiến sĩ khác kết bạn đi thảo nguyên, hoang nguyên săn mồi.
Năm nay thú triều về muộn, thời gian xuôi nam cũng trễ hơn năm ngoái, lúc này đội ngũ lớn tuy đã rời đi, nhưng kế đó trong thời gian rất dài, đều sẽ lục tục có vài thú triều cỡ nhỏ xuất hiện.
Dựa vào săn bắt những thú triều cỡ nhỏ này, không ít bộ lạc thu hoạch phong phú.
Con mồi sống, con mồi chết bộ lạc Trường Hà đều thu, giá con mồi sống cao hơn giá con mồi chết, chỉ dựa vào số con mồi săn được, họ đã đổi được một lượng lớn khoai trắng khô, cùng với vài thứ khác.
Trừ muối, thức ăn, vu dược, da thú cơ bản ra, bộ lạc Trường Hà còn có không ít đồ tốt hiếm gặp.
Chẳng hạn dây chuyền may mắn xinh đẹp.
Chẳng hạn chén, hũ tinh xảo.
Chẳng hạn những hương liệu bỏ vào thức ăn sẽ khiến thức ăn thoáng cái trở nên mỹ vị.
Chẳng hạn mứt hoa quả mỹ vị và các loại đồ ăn vặt không biết dùng cách nào làm ra.
Chẳng hạn dưa chua, dưa muối chua giòn sướng miệng.
Chẳng hạn miến trơn trợt ngon miệng.
….
Giá của mấy món này đều mắc hơn muối huyết và thức ăn nhiều.
Nhưng cho dù là thời kỳ đồ đá, chỉ cần khái niệm tư hữu dần xuất hiện, thì sẽ chậm rãi sinh ra một chủng loài thần kỳ đặc biệt lôi kéo thù hận __ ‘thổ hào’.
Những đồ giao dịch long lanh lóa mắt của bộ lạc Trường Hà, không chỉ thành công khiến những ‘thổ hào’ bị thương nhỏ máu các kiểu, còn một dạo khiến họ sinh lòng hoài nghi bản thân nghiêm trọng__ sao lại nghèo thế này, sao lại nghèo thế này, sao lại nghèo thế này!
Đồ tốt ở bộ lạc Trường Hà quá nhiều, tiền quá ít, cuộc sống này thật không cách nào chịu nổi! (╯‵口′)╯︵┻━┻.
Giao dịch chính thức tiến hành đã ba bốn ngày, dưới sự phổ biến cưỡng ép của bộ lạc Trường Hà, mọi người dần quen sử dụng tiền tệ.
Đương nhiên, bất kể tiền tệ còn tồn tại bao nhiêu họa ngầm, bản thân tiền quả thật có tác dụng đơn giản hóa giao dịch vô cùng tốt.
So với năm ngoái muối thô đảm nhiệm chức vụ ‘lưu thông hàng hóa’, tiền không giống như muối thô tồn tại tranh cãi muối trong ống trúc nhiều hay ít, tiền tệ mỏng manh nho nhỏ dễ mang đi hơn muối thô, đặc biệt đối với các thổ hào mà nói, túi da thú nhỏ bộ lạc Trường Hà hữu nghị tặng cho, có thể thoải mái đựng trên trăm đồng tiền, đổi thành ống muối, ít nhất cũng phải để mấy nô lệ vác đi theo.
Hơn nữa sự xuất hiện của đồng hào, cũng khiến giao dịch trở nên linh hoạt, thuận tiện hơn.
Số lẻ sinh ra trong giao dịch, sẽ khiến mọi người cảm thấy giá cả giao dịch càng hợp lý, bản chất giao dịch càng công bằng, sẽ không giống như quá khứ vì muối thô ít hơn chút nhiều hơn chút mà phát sinh tranh chấp.
Ban đầu lúc thực hiện giao dịch tiền tệ, mọi người cũng lo lắng bộ lạc Trường Hà dùng thứ không rõ chất liệu không có bất cứ tác dụng kèm theo nào để lừa đi vật tư của mình, nhưng bộ lạc Trường Hà bày muối huyết chất thành núi trước mặt mọi người, dùng sự thật cam đoan, chỉ cần mọi người nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy tiền đổi thành muối huyết và các vật tư khác của bộ lạc.
Rất nhiều người ôm thái độ bán tín bán nghi, thử dùng vật tư đổi thành tiền, tiền đổi thành muối, vật tư, thử đi thử lại nhiều lần, mỗi lần tiền đều có thể đổi được đồ không hề sút giảm, họ mới chậm rãi tin tưởng lời hứa của bộ lạc Trường Hà, yên tâm sử dụng tiền.
Vì Bạch trước đó đã để người thả tiếng gió, bộ lạc tới tham gia hội chợ lần này, trừ mang theo vật tư giao dịch thông lệ như năm ngoái, còn mang theo không ít hạt giống, có vài cái họ biết cách dùng, có vài cái tùy ý hái được trong rừng.
Ngô Nặc tập trung nhân thủ đặc biệt thu mua những hạt giống này, đám nhóc theo Ngô Nặc học chữ Hán hơn nửa năm, phụ trách công tác đăng ký, theo miêu tả của đối phương, cố gắng dùng văn tự viết tên, cách dùng của thứ đó lại.
Khi gặp những thứ hiểu nghĩa nhưng không biết dùng chữ Hán nào ghi lại, sẽ trước dùng phiên âm và ký hiệu ghi lại phát âm, sau đó Ngô Nặc sẽ nhất nhất sửa lại cho chúng.
Đám nhóc theo Ngô Nặc học hơn nửa năm, đã nắm vững không ít chữ Hán, tuy Ngô Nặc yêu cầu tụi nó cố gắng sử dụng Hán từ Hán ngữ trong giao lưu hằng ngày với bạn học, nhưng dù sao cũng thiếu bối cảnh ngôn ngữ, cơ hội thực tiễn thật sự của chúng thì ít đến đáng thương.
Hiếm khi có một cơ hội ‘triển thị học thức’, tụi nhỏ vừa khẩn trương vừa hưng phấn, xoa đấm xoa quyền chuẩn bị làm một vố lớn.
Ngôn ngữ giao lưu không có vấn đề, trẻ em thuần nhân lên, dạng như tộc nhím, ngôn ngữ không thông, ấu thú nhân lên.
Người ngoài bộ lạc, nhìn đám nhóc tròn trịa sạch sẽ của bộ lạc Trường Hà đoan đoan chính chính ngồi trước bàn đá nhỏ, hoặc dùng lông vũ chim thịt hoặc trực tiếp dùng vuốt thịt đầy lông nghiêm túc tỉ mỉ viết viết vẽ vẽ lên giấy da dê, để lại từng vết chữ không tính là đoan chính dễ coi, chấn động và cảm khái trong lòng quả thật không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung.
Cho đến lúc này, số ít phái ngoan cố thật sự tin rằng, bộ lạc Trường Hà được thần thú chiếu cố.
Số ít bộ lạc đã có lòng quy thuộc bộ lạc Trường Hà, ánh sáng trong mắt tựa hồ cũng càng lúc càng kiên định.