Mục lục
Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau Sử Lai Khắc Học viện chiến đội thi đấu thì những trận đấu kế tiếp mấy trận đều liều đích dị thường thảm thiết, vì có thể tại đấu loại thượng tranh thủ đến một ra tuyến danh ngạch, mỗi một chi chiến đội đều đem hết toàn lực, người bị thương ùn ùn xuất hiện. Trên sân đấu huyết tinh vị đạo cũng càng lúc càng nồng nặc.

- Chúng ta trở về thôi.(Hoắc Vũ Hạo)

- Không nhìn tiếp sao?(Từ Tam Thạch)

- Chúng ta muốn nhìn đồ vật cũng đã nhìn còn lại đều không có gì để xem. Vô luận đối thủ là ai, chúng ta đều tất nhiên yếu toàn lực ứng phó đi đối mặt, không phải sao? Chúng ta đi về nghỉ ngơi trước đi.(Hoắc Vũ Hạo)

Đường Môn ngày mai tiến hành một trận đấu, đối thủ là một chi không có danh tiếng gì chiến đội cũng là thuộc loại nhất cái tông môn. Đối với cái này cái tông môn, bọn họ không có bất kỳ tài liệu. Vòng thứ nhất trong trận đấu cũng không có chú ý tới quá này cái tông môn tồn tại nhưng không chú ý tới, không có nghĩ là đối thủ liền dễ đối phó.

Trở lại Minh Duyệt tửu điểm, Hoắc Vũ Hạo kêu mọi người tập hợp lại trong phòng mình.

- Ta nói một chút ngày mai an bài chiến thuật.(Hoắc Vũ Hạo)

- Sẽ không phải ngươi tính toán ngày mai người thứ nhất xuất chiến là ngươi?(Từ Tam Thạch)

- Cùng lần trước bất đồng, dự thi đội ngũ rất nhiều, chúng ta có sung túc thời gian nghỉ ngơi mà từ nơi này một vòng bắt đầu, trận đấu gián đoạn hội giảm bớt, chúng ta mỗi người đều chỉ có thể là bảo trì sức chiến đấu. Dù sao, chúng ta không có quá nhiều dự bị.(Hoắc Vũ Hạo)

- Kỳ thật hôm nay Sử Lai Khắc học viện phương thức chiến đấu rất đáng được chúng ta học tập, mỗi người đều chẳng qua là quá độ tiêu hao nhưng đều làm cho mình bảo trì tại tốt nhất thân thể trạng thái, dĩ đối mặt sau trận đấu. Ngày mai, chúng ta liền hiện học hiện tại cũng chiếu phương thức của bọn hắn. Tam sư huynh, ngày mai ngươi liền đánh trận đầu đi. Như thế nào đây?(Hoắc Vũ Hạo)

- Tốt, ngươi không có ý định để chúng ta ẩn dấu thực lực?(Từ Tam Thạch)

- Ngươi chỉ có hai cái danh ngạch, đánh bại hai cái đối thủ sẽ xuống đài, chẳng lẽ nói, như vậy ngươi đều cũng bại lộ bản thân chân chính lá bài tẩy hay sao?(Hoắc Vũ Hạo)

- Na Na, ta cho ngươi tra tình huống thế nào?(Hoắc Vũ Hạo)

Na Na sắc mặt hơi hoảng sợ một chút, nàng bình tĩnh tâm tình của mình mới nói chuyện.

- Đúng vậy, chính là bọn họ. Ta có thể khẳng định. Kia chủng khí tức, ta là hóa thành tro cũng không quên được. Chính là bọn họ, nhất định là.(Na Na)

- Ngươi khẳng định suy đoán của ta. Này Thánh Linh Tông không thể nghi ngờ chính là Thánh Linh Giáo.(Hoắc Vũ Hạo)

Hoắc Vũ Hạo để Na Na đi không chỉ là xác nhận Thánh Linh Tông có phải là Thánh Linh Giáo hay không mà nàng đi các thương hội để mời chào Gia Cát Thần Nỏ Pháo, kết quả cũng khá khả quan.

- Ngươi cũng đi về nghỉ ngơi đi. Buổi tối đi ra ngoài thời điểm chú ý an toàn, không được thì kêu Tuyệt Trần đi theo. Dù sao, hắn là chịu không nổi tịch mịch.(Hoắc Vũ Hạo)

Vòng thứ hai! Ngày thứ hai!

Đường Môn so đấu cuộc thi được an bài ở xế chiều. Buổi sáng bọn họ căn bản là không có đi nơi so tài, an tâm ở lại tửu điếm nghỉ ngơi. Ăn xong cơm trưa, nghỉ ngơi một lát thì Đường Môn mọi người mới lên đường tới nơi thi đấu.

Khu nghỉ ngơi rõ ràng trở nên vắng lạnh rất nhiều, không nữa chật chội cảm giác. Vây xem người xem số lượng cũng là có tăng không có giảm.

Sử Lai Khắc Học viện chiến đội đều tới, toàn bộ ngồi ở khách quý khu nghỉ ngơi xem chiến. Không nghi ngờ chút nào, bọn họ chính là vì Đường Môn mà đến.

- Đường Môn vs Thiết Kiếm Môn, hai bên đội viên tiến vào đợi chiến khu. Người cuộc thi trận đầu dự thi đội viên lên đài.(Trọng tài)

Kèm theo người trọng tài một tiếng kêu gọi, Đường Môn mọi người rối rít đứng dậy đi tới đợi chiến khu. Từ Tam Thạch một nhảy dựng lên, lên kim khí phô tựu so đấu cuộc thi thai. Bước đi đến tranh tài giữa đài.

Thiết Kiếm Môn bên kia đi lên chính là một cô thiếu nữ, vóc người thon dài, tướng mạo thanh tú, một đầu tóc dài màu đen xõa ở sau ót, ôn nhu trung không mất anh tư táp sảng. Thấy đối thủ của mình là muội tử, Từ Tam Thạch ánh mắt nhất thời trợn tròn, theo bản năng nuốt xuống một nước miếng.

- Hừ, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời.(Giang Nam Nam)

Giang Nam Nam nhìn thấy Từ Tam Thạch đưa ra vẻ mặt trư ca liền hừ lạnh một tiếng. Nàng trong lòng may mắn là chọn Đường Long mà không phải Từ Tam Thạch, nếu không hành vi của Từ Tam Thạch sẽ làm cho nàng khó chịu không thôi.

Từ Tam Thạch ở ngắn ngủi nhìn chăm chú sau, sắc mặt đã khôi phục bình thường, sải bước đi tới tranh tài giữa đài. Không đợi người trọng tài lên tiếng đã chủ động đưa tay qua.

- Mỹ nữ ngươi mạnh khỏe, ta là Đường Môn Từ Tam Thạch. Không biết mỹ nữ gọi là gì?(Từ Tam Thạch)

- Ta là Thiết Kiếm Môn Vương Trình Tích. Kính xin sư huynh hạ thủ lưu tình.(Vương Trình Tích)

- Ta nhất định sẽ hạ thủ lưu tình.(Từ Tam Thạch)

- Hai người các ngươi vẫn còn muốn bắt đầu cuộc thi?(Trọng tài)

Hoàn toàn bị hai người không nhìn người trọng tài rốt cục không nhịn được phát ra thấp giọng gầm thét. Một bước tiến lên đem hai cái giống như là nói chuyện yêu đương người ngăn ra sau đó ngay cả lệ cũ những lời đó cũng không nói, hai tay chia ra chỉ hướng tranh tài thai hai bên.

Từ Tam Thạch lạnh lùng xoay người, hắn lập tức thấy người trọng tài giơ lên cao tay phải rơi xuống. Lúc này, hắn bước nhanh về phía Vương Trình Tích phóng đi mà Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn xuất hiện cùng với 2 Hoàng 2 Tử 2 Hắc dâng lên.

