Mục lục
Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giờ phút này chẳng biết cô lấy đâu ra dũng khí, nhanh chóng nói



Không uống đâu!



Đau quá đi, cả người không thể cử động. Lưng mỏi nhừ, nơi đó thì đau không cần nói



Cả cơ thể như đang dính vào cái giường



Bây giờ có hành hạ cô cũng vậy thôi, tóm lại … không dậy nỗi



Nước mắt cô chảy ra càng lúc càng nhiều, bàn tay ôm lấy bụng nhỏ siết chặt hơn nhưng chẳng thể làm cơn đau thuyên giảm



Y Y áp mặt xuống gối nhắm nghiền đôi mắt, hơi thở cũng khó khăn hơn



Ngay lúc nghĩ bản thân sẽ bị đá xuống giường thì 1 bàn tay to lớn đã nhẹ nhàng để trên lưng cô vuốt ve an ủi



Y Y ngoan, uống xong sẽ không còn đau nữa. Tôi đỡ em



Nói rồi, hắn dịu dàng đỡ lấy, còn cẩn thận để ra sau lưng cô 1 cái gối để người đang mệt có thể tựa vào



Sau khi cô đã ổn định vị trí, hắn thổi từng muỗng rồi đút đến khi cái chén không còn giọt nước mới thôi



Y Y cảm thấy đã đỡ hơn, nhưng cô vẫn khó chịu không thể ngủ được



Bạch Dạ Phi Ưng đưa đến 1 cái túi giữ nhiệt bên trong chứa đầy nước nóng



1 lần nữa đỡ cô nằm xuống rồi để cái túi lên bụng cô. Giọng nói cũng không có chút tức giận



Chườm cái này vào







Hắn lên giường không vội ngủ, quan sát xem cô đã dễ chịu hơn chưa



1 lát sau, giữa chân mày cô giãn ra, hơi thở cũng dần đều đặn hắn mới yên tâm nằm xuống mà ngủ



Sáng hôm sau ngủ dậy, tinh thần cô tốt hơn hẳn. Tuy vẫn còn đau nhưng cũng không đến nỗi nào



Cô lại vào phòng tắm vệ sinh thêm lần nữa rồi mới đi xuống nhà



Trong nhà ăn rộng rãi, những bộ đồ ăn bằng bạc được ánh sáng của chiếc đèn chùm lộng lẫy chiếu lên tỏa ra ánh sáng lấp lánh mê hoặc. Bàn ăn to như vậy nhưng chỉ có một mình Bạch Dạ Phi Ưng và Lạc Y Y ngồi, ngoài ra còn có một vài người hầu đứng ở một bên hầu hạ



Bữa sáng hắn đã kêu người chuẩn bị súp nóng và bánh mì cho cô, Y Y khi đang đến chu kỳ thật sự chẳng muốn ăn gì nhưng món súp này ấm áp ngọt ngào ăn vào cũng rất ngon



Mấy ngày nay không khoẻ, đừng có theo Phi Yến chạy lung tung. Ở nhà nghỉ ngơi



Hắn ra lệnh



Y Y cúi mặt không nói gì



Haizzz, cô chỉ lấy lòng hắn được vài ngày. Sau khi bị hắn chơi đùa lại quay về cái dáng vẻ cũ rồi. Lạc Y Y, mày thật không có tiền đồ



Lúc này phải cười thật tươi rồi dùng chất giọng ngọt như mật mà nói



‘Vâng nghe theo ngài tất!’



Lúc trước mày tự nhiên lắm cơ mà, mau nói gì đó đi chứ, Y Y!!!



Cô thôi thúc bản thân mau chóng làm gì đó dỗ hắn vui, nhìn thấy bàn thức ăn phong phú liền gắp cho hắn miếng thịt bò vào đĩa



Hắn nhìn sang cô, rồi nhìn miếng thịt được người nào đó bỏ vào cười nhẹ cho vào miệng







Sau khi ăn xong liền đứng lên, xoa nhẹ lên đầu Y Y vài cái



**Ở nhà phải ngoan, tối nay tôi về trễ em cứ ngủ trước không cần đợi



Vâng** …



Hắn nghe cô trả lời, có chút không vui đứng yên ở đó nhìn



Y Y cũng thấy bối rối liên tục suy nghĩ xem hắn lại lên cơn điên gì. Tỏ ý thăm dò mà nói



Đi làm … cẩn thận, Ưng …



Hắn giơ tay bẹo má cô sau đó rời đi






Cả ngày hôm đó, Y Y rất ngoan ngoãn nghe lời. Vừa ăn xong buổi tối lập tức chui vào chăn mà ngủ, chẳng thèm chờ đợi người nào đó đang bận tối mắt tối mũi ở công ty



Sau khi trở về nhà, hắn tắm rửa trôi đi bụi bẩn trên cơ thể rồi leo lên giường nằm cạnh con mèo đang say ngủ



Bàn tay to để lên bụng cô rồi nhẹ nhàng xoa

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK