Mục lục
Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hình ảnh làm người ta không thể tin được cứ thể xảy ra, hóa ra thanh đao của Nam Ca không chỉ có tác dụng với cánh tay của con hỗn hợp. Lúc này một nhát đao rơi xuống, máu tươi bắn tung tóe. Nam Ca đã chặt con Zombie hỗn hợp này thành hai nửa!

Ngay cả Nam Ca sau khi hạ thanh đao xuống cũng có chút không tin nổi chuyện mình đã làm được.

Con hỗn hợp kia bởi vì bị đau, phát ra tiếng kếu thê lương giống tiếng ngựa hý, hơn nữa còn là nam nữ già trẻ hỗn hợp cùng kêu. Hình dáng cũng thay đổi trở nên càng thêm dữ tợn.

Nam Ca chém nó bị thương, nó đương nhiên không chịu để yên. Nhưng nhược điểm của nó đã bị Nam Ca phát hiện, đó chính là sợ hãi công kích vật lý!

Nam Ca không còn lòng dạ nào cử động, cũng giúp đám Cao Trường Húc mở ra cánh cửa mới. Chỉ thấy năm người lập tức rút vũ khí tùy thân ra, liếc mắt nhìn nhau. Nghe Cao Trường Húc nói: "Xem ra chỉ có công kích vật lý mới làm nó bị thương được, những bài huấn luyện ở trong căn cứ, mọi người không quên chứ?"

Mấy người này đều là thân kinh bách chiến, mặc dù lực lượng không bằng Nam Ca nhưng mà khi cả năm người hợp tác thìtuyệt đối không thể khinh thường.

Nhất là Tân Vũ Hoa, bây giờ ánh mắt nhìn Nam Ca quả thực là đầy sùng bái. Cậu vung một cây đao trợ giúp Nam Ca: "Nam Ca, tôi tới giúp chị!"

Nam Ca biết rõ bây giờ không phải là thời điểm tốt để lâng lâng, nếu muốn giải quyết con Zombie lớn này, chỉ sợ phải tấn công thời gian rất dài. Vì vậy cô cũng sít sao nắm chặt vũ khí trong tay, cùng năm người khác từ phương hướng khác nhau xông tới!

Dị năng không dùng được sao? Vậy cũng không cần dùng, dùng vũ khí trong tay vẫn như cũ có thể chém chết mày!

Sau khi mấy người này thay đổi phương pháp, chỉ cần bày kế thỉnh thoảng đánh lén con Zombie kia, rất dễ giải quyết.

Mà Nam Ca còn dũng mãnh hơn những người khác nhiều. Những người khác lại một lần nữa có cái nhìn mới về Nam Ca.

Thời điểm mấy ngày hôm trước nhìn cô giết Zombie hình như không lợi hại như bây giờ mà? Tốc độ hiện tại của cô sao có thể tăng nhanh như thế? Vừa mới ở bên cạnh mình, nháy mắt một cái đã thấy cô di động đến đằng sau con Zombie rồi! Thậm chí thời điểm cô vung đao cũng để lại tàn ảnh trong không trung!

Nam Ca chém giết rất tập trung, đối mặt với đối thủ cường đại hơn. cô cũng phi thường kích động, phi thường hưng phấn cho nên căn bản cũng không biết, giờ phút này trông cô rất giống sát thần. Làm nội tâm năm người rung động mạnh mẽ.

Con Zombie to lớn không ngừng truyền ra tiếng ngựa hý khiến vài người liên tục chờ ở bên ngoài chuẩn bị làm ngư ông đắc lợi đứng ngồi không yên.

Khuôn mặt bọn chúnglo lắng thương nghị: "Làm sao bây giờ?" một người đàn ông mặc đồ đen hỏi: "Sao động tĩnh lại lớn như thế? Chẳng lẽ là bọn họ có thể chống lại con Zombie kia?"

"Con hỗn hợp này sẽ không bị bọn họ giết chết chứ?"

"Nhanh lên, chúng ta đi xem một chút!" Vài người quyết định xong liền nhanh chóng lấy vũ khí, hướng tới vị trí bệnh viện đi.

Lệ Sâm liên tục ngồi chờ động tác của bọn họ, thấy bọn họ rời đi cũng bất động thanh sắc đi theo đằng sau.

Vài người càng đến gần bệnh viện, tiếng ngựa hý thê lương kia càng rõ ràng. Cho nên sắc mặt bọn họ càng kém.

Người đàn ông mặc đồ đen ban nãy còn mắng một câu: "thật sự là xui xẻo, chúng ta nhanh ngăn cản bọn họ giết con hỗn hợp!"

Vài người trong nháy mắt liền đạt thành nhận thức chung, rất nhanh đi vòng qua đằng sau tòa cao ốc, hơn nữa còn đẩy ramột cái cửa đổ nát.

Lệ Sâm thấy vài người đi vào, ánh mắt cũng lạnh hơn. Nhìn động tác bọn người này quen cửa quen nẻo như thế, hiển nhiênđã không phải là lần đầu tiên làm chuyện này.

Rốt cuộc phía dưới này có bao nhiêu người chết do bọn họ cố ý hãm hại cùng ngoảnh mặt làm ngơ đây?

Lệ Sâm lạnh lùng lên đạn khẩu súng của mình, mở mắt lần nữa đã là một mảnh sát ý.

Quả nhiên, mấy người này từ góc tối nhìn thấy trong tòa cao ốc có tổng cộng năm nam một nữ đang muốn giết chết con Zombie hỗn hợp.

Hơn nữa là hiện tại muốn cứu con hỗn hợp này có lẽ cũng không kịp nữa, cho nên bọn họ lại bàn bạc: "Trong cơ thể con Zombie này có rất nhiều tinh hạch, chúng ta thừa dịp thời điểm bọn họ chiến đấu đem mấy người này giết chết!"

Vài người ào ào gật đầu, dùng súng nhắm vào mấy người đang đánh Zombie phía trước.

Nam Ca cũng đã cảm giác được có người lại gần đây, sát ý trong không khí cũng tăng lên. Nhưng căn bản là cô không biến ra thêm một tay được, giải quyết mấy người kia thế nào bây giờ?

Tuy nhiên rất nhanh cô không cần lo lắng nữa, bởi vì cô nghe được tiếng súng vang lên, không phải là hướng về phía bên này!

Là Lệ Sâm nổ súng trước.

Mấy người này mai phục người khác, không nghĩ tới đằng sau bọn họ còn có kẻ địch. Nhiều người quay đầu lại muốn nhìn Lệ Sâm nhưng đã bị anh giết chết.

Còn dư lại ít người cũng không dám cùng Lệ Sâm cứng đối cứng, một người hướng tới chỗ con hỗn hợp chạy tới, một người khác ở thời điểm Lệ Sâm đuổi theo, sợ chết hướng về phía bên ngoài bệnh viện điên cuồng chạy.

Mặc dù Diệp Thiệu không gia nhập cuộc chiến nhưng vẫn luôn luôn không buông lỏng cảnh giác, vì vậy cái người muốn trốnđi ra bên ngoài rất nhanh đã bị anh ta bắt được.

Còn người chạy vào bên trong, những người phía dưới còn có thể giữ lại anh ta sao? Chỉ cần một người lấy ra một chút công phu cũng có thể đem người đàn ông kia đánh đến hoa rơi nước chảy.

Vốn là bọn họ còn muốn thừa thắng xông lên. Nhất là Nam Ca, cô nghĩ đến cái đồ nhân loại này vừa muốn giết mình liền giậnkhông kềm chế được.

Ai biết, người đàn ông này thấy tình thế không tốt, vậy mà lại thay đổi hướng chạy tới chỗ Đường Tư Nguyệt!

Đường Tư Nguyệt đã nghỉ ngơi được một lúc lâu, tâm tình kinh hãi chậm rãi bình tĩnh trở lại. Nhưng chân vẫn còn nhuyễn vì vậy khi nhìn thấy có người đàn ông hướng về phía mình chạy như bay đến. cô ta muốn chạy trốn cũng không có biện pháp!

Trong lòng Nam Ca đắc ý cười một tiếng, ai bảo cô nhất định cứ muốn tìm tôi chửi, hiện tại tôi không thèm cứu cô.

Nhưng mà Nam Ca cùng tiểu đội năm người không cứu, không có nghĩa là người khác không cứu nha... Lệ Sâm vừa mới tới nơi này nên căn bản không biết Đường Tư Nguyệt cùng Nam Ca có ân oán. anh chỉ cho là Đường Tư Nguyệt vì muốn cùng Zombie hỗn hợp chiến đấu, bị thương nên mới ngồi trong góc nghỉ ngơi.

Vì vậy họng súng của anh không chút do dự nhắm vào đầu người đàn ông đang chạy tới chỗ Đường Tư Nguyệt bóp cò, phịchmột tiếng, một nhát súng bể đầu!

Diệp Thiệu đúng lúc áp giải người đàn ông mặc đồ đen đi vào trong, cũng chứng kiến động tác Lệ Sâm. Tay cầm súng khôngtự giác nắm thật chặt, nghĩ thầm, không trách được Nam Ca vừa mới nãy nói với anh ta, muốn để anh ta cầm thứ đồ trong tay đưa cho Lệ Sâm dùng.

Giờ phút này Lệ Sâm đi lên trước, đá thi thể người đàn ông qua một bên, hướng về phía Đường Tư Nguyệt nhìn thoáng qua.

Mặc dù khuôn mặt anh vẫn lạnh lùng như cũ, cũng không hề vươn tay với Đường Tư Nguyệt. Nhưng vẻ mặt của anh trongmột khắc kia, giống như là ánh sáng xuyên thấu tầng mây, thẳng tắp chiếu vào trong lòng Đường Tư Nguyệt.

Lệ Sâm còn nhàn nhạt hỏi một câu: "cô sao rồi? Còn có thể đi không?"

Đường Tư Nguyệt bị vắng vẻ lâu như thế, từ thân thể đến trong lòng đều lạnh như băng. Vì vậy khi có người quan tâm cô ta, giống như là một cọng rơm vươn ra, bị cô ta sít sao nắm ở trong tay.

Trong mắt cô ta lập tức tràn đầy nước mắt, lúc nói chuyện hình như còn nghe thấy trong trái tim mình có tiếng pháo hoa nổ tung. cô ta biết rõ, bởi vì ân cứu mạng lúc nãy, cô ta đã yêu người đàn ông trước mặt rồi. (fear: thật cẩu huyết ))

Vì vậy cô ta lập tức đáng thương nói: "Tôi... Tôi không sao..."

hiện tại con Zombie hỗn hợp đã không còn lực công kích, sau khi bị Nam Ca chém liểng xiểng, dị năng công kích cũng có tác dụng lên nó. Vì vậy năm người đàn ông vừa nhìn, cũng không do dự, cả đám khai triển toàn bộ dị năng tấn côn con Zombie, con hỗn hợp cứ thế trực tiếp ra đi.

Nam Ca thu hồi thanh đao, cô không dính vào cuộc chiến cuối nhưng mà hiện giờ cô đang tức giận, rất tức giận!

Tại sao Lệ Sâm có thể cứu Đường Tư Nguyệt chứ. Cho cô ta đi tìm chết không phải là xong sao?

Vì vậy Lệ Sâm thấy Nam Ca vừa nhìn thấy mình liền đi về phía này. Trong lòng còn có một tia mừng rỡ, nghĩ thầm mình dưỡng tiểu Zombie này thời gian dài như vậy. Cuối cùng cô cũng biết rõ người nên thân cận là ai.

Ai biết, Nam Ca đến trước mặt anh, không đợi anh kịp vuốt lông liền hung hăng trừng mắt liếc anh một cái. Sau đó còn đơn phương tuyên bố: "Về sau không muốn cùng anh nói chuyện nữa!"

Lệ Sâm chớp chớp0 con mắt, trực tiếp lờ Đường Tư Nguyệt rơi nước mắt đi. Còn không hiểu ra sao hỏi Nam Ca: "Sao thế? Tôi làm gì sai à?"

Nam Ca dùng sức cắn răng, thật sự là bị Lệ Sâm chọc tức muốn chết! Chắc chắn anh cố ý cùng mình đối nghịch rồi!

Vì vậy cô cũng không muốn nói nhảm nhiều với Lệ Sâm, hừ lạnh một tiếng liền quán triệt phương châm cô không nói chuyện cùng Lệ Sâm. Quay đầu nhìn về Diệp Thiệu đang đi đến.

Lệ Sâm thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì. anh hồi tưởng lại một chút, dọc theo con đường này, hình như bản thânhkhông hề trêu chọc cô mà.

Con hỗn hợp này rất nhanh đã ngã xuống, công việc khoét tinh hạch sự lại giao cho Tân Vũ Hoa.

Vì con hỗn hợp dung hợp quá nhiều thi thể để hình thành, cho nên đừng nhìn đối phó nó rất khó khăn. Tinh hạch cũng có nhiều vô cùng, hơn nữa trừ những viên bọn họ có thể sử dụng ra, còn khoét ra một viên tinh hạch hệ tinh thần màu trắng bạc, cùng một viên màu đen.

Màu đen thì bọn họ không biết là cái gì, tuy nhiên Lệ Sâm trước đây đã lấy đi một cái. Thời điểm Tân Vũ Hoa thu lại, cònđang suy nghĩ. Nếu như Lệ Sâm còn muốn thì viên màu đen này cho anh luôn.

Chờ toàn bộ chiến trường ổn định, năm người ào ào hướng tới chỗ Nam Ca.

Cao Trường Húc đối với Đường Tư Nguyệt có chút không đành lòng, vì vậy nâng đỡ cô ta một cái. nói với cô ta: "Có ân oán gì, chúng ta đi lên xe rồi nói sau."

Lệ Sâm trong nháy mắt liền hiểu ra đến cùng là vì sao Nam Ca lại giận dỗi mình. Lẽ nào là bởi vì mình cứu Đường Tư Nguyệt?

anh bất quá chỉ rời đi chốc lát, sao Đường Tư Nguyệt lại chọc cô rồi?

Đường Tư Nguyệt vốn đang hy vọng Lệ Sâm có thể nâng cô ta lên, ai biết cuối cùng người đến lại là Cao Trường Húc. Ánh mắt cô ta nhu hòa nhìn thoáng qua Lệ Sâm. Đáng tiếc Lệ Sâm sớm đã ngó qua chỗ khác, đầu cũng không quay lại đi tới bên cạnh Nam Ca.

Đường Tư Nguyệt dùng sức cắn răng, móng tay khảm vào lòng bàn tay rách da chảy máu.

Lại là tình trạng này, chỗ nào có Nam Ca ở là những người này không thèm nhìn mình một lần nào!

Bên trong này không thể ở lâu, bọn họ rất nhanh trở về xe tải sau đó lái xe cách xa chỗ này.

Cái người đồ đen bị Diệp Thiệu bắt lấy đã ở trong xe tải, tuy nhiên là bị dây thừng trói chặt. Vũ khí trên người cũng bị tìm ra nhét qua một bên.

Chỗ ngồi mọi người cùng lúc đến không giống nhau. Đường Tư Nguyệt ngồi ở trong xe, Tô Hoằng ngồi tay lái phụ, mà Nam Ca lại đến bên cạnh Diệp Thiệu ngồi.

Lúc này Diệp Thiệu đang dùng khăn giấy tùy thân giúp Nam Ca lau vết máu trên tay cùng mặt mũi, Nam Ca không nhúc nhích, như vậy tùy ý anh ta chạm vào cô.

Lệ Sâm nhìn cảnh này, quả thực tức giận vô cùng.

hiện tại nếu cùng tiểu Zombie của anh xin lỗi, không biết Nam Ca có thể tiếp nhận không?

Xe chạy được mười mấy phút, tìm đến một chỗ an toàn mới dừng lại.

Bọn họ còn có chuyện phải xử lý cho nên vài người trước hết ngồi xâu chuỗi lại chuyện đã xảy ra sau khi tách ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK