Mục lục
Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tân Vũ Hoa cũng bị dọa rồi đơ người rồi, trong lúc vô thức cậu vẫn dùng dây leo cuốn lấy hai tay mình, sau đó còn đem mộtcây dây leo cột vào ngang hông Nam Ca.

Nam Ca không nhắm mắt nhưng cô đã bắt đầu vận dụng tinh thần lực cảm giác xung quanh máy bay. Cũng là giờ phút nàycô mới phát hiện, Tông Hạo Hiên lại đem máy bay trực thăng chạy đến trung tâm thành phố!

Có phải anh ta bị điên không? Bên trong này nhiều Zombie như thế, bọn họ làm sao ra ngoài được?

Coi như là tự tin với năng lực bản thân cũng không thể tự tin như thế chứ!

Nhưng bây giờ hiển nhiên đã bất chấp để Nam Ca nghĩ nhiều như vậy, bởi vì Tông Hạo Hiên đang thao túng máy bay trực thăng, hướng về tòa cao ốc cao nhất phi tới!

Trời ơi, anh ta cho rằng máy bay trực thăng này sẽ không bao giờ hỏng sao, đâm vào như thế hài cốt anh ta sẽ không còn trước tiên đấy!

Tay Nam Ca sít sao chụp ở cửa khoang, cùng Tân Vũ Hoa liếc nhau một cái. Nếu như lát nữa thật sự muốn đụng cao ốc, vậythì bọn họ trước hết nhảy xuống rồi tính sau.

Cũng chính là vài công phu tránh né thần thánh, máy bay trực thăng mượn trọng lực đã nhanh chóng tiếp cận cao ốc!

Tiếng thét chói tai của Nam Ca ngẹn ở trong cổ họng, không thể đi lên cũng sượng mặt, thời điểm chỉ mành treo chuông côcòn kêu một câu: "Lệ Sâm!"

Nhưng mà Lệ Sâm không ở đây, đương nhiên cũng không thể cứu cô. Là Tông Hạo Hiên tính toán thời gian, ở thời điểm máy bay trực thăng lập tức sẽ phải đụng vào cao ốc kéo mạnh trụ điều khiển, toàn bộ thân máy bay cứ thế hướng tới phía trênmà đi.

Vốn là máy bay trực thăng không còn nhiên liệu cho nên mặc dù là hướng lên cũng chỉ đủ vọt tới đỉnh cao ốc. Nam Ca cầm lấy cabin cũng cảm giác được thân máy bay vọt lên lại rơi xuống, sau đó ở trên mái nhà đập vài cái. Bởi vì quán tính bắt đầu trượt một đoạn.

Cũng may mái nhà đủ rộng lớn, Tông Hạo Hiên lại liên tục phanh lại, bọn họ từ một bên mái nhà vọt tới một bên khác. Cuối cùng cũng khiến máy bay trực thăng ngừng lại.

Mưa to còn đang không ngừng cọ rửa thân máy bay, đèn trong máy bay trực thăng nháy mấy lần, cuối cùng cũng tắt hẳn.

Tông Hạo Hiên hít thở thật sâu, quay đầu nhìn lại. Nam Ca còn trừng mắt đôi mắt to xinh đẹp kinh hãi nhìn mình. Lời anh ta muốn nói đột nhiên ở thời điểm đối mặt với đôi mắt này liền nói không nên lời. Hầu kết động động, rất lâu mới bình phục lại: "Mở cửa khoang ra đi, bây giờ chúng ta rời khỏi chỗ này."

Tân Vũ Hoa không nói hai lời liền đem cửa khoang mở ra, sau đó mang Nam Ca đi trước một bước ra ngoài.

trên máy bay trực thăng tinh hạch hay vật tư cái gì cũng không có, cũng không có đồ gì có thể mang đi. Ba người đều là mộtthân lưu loát.

Chỉ là Tân Vũ Hoa chứng kiến máy bay trực thăng lật nghiêng, rất không bỏ được: "Tông Hạo Hiên, máy bay trực thăng này coi như là hỏng sao?"

Tông Hạo Hiên không biết sửa máy bay trực thăng, đi ra cửa khoang, nước mưa rơi ở trên mặt. anh ta vô tình lau một phen: "Hệ thống hư hại, cái này tôi không biết sửa. Tuy nhiên để lại đây cũng rất ít người có thể tìm đến, chúng ta lần sau mang nhân viên chuyên nghiệp trở lại sửa là được."

Tân Vũ Hoa nghe nói còn có hy vọng sửa được, nhếch môi cười.

Mặc dù bọn họ là tiểu đội năm người, nhưng máy bay trực thăng này tuyệt đối xem như đồng đội thứ sáu của bọn họ vậy.

Nam Ca yên lặng đi theo đằng sau, không khỏi nhớ tới cảnh tượng lúc trước đi theo Lệ Sâm sửa tàu hỏa. cô nghĩ Lệ Sâm nhất định có thể sửa được máy bay trực thăng này.

Nhưng mà hiện tại anh chẳng hề ở đây.

Mới thất thần một tí đã cảm giác được dây leo quấn ở trên eo cô đột nhiên kéo một cái, cô mạnh mẽ nghiêng đầu. một lưỡi dao ngọn gió, liền xượt qua gò má cô, còn gọt mất một lọn tóc trên vai.

Tông Hạo Hiên quay đầu nhàn nhạt nhìn cô: "không muốn chết thì chuyên tâm chút đi." Ngay cả Tân Vũ Hoa cũng là lòng đầy sợ hãi: "Đúng vậy, chỗ này đầy Zombie đấy."

Nam Ca giật giật khóe miệng nghĩ thầm, tôi cũng là Zombie mà.

Nhưng hiển nhiên cô không nói ra miệng, bởi vì, cô cũng cảm giác được Zombie trong trung tâm thành phố sau khi cảm giác được hơi thở sinh mệnh đều nổ tung nhanh chóng hướng tới cao ốc này mà đến!

Hơn nữa, trong chúng nó còn có rất nhiều Zombie cao cấp!

Quả thực mặt Nam Ca cũng thay đổi trở nên trắng xanh, hiện tại cô rời khỏi hai người kia được không? Chính mình cũng là Zombie mà, không muốn bị con Zombie khác coi thành kẻ địch giết chết!

Nhưng Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa hiển nhiên không có cho Nam Ca cơ hội này, bọn họ đã động thủ với đợt Zombie thứ nhất xông lên.

Lần này bởi vì bọn họ không có đem Nam Ca trở thành sức chiến đấu chính cộng thêm tình huống nguy cấp, nhất định phải tốc chiến tốc thắng cho nên ai cũng không có giữ lại thực lực. Cũng may lần này bọn họ thực sự không phải là vì tinh hạch mà là vì có thể ra khỏi thành phố này.

Nam Ca là lần đầu tiên nhìn thấy Tân Vũ Hoa vận dụng thứ ngoại trừ vũ khí dây leo bên ngoài, hóa ra cậu có thể thúc đẩy mọc ra rất nhiều thực vật. hiện tại xuất hiện ở quanh thân chính là hoa bá vương có độc.

Mấy đóa hoa này cùng bọn họ bình thường gặp được cũng không giống nhau. Hoa bá vương khổng lồ giống như là có vô số đầu, mỗi cái đều có hàm răng dài bén nhọn, một ngụm cắn xuống chính là một cái đầu lâu Zombie!

Hơn nữa năng lực Tân Vũ Hoa khống chế dây leo đã dày công tôi luyện, thời điểm cậu cùng Tông Hạo Hiên cùng nhau hướng về phía ngoài trung tâm thành phố chạy trốn căn bản cũng không phải là dùng chân mà là đem dây leo, phân biệt quấn ở hai tòa lầu lớn, tiếp theo dùng lực kéo rút ngắn dây leo hướng tới đằng trước sưu sưu vèo một tiếng bay qua.

Nam Ca sở dĩ cũng có thể nhận thức loại cảm giác này là vì trên eo cô còn quấn dây leo a a a!

Thời điểm Tân Vũ Hoa lại chạy trốn căn bản là chưa từng quên mang theo cô, thậm chí Nam Ca cũng không cần tự mình điđường cũng cảm giác làn váy bị gió thổi tung, trực tiếp áp vào đầu gối cùng bắp đùi. Thanh đao trong tay cô cơ bản cũngkhông làm cái gì có tác dụng, bởi vì Tân Vũ Hoa quá mạnh mẽ, hoa bá vương đi qua chỉ để lại một mảnh Zombie không đầu!

Hai người bọn họ có tốc độ rất nhanh, Tông Hạo Hiên lại chỉ có thể chạy. Nhưng phương thức chiến đấu của anh ta rõ ràng bá đạo hơn Tân Vũ Hoa nhiều.

Vốn dị năng của anh ta là thao túng sấm sét, mà trời đang mưa, nước mưa dẫn điện rất tốt. Loại thời tiết này quả thực chính là thời cơ tuyệt vời cho Tông Hạo Hiên giết người cướp của. anh ta đưa ra một đại chiêu vốn là có thể đánh chết Zombie trong mấy dặm, hiện tại lại càng ngang ngược, bị nước mưa khuếch tán khiến Zombie gần mười dặm cũng có thể bị điện củaanh ta đánh cho không còn mảnh giáp!

Thậm chí anh ta phát ra sấm sét, đem sấm sét trên bầu trời đều kéo đi xuống. Nước mưa rơi đùng đùng xen lẫn âm thanh sấm sét, đem này một khoảng trung tâm thành phố chiếu giống như là ban ngày vậy.

Nam Ca hiện tại có chút ít hiểu ra tại sao Tân Vũ Hoa lại chạy nhanh như vậy. Mẹ nó không chạy nhanh lên, muốn chờ bị điện của Tông Hạo Hiên giật chết sao?

Bọn họ bây giờ cũng đã ra khỏi phạm vi công kích của Tông Hạo Hiên, Nam Ca còn có thể nghe thấy một cỗ mùi vị thịt nướng. Có thể nghĩ, Tông Hạo Hiên là một lần giết bao nhiêu Zombie!

Chính là nhiều tinh hạch như vậy, bọn họ cũng không kịp thu thập. Có nhiều Zombie nghe được động tĩnh đều đang hướng tới này chạy đến.

Có hai đồng bạn sức chiến đấu cường hãn, chiến đấu đến nửa đêm. Bọn họ cuối cùng cũng từ trong vòng vây Zombie trung tâm thành phố trốn ra được.

Nhưng Tân Vũ Hoa cùng Tông Hạo Hiên cũng bởi vì cuộc chiến đấu này, hao hết tất cả dị năng trong cơ thể.

Bọn họ bây giờ đang ở bên ngoài thành thị, Zombie chỗ này hẳn là đã đã bị tiểu đội qua đường giải quyết. Tân Vũ Hoa đặt cái mông ngồi trên mặt đất, há miệng thở dốc. Tông Hạo Hiên dựa trên tường, hiển nhiên cũng rất là mệt mỏi.

Chỉ có Nam Ca một con Zombie, từ đầu đến cuối đều không có làm ra cái gì, vẫn là bị bọn họ hai cái người này dắt chạy.

Duy nhất cũng như bọn họ chính là Nam Ca cũng rất chật vật, váy đỏ xinh đẹp bởi vì bị nước mưa làm ướt, sít sao áp lên trênngười cô.

Tuy nhiên Nam Ca hiển nhiên không là chú ý đến đoạn này, cô cõng một thanh đao to, đang suy tư phải làm như thế nào đây. Hai người kia hiển nhiên cũng không thể tín nhiệm cô, thừa dịp bọn họ hết sức, tuyệt đối là một cơ hội tốt để giết bọn họ. Có lẽ tay cô cũng đã đặt ở trên chuôi đao, cuối cùng vẫn không có rút đao đi ra.

Thôi, xem ở phần bọn họ mang mình chạy trốn một hồi, cô vẫn đừng nên giết người.

nói đến đây, Lệ Sâm cũng không thích mình giết người mà.

Tông Hạo Hiên mặc dù nhìn về phía khác nhưng sau khi Nam Ca thả tay xuống, bả vai anh ta mới trầm tĩnh lại.

