Mục lục
Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ư ... đ... đừng ..g...



Mất dưỡng khí, cô yếu ớt như 1 chú mèo



Hắn vẫn như cũ, sắc mặt lạnh lùng khiến người khác rét run đẩy vật to lớn kia vào



Thân hình hắn to lớn như gấu xám, nhìn người dưới thân bị dày vò không cảm thấy xót xa ngược lại trong ánh mắt hiện lên vài phần điên loạn



Ra ... ngoài ... anh ra ngoài ... ư ... đ ... đừng ...



Lạc Y Y gần như nín thở, đôi môi anh đào mở to như muốn gào lên nhưng cô không làm được



Cô thật sự chỉ mong có thể thét ra những câu trong lòng, nhưng đến nơi đầu lưỡi lại không phát ra được bất cứ âm thanh nào



Cô liên tục lắc đầu ra hiệu, bàn tay nhỏ lạnh ngắt run rẩy nắm lấy bắp tay to kia yếu ớt đẩy ra



Đau quá, nơi đó như đang bị xé rách



Hắn là ác ma, không phải người mà



Cô biết rằng hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua vì bản thân cô đã chọc giận hắn



Nhưng tại sao lại làm như thế này?



Thà rằng hắn dùng đao chém cô chết đi như cái cách mà hắn vẫn thường làm với những kẻ dám chống đối



Nhưng sâu trong cô không muốn khuất phục



Cô cũng chẳng còn gì để mất, cùng lắm là liều mạng thôi



Y Y dùng tay cào cấu chỉ mong hắn bỏ ra



Bạch Dạ Phi Ưng nhíu mày mạnh bạo đ.ẩ.y mạnh



Cô bị đau đến nín thở, ngừng động tác







Mẹ nó



Hắn chửi thề



Bên trong cô quá khô khốc chỉ cho mỗi cái đầu vào không tài nào di chuyển được thì làm ăn được gì?



Không còn cách khác đành r.ú.t vật to dài đó ra



Y Y cố gắng lê thân thể đau nhức đến nơi xa hắn nhất có thể, đưa tay với lấy cái gối nằm bằng bông có ý muốn che chắn cơ thể trần trụi



Gối còn chưa đến tay đã bị hắn kéo lại



Từ trong tủ nhỏ cạnh giường, ác ma lấy ra 1 lọ lotion



Hắn nâng 2 chân cô vòng qua hông mình, dùng tay v.ạ.c.h đoá hoa hơi sưng đỏ kia ra đổ thứ chất lỏng lành lạnh trong suốt kia lên



Y Y cảm thấy có chút thoải mái, còn chưa kịp nghĩ gì hắn đã cầm cái nơi sưng to kia chọc chọc trước hang động



Sau đó dứt khoác đ.â.m vào



Cô đau đớn nhắm chặt đôi mắt, cái đầu nhỏ lắc lắc phản khán



Bàn tay cũng run rẩy dữ dội



Nơi đó như bị xé rách



Hắn cứ như con thú hoang to lớn hung ác, nơi đó được bôi trơn dễ dàng di chuyển chẳng màn người dưới thân phản ứng như thế nào, cứ thế t.h.ú.c vật xù xì dài nổi đầy gân kia vào



Ư ... đau ... dừng lại ...



Y Y đặt tay lên vai hắn yếu ớt đến đáng thương



Bạch Dạ Phi Ưng không biết xấu hổ dùng bàn tay to đặt lên nơi 2 người g.i.a.o h.ợ.p







Nơi đó đầy d.ị.c.h n.hầ.y còn chảy ra chất lỏng màu đỏ nhuộm lên c.ự v.ậ.t kia



Hắn cong lên nụ cười tà, l.u.ậ.n đ.ộ.n.g điên cuồng hơn



Đau quá, thật sự rất đau



Ai đó làm ơn cứu tôi ra khỏi đây



Trong lòng cô quẩn quanh những suy nghĩ này, nhưng cô không gọi người, cũng chẳng kêu cứu



Vì Y Y biết, nơi này do hắn làm chủ, ai có lá gan xông vào rồi cứu cô?



Dù hắn có làm nhục cô ở nơi đông người thì kết quả vẫn vậy thôi



Có khi họ sẽ dừng lại dùng vẻ mặt khinh bỉ cười nhạo cô



Nhìn thấy gương mặt cầm thú của hắn, còn cả cái nụ cười thoả mãn khi cô bảo dừng



Y Y đã biết hắn sẽ không bao giờ nghe theo






Đôi mắt diều hâu nhíu lại, nụ cười thú tính cũng biến mất để lại gương mặt điển trai âm trầm đến đáng sợ



Nhanh như chớp đưa tay bóp lấy cằm cô, ép buộc Y Y phải nhìn hắn



Sao? lại muốn chơi chiêu gì đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK