Nhìn thấy cửa sắp đóng, lòng cô nóng như lửa
Nhưng bất ngờ Bạch Diệp Phi Yến lại xông vào
Anh hai!!!
Cô ấy lớn tiếng gọi
Lạc Y Y thấy có người đến giải cứu như được tiếp thêm sức mạnh cố gắng vùng vẫy
Hắn ôm chặt không cho cô cơ hội thoát thân
Cô gái nhỏ đưa ánh mắt rơm rớm nước mắt về phía Phi Yến cầu xin sự giúp đỡ. Cô thật sự không muốn ở lại nơi này thêm 1 giây 1 phút nào nữa
Anh … có gì từ từ nói
Lúc đi đến khách sạn chẳng thấy Y Y đâu, cô đã cảm nhận có chuyện chẳng lành
Cùng lúc, Lam Hoa lại nhắn cho cô 1 tin nói rằng anh hai đã phát hiện mọi chuyện
Cô súyt chút làm rơi điện thoại xuống đất, tức tốc chạy đến nơi này. Nhưng vẫn chậm 1 bước rồi
Bạch Dạ Phi Ưng nhìn em gái mình lên tiếng chất vấn
Chuyện giúp người bỏ trốn … em cũng có phần đúng không
Định vị hắn cài trong điện thoại Y Y được tìm thấy trên xe của con nhóc này
Bí mật quả là không ít
Tam tiểu thư sợ hắn kích động sẽ gây hại cho Y Y, cái thói hống hách thường ngày gần như mất sạch. Cô thận trọng nói
Anh … cô ấy không muốn ở lại nơi này, anh đừng nên miễn cưỡng …
Quả nhiên em có liên quan
Hắn nghe cô ấy nói càng thêm khẳng định đứa em gái này có phần rất lớn trong việc giúp cô thoát khỏi đây
Không nghĩ nhiều liền nhanh chóng ra lệnh
Từ nay về sau cấm em đến đây, nếu không có việc gấp thì đừng liên lạc với anh
Anh … anh là đang muốn từ mặt em sao?
Tam tiểu thư khó tin nhìn anh mình
Là em tự chuốc
Hắn nói xong liền kéo Y Y đi
Bạch Diệp Phi Yến muốn xông đến nói lý lẽ nhưng đã bị Thanh Thanh kéo tay
Tiểu thư … đừng làm loạn nữa
Buông tay!
Nếu cô không làm gì, lỡ đâu anh hai làm chuyện gì đó bất lợi với Y Y thì sao
Bạch phu nhân vẫn chưa đi, bà thấy tình hình như vậy liền lệnh cho Bảo Mai và Bảo Nghi đưa Phi Yến ra ngoài
Cô bất lực bị kéo đi, nhưng vẫn lớn tiếng nói
Anh hai! Mau thả chị ấy ra đi, nếu có chuyện gì xảy ra anh sẽ phải hối hận đó!!! Các người buông tôi ra …
Họ vẫn nắm lấy, thấy tiểu thư chống cự quyết liệt
Hết cách, Bảo Nghi nhắm chuẩn vào cái gáy hạ 1 đòn khiến cô nhanh chóng ngất đi
Lúc đem cô ra xe, phu nhân sai người đi gọi Tô Ngọc Liên ở hoa viên. Họ nhanh chóng rời khỏi
…
Bạch Dạ Phi Ưng không còn ai gây cản trở, không lưu tình kéo cô lên lầu
Hắn không sử dụng thang máy chuyên dụng như mọi khi, mà từng bước lôi cô đi lên từng bậc thang
Vì đi nhanh, cô không thể theo kịp. Đi đến tầng 2 lập tức ngã nhào, cổ chân đập mạnh vào thành cầu thang
Ah …
Lúc này cô đau đớn hơn bao giờ hết. Hắn chẳng quan tâm, chỉ muốn thật nhanh đem cô về phòng
Tầng 5 của biệt thự, hắn kéo cô đi đến cuối dãy hành lang tăm tối
Ở đó có 1 căn phòng, cánh cửa được chạm khắc hoa văn hổ trắng tinh tế
Bạch Dạ Phi Ưng nhập mật khẩu, cửa nhanh chóng được mở ra
Từ khi đến nơi này, cô đã được nhắc nhở không được tò mò đi đến nơi này.Vì nơi này chính là phòng ngủ của hắn. Bình thường luôn không cho phép tất cả mọi người bén mảng đến, nhưng mà bây giờ hắn lại kéo cô vào. Y Y run lên vì sợ hãi
Hắn muốn làm gì đây?
Căn phòng ngoài giường ngủ và bàn làm việc thì chẳng có gì đặc biệt. Nhưng cách trang trí và vật dụng nơi này đều là màu đen
Hắn tức giận, càng nói càng gia tăng lực đạo bóp chặt khiến cô cảm thấy đau
Đây không phải lần đầu cô tính kế hắn, bây giờ cũng chẳng có ai giúp đỡ
Rốt cuộc phải làm thế nào mới tốt đây?