Hai người nghỉ ngơi đại khái nửa giờ, cuối cùng cũng khôi phục thêm chút sức lực. Tông Hạo Hiên giẫm đạp nước mưa đi tới cùng Tân Vũ Hoa nói: "hiện tại máy bay trực thăng chúng ta không thể dùng, nhất định phải tìm một cái xe thay đi bộ."

Tân Vũ Hoa gật gật đầu, cậu vẫn chán chường ngồi dưới đất, chỉ ngẩng đầu nhìn Tông Hạo Hiên: "Chúng ta chia nhau tìm xem." Sau đó liền chống vách tường muốn đứng lên, vẫn là Tông Hạo Hiên đỡ cậu một phen.

Tân Vũ Hoa lúc này còn tự giễu nghĩ, trước kia giết nhiều hai con Zombie cũng có thể dọa cậu khóc được. Lần này thế nhưng lại không có cảm giác gì.

Hơn nữa... Cậu lặng lẽ nhìn Nam Ca một cái, rõ ràng cảm thấy, nếu như Zombie cũng lớn thành bộ dáng giống cô như vậy thìchính mình cũng sẽ không sợ hãi rồi.

Nam Ca vẫn luôn không lên tiếng, do dự mở miệng: "Tôi biết rõ nơi nào có xe thích hợp."

Tông Hạo Hiên cùng Tân Vũ Hoa liếc nhau một cái, cuối cùng nói với Nam Ca: "Vậy cô dẫn đường đi."

Mặc dù bọn họ hai người này cũng không thể nào tin được Nam Ca, nhưng cùng ý tưởng của Nam Ca giống nhau, hạ khôngđược sát thủ.

Mâu thuẫn rối rắm cũng không thể khiến sự tình chuyển biến tốt đẹp, hai phe vốn là đều thăm dò lẫn nhau, ai xuất thủ trướcsẽ cho đối phương cơ hội xuất thủ.

Nhưng Nam Ca thật sự không có lừa bọn họ, cô vừa mới dùng tinh thần lực cảm giác một cái, tìm được một chiếc Hummer. Hummer này còn rất mới, trong xe có vết máu đoán chừng là chủ nhân đã bị giết hại. Hơn nữa vị trí Hummer rất hẻo lánh, nếu như không phải là Nam Ca. Khẳng định không có người có thể tìm tới.

Tông Hạo Hiên để hai người Tân Vũ Hoa chờ ở phía dưới, sau đó lên xe kiểm tra một chút. Trong xe cũng không có thiếu xăng dầu, bởi vì là xe mới có thể lái được cho nên Tông Hạo Hiên quyết định về sau đây chính là xe của bọn họ.

Nam Ca cùng Tân Vũ Hoa thấy không thành vấn đề gì, cuối cùng cũng có thể mở cửa xe ra ngồi lên.

Tân Vũ Hoa vừa tới lên xe liền tầng tầng hắt xì, Nam Ca còn tốt. cô vốn đã không có nhiệt độ cơ thể cùng tim đập nên cũngkhông sợ lạnh.

Tông Hạo Hiên cân nhắc một chút, việc cấp bách nhất vẫn là chạy đến một chỗ an toàn trước. Chờ thể lực khôi phục lại rẽ về trung tâm thành phố đi tìm quần áo cùng thức ăn.

Còn như về sau chạy đi đâu... Nam Ca khẳng định là muốn đi Bắc Hải, còn anh ta tạm thời còn chưa có suy tính nào. Nghĩ rất chuyên tâm, Tông Hạo Hiên lái xe rất nhanh xe đã chạy nhanh đến trên đường lớn.

không đợi đi bao lâu liền chạm mặt một chiếc xe khác, kia dĩ nhiên là một chiếc xe buýt. trên xe không biết rõ có bao nhiêu người. Hình như không nghĩ tới có thể gặp được nhân loại, chiếc xe buýt phía trước quơ quơ đèn xe, sau đó ở giữa đường ngừng lại.

Tông Hạo Hiên ở trong kính chiếu hậu cùng Tân Vũ Hoa liếc nhau một cái, cả hai đều trở nên cảnh giác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK