“Thật sao?” Bạch đại miêu phát thệ, hắn nghe được trong ngữ khí của tiểu sứ thần một cảm xúc nghiến răng nghiến lợi, gương mặt non nớt phím hai rặng hồng tức giận phồng cả lên, đuôi mắt giống như hơi phiếm đỏ, tựa hồ bị ai đó ức hiếp, thật sự… thật sự là quá đáng yêu ︿( ̄︶ ̄)︿.
“Ừ.” Ngô Nặc bất mãn đáp một tiếng, trong lòng y thật ra muốn cự tuyệt, y quả thật rất hiếu kỳ thế giới bên ngoài bộ lạc Trường Hà, cũng khát vọng nếu có cơ hội, được đi du lịch khắp nơi như đại vu, nhưng những cái đó phải được xây dựng trên một tiền đề__ y có đủ giá trị võ lực để tự bảo vệ. Tuy không muốn thừa nhận lắm, nhưng Ngô Nặc hiểu rõ mình vẫn còn là tiểu nhân vật ngán, sợ chết, y vất vả lắm mới nhặt được mạng nhỏ trở lại, trân trọng còn không kịp, một chút cũng không muốn nhanh như thế đã chơi mất cả mạng.
Y đã tu luyện ba quyển công pháp [Thể thuật căn bản] [Thổ nạp pháp (sơ cấp)] [Minh tưởng pháp sơ cấp] không tồi, tố chất thân thể quả thật tăng biên độ lớn so với trước, nhưng, không tồi ở rất nhiều lúc đều có một cái nhưng mà đáng chết, khi ở trái đất, so với những phế trạch chỉ bằng 0.5 con ngỗng của đất nước ăn vặt, y có thể vác được mấy chục trên trăm cân gạo leo ba lầu không thở dốc, nhưng vô ích, đến thế giới này rồi y chính là bã lực chiến đấu năm bị chim thịt ăn hiếp!
Chim thịt, đó là đối tượng ngay cả trẻ con như sư tử con cũng có thể tùy tiện đánh thắng.
Cho nên, tố chất thân thể người trái đất, căn bản không cách nào so sánh với những thổ dân của tinh cầu này.
Cho dù ngày ngày kiên trì không nghỉ luyện ba loại công pháp, cũng chỉ có thể chất, độ dẻo và tính linh hoạt của thân thể y tăng lên, nếu thật sự muốn tay không ra quyền đối kháng với cư dân ở dây, nhiều lắm y cũng chỉ có thể đánh ngang tay với trẻ em chưa thành niên. Chẳng qua nếu dùng thêm vu dược và vu lực, lại lợi dụng nhẫn không gian tập kích, vậy thì nắm chắc khá lớn đánh bại thậm chí giải quyết chiến sĩ thú nhân cấp mãnh thú. Nhưng tiền đề là, những chiến sĩ thú nhân đó có thể cho y cơ hội tập kích, mà không phải vừa xuất chiêu đã cho y KO rồi.
Hơn nữa cho dù chiến sĩ thú nhân cấp mãnh thú ở bên ngoài cũng không phải vô địch, ở thế giới này đâu đâu cũng có nguy hiểm, trừ hung thú lấy khủng long đi đầu, còn có các loại địa hình chưa biết, thực vật độc hại chưa biết vân vân.
Đương nhiên, nếu có Bạch ở cùng, trên trình độ rất lớn, những nguy hiểm này đều không phải vấn đề, vấn đề chân chính là, Ngô Nặc hiện tại một chút cũng không muốn rời khỏi bộ lạc Trường Hà có hoàn cảnh sinh sống đã càng lúc càng thoải mái.
Y có thể từ bỏ hiếu kỳ đối với thế giới bên ngoài, nhưng lại không cách nào làm ngơ nhiệm vụ cưỡng chế của hệ thống.
Người chết vì tiền chim chết vì thực, ký chủ bận vì tích phân.
Sau khi mùa đông kết thúc, hệ thống chỉ phát cho y một nhiệm vụ cưỡng chế là thu phục tộc người lùn, còn lại đều là một vài nhiệm vụ khám phá phần thưởng mỏng manh, số tích phân vất vả làm nhiệm vụ kiếm được, dùng một chút mất một chút, phần lớn đều tốn trong việc tải thông tin vật giao dịch và xem thông tin giản lược hoặc tỉ mỉ của vật giành được. Đợi khi Ngô Nặc hoàn hồn lại, thậm chí y còn chưa mua được mấy món đồ giao dịch ra dáng nào trong khu giao dịch, tích phân đã tốn hơn nửa.
Ngồi ăn lở núi.
Nhưng, dù không mua thứ gì, nhưng đồ nên bán một món cũng không thiếu.
Đầu tiên là hạt giống quả đỏ thẫm đã hứa cho Al và Sheeta, đều đã lần lượt thu hoạch xong, chỉ riêng hai vụ làm ăn này, Ngô Nặc đã kiếm được hơn 500000 giao dịch tệ. Sheeta bình thường còn sẽ chiếu cố y mua chút quả nham, quả đỏ thẫm vân vân, lắt nhắt cộng lại cũng có mấy chục ngàn giao dịch tệ, đã đủ cho y tiêu xài trong khu giao dịch, càng khỏi nói tới còn có đại bảo bối xác diêm giáp trùng.
Dựa vào bán xác diêm giáp trùng, Ngô Nặc quen biết được hơn mười giao dịch giả trung cao cấp trên cấp năm, trong hệ thống giao dịch giả, cấp năm là một ranh giới, giao dịch giả có thể lăn lộn lên trên cấp năm, phần lớn đều chiếm cứ ưu thế thiên nhiên nhất định. Vị diện tinh cầu đang ở so với những tinh cầu sinh mạng bình thường vì đủ loại nguyên nhân mà càng dễ tiếp nhận nhiệm vụ hệ thống, đồng thời những người này vốn thể lực và vận khí đều không tồi, không vì các loại nhiệm vụ nguy hiểm cao mà chơi mất mạng nhỏ, không ngừng hoàn thành các loại nhiệm vụ, nổi bật lên trong số rất nhiều giao dịch giả, có thực lực càng mạnh, đồng thời cũng có năng lực tự bảo vệ rất mạnh, và cả truy cầu càng cao.
Hệ thống liên kết rất nhiều vị diện đếm trên trăm ngàn tinh cầu sinh mạng, trên mỗi một thời gian tiếp điểm, ký chủ ít nhất đều không ít hơn tám, chín chục ngàn người, lúc nhiều nhất lên đến hơn một trăm mười ngàn người, không phải mỗi ký chủ đều dã tâm bừng bừng, một lòng muốn lợi dụng hệ thống làm ra sự nghiệp vĩ đại kinh thiên. Tuy hệ thống có nhiệm vụ cưỡng chế, nhưng cho dù có thất bại nhiệm vụ cưỡng chế, nhiều lắm cũng chỉ là trừ sạch tích phân, trừ ngược tích phân mà thôi. Sẽ không trừng phạt nhục thể hay tinh thần, vì thế, một vài ký chủ không có dã tâm, không bận lòng danh vọng, trời sinh tính tình ôn hòa, sẽ không cố ý đi hoàn thành nhiệm vụ hệ thống.
Bộ phận này, từ khi họ đạt được hệ thống, đến sau khi chết hệ thống tự động giải trừ gắn kết, đẳng cấp đều không cao lắm, bình thường chỉ luẩn quẩn ở cấp một cấp hai.
Còn một phần người, thuộc dạng có dã tâm, nhưng thực lực hoặc vận may không tốt đến đâu, ban đầu mới đạt được hệ thống, lúc còn chưa tích lũy được quá nhiều tích phân để đổi lấy vật phẩm tự bảo vệ, không tích lũy được quá nhiều giao dịch tệ để đổi công pháp làm mình mạnh hơn, có lẽ họ sẽ vì nhiệm vụ hoặc vì một vài chuyện khác, chết sớm, đẳng cấp của bộ phận này cũng không cao lắm, bình thường sẽ không vượt qua cấp bốn.
Giao dịch giả trên cấp năm, không cần nghi vấn đã hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ có độ khó, họ tích lũy được một lượng lớn tích phân, đổi lấy các vật tư có lợi cho mình từ các vị diện, lại thông qua giao dịch tài nguyên trên tinh cầu vị diện của mình, đổi lấy giao dịch tệ mua các loại công pháp cường đại, bất luận là tài lực hay thực lực bản thân, họ đều vượt qua giao dịch giả cấp thấp rất nhiều, quan trọng hơn là, họ dám bỏ tiền cho những vật tư quý giá, nói ngắn gọn là một thổ hào!
Do vấn đề quyền hạn, Ngô Nặc hoàn toàn không rõ tác dụng của xác diêm giáp trùng, ngay cả đại vu kiến thức uyên bác, cũng không biết cách dùng chính xác của diêm giáp trùng, nhưng điều đó không trở ngại Ngô Nặc dùng diêm giáp trùng đi đổi giao dịch tệ.
Ngô Nặc đã bán liên tục ba bao tải xác diêm giáp trùng, đổi được hơn một triệu giao dịch tệ, lúc đó y cùng Bạch bắt diêm giáp trùng trong hang đó cũng có mười mấy bao tải kìa!
Mua số xác diêm giáp trùng này, phần nhiều là giao dịch giả của vị diện ma pháp hay vị diện tu chân, cũng có vài giao dịch giả có đẳng cắp văn minh còn cao hơn cả vị diện khoa học kỹ thuật của Sheeta, những giao dịch giả này thấp nhất là cấp năm, người cao nhất đã lên đến cấp tám, có thể giành được cấp năm trong tay hệ thống lừa đảo đã không phải phàm nhân, cấp tám coi như là nhân vật trong truyền thuyết rồi, đẳng cấp của họ đã hoàn toàn thể hiện ra trình độ gian xảo của họ, cả một chút xíu tin tức Ngô Nặc cũng không cách nào moi được từ miệng họ.
Giao dịch giả cấp tám đó, quyền hạn cực cao, muốn mua trứng trùng với y, Ngô Nặc tốn rất nhiều công sức mới chống cự nổi dụ hoặc đối phương đưa ra, vì đường tài lộ cuồn cuộn không dứt, y nghiến chặt răng chỉ bán xác trùng không bán trứng trùng.
Nhưng, Ngô Nặc cũng không ngốc, khi người tới tìm y mua xác diêm giáp trùng càng lúc càng nhiều, giá y đòi cũng càng lúc càng cao.
Vì tạo hiện tượng giả nguồn hàng thiếu thốn, y cũng mấy ngày mới cho ra một đợt hàng, hàng mỗi lần đều không nhiều, để không đắc tội những giao dịch giả trung cao cấp, y cũng không chơi trò tiêu thụ giá cạnh tranh, mỗi lần đều trực tiếp định giá, người tới trước có trước. Vì thế, mỗi lần chỉ cần Ngô Nặc on, xung quanh sẽ nhanh chóng tụ tập một vòng giao dịch giả trung cao cấp, dẫn tới rất nhiều giao dịch giả liếc mắt.
Trong khu giao dịch tự do cấp một, người mua bán chuyền tay không phải rất nhiều, người môi giới gì đó, tuyệt đối không phải là độc quyền của trái đất.
Những người môi giới không ai không có khứu giác nhạy bén, rất nhanh đã có người nếm được vị ngọt sau khi chuyển bán xác diêm giáp trùng, họ liền nuôi thành thói quen xác định địa điểm của Ngô Nặc, liên đới, những món hàng khác Ngô Nặc mang vào khu giao dịch cũng bán rất nhanh, giá đều cao.
Được lợi từ diêm giáp trùng, từ mùa đông đến nay tài khoản của Ngô Nặc thành công từ năm đơn vị biến thành bảy đơn vị bắt đầu bằng con số 3.
Trong giao dịch giả cấp 2, tốc độ kiếm tiền của Ngô Nặc tuyệt đối đứng đầu!
Nhưng ở tinh cầu của y, trình độ sức sản xuất cực thấp cực thấp, tùy tiện giao dịch thứ nào đó ít thấy, tích phân đều mắc hơn những giao dịch giả khác. Kỳ thật theo lý mà nói, ở trên một tình cầu nguyên thủy cấp SS chưa từng có giao dịch giả nào, con đường kiếm tích phân của Ngô Nặc đã tính là nhiều hơn giao dịch giả khác, nhưng y không nguyện ý rời khỏi bộ lạc Trường Hà, cố thủ một nơi, tỷ lệ xuất hiện nhiệm vụ hệ thống tự nhiên sẽ thấp.
Kiếm không được bao nhiêu tích phân, Ngô Nặc đương nhiên không dám mua mua mua ở khu giao dịch.
Trước khi chưa thăng lên làm giao dịch giả cấp ba, y cũng không cách nào trực tiếp dùng giao dịch tệ mua công pháp không cần tốn tích phân, giao dịch tệ tự nhiên cũng được tích lũy đến con số vô cùng khả quan.
Khi ở trái đất, là một người nghèo tài khoản chỉ có năm con số, Ngô Nặc hiện tại vất vả lắm mới gom được hơn ba triệu giao dịch tệ mà theo y phân tích còn đáng giá hơn đô la Mỹ, nhưng lại không thể tùy tiện mua mua mua, nghẹn khuất đó chỉ Ngô Nặc rõ nhất.
Thật ra y cũng muốn thổ hào một phen!
Nhưng không – có – tích – phân! Đánh giá kém (╯‵口′)╯︵┻━┻.
Khó khăn lắm, Bạch vô tình giúp y phát động nhiệm vụ hệ thống, nhìn thấy phần thưởng hai chục ngàn tích phân hệ thống cho, cùng với một tờ phương pháp làm tương đậu nành, Ngô Nặc dù có lo lắng nguy hiểm bên ngoài, dù có không muốn rời khỏi gia viên thoải mái, cũng không chút do dự chọn đi cùng Bạch tìm đối tượng giao dịch.
Nhiệm vụ cưỡng chế hệ thống cho y, là trong 150 ngày, đạt thành điều kiện giao dịch muối huyết với không ít hơn ba bộ lạc cỡ lớn, và không giao dịch ít hơn 20000 cân muối thương phẩm.
Tin xấu là, thời gian hệ thống cho quá ngắn, từ bên bộ lạc tổ chức thương đội, mang nhiều muối huyết như thế, ven đường tìm mục tiêu giao dịch thích hợp, vô cùng khó khăn, hơn nữa rất dễ dẫn tới kẻ dòm ngó.
Tin tốt là, y có một nhẫn không gian 10 mét khối, tuy y không biết tính toán trọng lượng thể trọng này nọ của muối, nhưng y từng dùng nhẫn không gian trực tiếp thử, chứa đầy đại khái có thể đựng khoảng ba chục ngàn cân muối.
Y còn có thể chừa ra một chút vị trí, đựng thứ khác!
Hơn nữa, y còn có thể cùng Bạch đại miêu trải qua thế giới hai người ~(≧▽≦)/~, từ sau khi mùa đông kết thúc, Bạch đại miêu lên làm thủ lĩnh bộ lạc, hai người họ đều bận như con chó, thời gian ở chung ít đến đáng thương, mượn cơ hội lần này ra ngoài… mặt Ngô Nặc đỏ lên đầy đáng nghi.
Sắc khiến tâm mê quả nhiên không giả, vừa nghĩ tới thế giới hai người, vấn đề khác đối với Ngô Nặc mà nói gần như thoáng cái biến thành không thành vấn đề.
Tụi nhỏ đáng thương, cứ thế bị giáo viên không chịu trách nhiệm ném lại.
Đại vu và tiền thủ lĩnh Kim Đồng đáng thương, cứ thế bị hai tên không chịu trách nhiệm bỏ lại làm khổ sai.
Đương nhiên, Bạch cũng không phải một chút cũng không chịu trách nhiệm, chuyện bộ lạc đã gần theo quỹ đạo, các chiến sĩ trải qua một thời gian hắn cố ý huấn luyện, sự ăn ý và hợp tác với nhau đã đạt được trình độ nhất định, cho dù bộ lạc Mục Nguyên ở một bên lăm le như hổ rình mồi, để những người này lại thủ vệ bộ lạc, cũng đủ rồi.
Huống chi, thời gian tiếp theo, là thời kỳ mấu chốt mọi người tích trữ lương thực qua mùa đông, bộ lạc Mục Nguyên cho dù có ngứa mắt bộ lạc Trường Hà, cũng sẽ phải chờ qua thời gian này rồi mới động thủ.
Bạch tính toán, cùng lắm đợi đến khi mùa đông tới, hắn sẽ nhanh chóng trở về bộ lạc, vậy sẽ không có vấn đề gì, đương nhiên, cho dù hắn không thể về bộ lạc đúng ngày, hắn tin vấn đề cũng sẽ không lớn lắm, nói chung rất chi là tự tin ︿( ̄︶ ̄)︿.
Đương nhiên, kế hoạch ban đầu của Bạch, là dự định mang theo một tiểu đội dùng xe bò chở muối huyết đi, ven đường tìm đối tượng giao dịch thích hợp. Nhưng sau khi Ngô Nặc đề xuất muốn đi với hắn, hắn lập tức đổi ý.
Bạch biết Ngô Nặc có nhẫn không gian, cũng từng thấy qua dung lượng của nhẫn không gian, so với hắn xây dựng tiểu đội dùng xe bò kéo đồ, tiện hơn nhiều, đồ bỏ trong nhẫn không gian rất ẩn mật, có thể tránh được rất nhiều phiền phức không cần thiết.
Đương nhiên, quan trọng nhất là, có thể đi cùng với tiểu sứ thần của hắn, chỉ có hai người họ, không có mấy nhóc con, lão già (đại vu) đáng ghét, chướng mắt đó! ~(≧▽≦)/~ Hai tên đàn ông x trùng thượng não, sóng điện não lại bất ngờ trùng kênh.
Sau khi thống nhất ý kiến, hai người nhanh chóng hành động.
Thuyết phục đại vu, dễ dàng hơn họ tưởng tượng nhiều.
Đại vu chỉ dặn dò Bạch phải chăm sóc bảo bối đệ tử của ông cho tốt, không thể để Ngô Nặc bị chút tổn thương nào, nếu không trở về cho hắn biết mặt.
Không cần nghi vấn, từ sau khi có Ngô Nặc, địa vị Bạch đại miêu trong lòng đại vu tụt dốc ngàn trượng, đương nhiên, nếu hắn chịu dùng hình tượng miêu thú mập mạp xuất hiện trước mặt đại vu, còn tùy ý đại vu chà đạp, đại vu chắc chắn vẫn rất thích hắn. Nhưng, từ sau khi lên làm thủ lĩnh, Bạch càng lúc càng chú trọng hình tượng của mình, lấy lời đại vu mà nói, chính là càng lúc càng không đáng yêu. So với đệ tử mặt búp bê cả ngày vui vẻ thích cười còn hiểu hiếu kính lão nhân gia, Bạch đại miêu tự nhiên không thể so nổi.
Nhưng, Bạch không để ý, không cần đại vu dặn dò, hắn tuyệt đối sẽ không để bất cứ ai tổn thương tiểu sứ thần của mình cho dù chỉ một sợi lông.
Bạch tạm thời rời khỏi bộ lạc, Kim Đồng chỉ có thể thay thế hắn tạm nắm quyền thủ lĩnh, Kim Đồng một lòng vì công không ham quyền, Bạch giao quyền lực vào tay ông vô cùng yên tâm.
Nhưng Kim Đồng lại không có tự tin với bản thân như thế, lúc trước khi bộ lạc chỉ có hơn ngàn người, ông quản lý không để xảy ra hỗn loạn gì, nhưng hiện tại nhân số bộ lạc đã vượt qua mười ngàn người, vượt qua cả bộ lạc lớn nhân số nhiều nhất là Mục Nguyên và Khê Cốc.
Ngắn ngủi chưa đến một năm, bộ lạc khuếch trương quy mô như thế, Kim Đồng rất tự hào, nhưng phải quản nhiều người đến vậy, ông liền đau đầu. Cho dù trước đó ông cũng luôn tham gia quản lý bộ lạc, nhưng rất nhiều chủ ý đều là Vu Nặc đưa ra, ông phụ trách tìm người chấp hành. Hiện tại Bạch và Vu Nặc cùng đi, bộ lạc chỉ còn lại ông và đại vu, luôn cảm thấy trong lòng không tự tin lắm.
Nhưng, bất luận nói từ phương diện nào, Kim Đồng vẫn rất ủng hộ suy nghĩ của Bạch và Vu Nặc, bộ lạc muốn thật sự cường đại, chỉ dựa vào thu hút những bộ lạc xung quanh Hắc Sắc sâm lâm, còn lâu mới đủ, ít nhất không đủ đạt đến thần dụ, bộ lạc nhất định phải đi ra ngoài.
Vì thế, bất kể củ khoai này bỏng tay cỡ nào, Kim Đồng vẫn vì nghĩa quên mình tiếp nhận.
So với thuyết phục đại vu và Kim Đồng, làm sao an ổn tụi nhỏ, ngược lại không hề dễ dàng.