Những chiến đội vẫn trụ được đến bây giờ nhìn thấy Từ Tam Thạch trên người xoay tròn Lục hoàn liền kinh hô lên. Ai có thể nghĩ đến, không có danh tiếng gì Đường Môn, lại còn có Lục hoàn Hồn Đế cấp cường giả.

Lúc trước, Đường Long biểu lộ ra Lục hoàn tu vi cùng với Hồn Hoàn phối trí làm chấn kinh mọi người. Bây giờ, Từ Tam Thạch thả ra Lục hoàn tu vi khiến cho người ta khó thể tin.

Vương Trình Tích hiển nhiên cũng không có nghĩ đến cái này ở tranh tài trên đài cùng mình đến gần người lại là Hồn Đế nhưng trên mặt nàng mỉm cười nhưng thủy chung không thay đổi quá, nện bước mảnh vụn bước hướng Từ Tam Thạch phương hướng tiến lên đón. Chỉ là không có người thấy, ở nàng đáy mắt chỗ sâu cũng là tràn đầy lạnh lẻo lạnh như băng.

- Từ Tam Thạch bản tính vẫn không thay đổi, lát nữa hắn sẽ có khổ ăn.



Vương Trình Tích tay phải giơ lên, một thanh đen nhánh Thiết Kiếm đã trống rỗng xuất hiện, từng vòng hào quang cũng tùy theo ra hiện tại kia Thiết Kiếm, 2 Hoàng 3 Tử. Ở bình thường Hồn Sư trung coi như là tương đối khá Hồn Hoàn phối hợp nhưng ở cường giả chân chính trong mắt, dĩ nhiên là không coi vào đâu.

Từ Tam Thạch cầm Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn hướng Vương Trình Tích trùng tới, Vương Trình Tích khẽ mỉm cười, dưới chân một chút dừng lại, hướng mặt bên một cái nhảy bước, trong tay Thiết Kiếm thượng tia sáng chợt lóe, nhất thời mang theo một đạo hắc sắc kiếm quang, hướng Từ Tam Thạch nơi bả vai chém tới.

Từ Tam Thạch không hề để ý, cước bộ đạp Quỷ Ảnh Mê Tung dễ dàng né tránh Thiết Kiếm trong tay Vương Trình Tích bổ về phía mình đồng thời Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn đẩy về trước. Vương Trình Tích lập tức biến chiêu của mình.

Coong

Kiếm cùng thuẫn va chạm sinh ra âm vang. Hai người Từ Tam Thạch với Vương Trình Tích bị dư lực cú va chạm đẩy lùi về sau.

Từ Tam Thạch chân phải nhanh chóng tiến tới một bước, tấm chắn đột nhiên trước áp cũng không thi triển Hồn kỹ tựu bằng vào mình hùng hậu Hồn Lực cùng thân thể lực lượng, bay thẳng đến Vương Trình Tích đánh tới, hắn phát lực rất đột nhiên nên Vương Trình Tích tựa hồ có chút chuẩn bị chưa đầy, trong tay Thiết Kiếm dẫn đầu được tôn sùng giương lên, mắt thấy Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn sẽ phải đụng vào trên người nàng thì Vương Trình Tích tay trái về phía trước tìm tòi, một tay cầm kiếm sửa thành hai tay.

Vương Trình Tích mũi chân điểm trên mặt đất phi thân lên cao né được công kích của Từ Tam Thạch đồng thời từ trên cao bổ xuống.

- Nàng kiếm đạo không bằng ta nhưng thắng ở tốc độ phản ứng.(Quý Tuyệt Trần)

Quý Tuyệt Trần thân là Kiếm Si đối với những người dùng kiếm hoặc có Kiếm loại Võ Hồn đều liếc mắt nhìn ra được trình độ kiếm thuật đối phương.

Từ Tam Thạch một chút liền từ chủ động biến thành bị động nhưng hắn thân kinh bách chiến liền có ứng phó biện pháp. Không hốt hoảng chút nào, Vương Trình Tích chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, Từ Tam Thạch trong tay này mặt tấm chắn cũng đã như kỳ tích chắn phía sau hắn, đem sở hữu kiếm quang toàn bộ ngăn trở.

Kiếm quang lần nữa thất bại, Vương Trình Tích nụ cười trên mặt lại tựa hồ như trở nên càng thêm nồng nặc. Trong tay Thiết Kiếm đột nhiên hào quang tỏa sáng, một tầng băng lam sắc quang ngất chợt hướng Từ Tam Thạch bao phủ đi qua.

Băng màu lam khí lưu một chút đã Từ Tam Thạch bao phủ trong đó. Nhưng là đang ở cùng một thời gian, hắc sắc quang ngất trong nháy mắt đột nhiên từ Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn thượng khuếch tán ra, giống như là một cái cự đại khí tráo hướng ra phía ngoài đính ra. Chẳng những trong nháy mắt đem kia băng màu lam khí lưu toàn bộ bị xua tan, hơn nữa cũng đem Vương Trình Tích bao phủ trong đó.

Vương Trình Tích thất kinh, nàng đối mặt với Từ Tam Thạch có loại bó tay bó chân cảm giác, vốn là hết sức ưu tú kinh nghiệm chiến đấu ở Từ Tam Thạch trước mặt tựa hồ không hề có tác dụng. Tựu ngay cả mình vẫn lấy làm hào chiến đấu kỷ xảo tựa hồ hoàn tất cả đều bị đối thủ xem thấu mà Từ Tam Thạch Hồn kỹ mới một thích phóng đi ra, lập tức tựu mang cho nàng áp lực cực lớn.

- Đau quá.(Vương Trình Tích)

Vương Trình Tích hai tay cầm kiếm, thân thể chợt chập chờn, trong miệng còn duyên dáng gọi to một tiếng. Có điều, Từ Tam Thạch không thèm để tâm đến mà tiếp tục công kích tới.

- Hừ, đã vậy thì ta cùng ngươi đồng quy vu tận.(Vương Trình Tích)

Từ Tam Thạch không có vọt tới trước ngược lại là lui về phía sau một bước, bày ra một cái cung bộ tư thế mang trên mặt mỉm cười thản nhiên. Vương Trình Tích ở khoảng cách Từ Tam Thạch còn có không tới năm thước địa phương đột nhiên nhảy lên, thân thể mềm mại trên không trung xoay tròn, hai tay cầm kiếm chạy thẳng tới Từ Tam Thạch đâm tới, tung bay tóc dài trên không trung nương theo thân thể nàng chuyển động tựa như một vòng màu đen mãn nguyệt.

Từ Tam Thạch không lùi không vào, tựu đứng tại nguyên chỗ, ánh mắt vững vàng nhìn chăm chú ở Vương Trình Tích trên người. Khi hắn thấy Vương Trình Tích chuẩn bị thả ra Hồn kỹ của mình mới có động tác, có điều khi hắn chuẩn bị động thủ thì Vương Trình Tích đột nhiên từ bỏ thả ra Hồn kỹ của mình vọt thẳng tới trước mặt Từ Tam Thạch, chân phải nhắm chuẩn háng Từ Tam Thạch đá tới.

- AAAAAA.(Từ Tam Thạch)

Từ Tam Thạch tiếng thét thê thảm vang lên, nơi thi đấu những nam nhân đều nhịn không được hít vào ngụm khí lạnh, tiểu đệ của mình bị đá không phế cũng tàn.

- Ngươi… dám… đá lão tử… nơi đó.(Từ Tam Thạch)

- Hừ, đó là ngươi đáng đời.(Vương Trình Tích)

Vương Trình Tích nhân cơ hội mà lấn người mà lên, trước đó ôn nhu động lòng người cô nương, lúc này lại biến được sắc mặt tái nhợt, hai cái nanh từ miệng thần nơi xông ra, một đôi mắt hơn trở nên một mảnh tái nhợt, hai đạo Thương Mang bạch quang cũng là ở trong nháy mắt bắn về phía Từ Tam Thạch. Ở đây vô số tóc rắn che dấu, phía ngoài xem chiến người thì không cách nào thấy điều này. Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy Từ Tam Thạch thân thể sẽ bị kia đông đảo tóc rắn sở cắn nuốt.

- Song Sinh Võ Hồn?(Từ Tam Thạch)

Từ Tam Thạch dưới thân thể ngồi chồm hổm, dùng tấm chắn đem của mình cả người hoàn toàn bảo vệ, tùy ý kia hai đạo bạch quang chiếu xạ ở tấm chắn của mình. Nhất thời, hắn chỉ cảm thấy tấm chắn trầm xuống, thế nhưng hoàn toàn biến thành dầy cộm nặng nề tảng đá. Ngay sau đó, kia hàng vạn hàng nghìn tóc rắn cũng đã từ bốn phương tám hướng tịch quyển tới, nhanh như tia chớp kiếm quang cũng đã đến trước mặt.

Đang ở tất cả mọi người cảm thấy Từ Tam Thạch đại sự không ổn thời điểm, kỳ dị một màn xảy ra. Không trung phảng phất có đồ vật gì đó bóp méo một chút sau đó Từ Tam Thạch xuất hiện tại ngoài vòng tròn mà kia đầu đầy tóc rắn Vương Trình Tích nhưng cùng hắn đổi vị trí, rơi trên mặt đất, sở hữu công kích tất cả đều rơi vào chỗ trống.

Từ Tam Thạch người theo lá chắn đi, tốc độ bạo tăng, vọt tới trước. Tay cầm Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn bản thể, chạy thẳng tới Vương Trình Tích đánh tới. Vương Trình Tích trên người, thế nhưng lại thêm năm cái hồn hoàn, 2 Hoàng 2 Tử 1 Hắc. Trong đó, kia hai cái Tử sắc Hồn Hoàn cũng lóe sáng, tóc rắn không ngừng vọt tới trước đồng thời, thân thể của nàng cũng trở nên mềm mại như bông vải, da mặt ngoài thậm chí còn nhiều ra một tầng lân phiến. Nhanh chóng lui về phía sau.

Vương Trình Tích tính toán rất tốt nhưng nàng đụng phải Từ Tam Thạch. Từ Tam Thạch Võ Hồn không chỉ đơn giản là Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn mà là biến dị Huyền Vũ Thuẫn.

Huyền Vũ là một trong Tứ Thánh Thú cũng là quy xà tổ hợp, Thủy thuộc tính Thần cấp Võ Hồn. Vương Trình Tích Xà Vương Chi Nhãn hoàn toàn bị Huyền Vũ Thuẫn khắc chế, chỉ cần không phải trực tiếp rơi vào Từ Tam Thạch trên người, nàng muốn đưa đến đầy đủ tác dụng cơ hồ tựu là không thể nào.

- Đả thương ta căn cơ mà muốn chạy? Không dễ vậy đâu.(Từ Tam Thạch)


Huyền Vũ Thuẫn huyễn hóa ra lá chắn tường, ở Từ Tam Thạch cường đại lực khống chế dưới tác dụng lại trong nháy mắt hóa thành lồng giam đem Vương Trình Tích vây hãm ở trong đó. Vương Trình Tích quyết định đến cứng đối cứng với Từ Tam Thạch, đáng tiếc thực lực đôi bên chêch lệch, Vương Trình Tích bị Từ Tam Thạch đụng bay va vào lồng giam từ Huyễn Vũ Thuẫn huyễn hóa thành lá chắn.

- Rất tốt nhìn cô nương, đem mình làm cho khó nhìn như vậy làm gì. Thật là đáng tiếc. Vốn tưởng rằng ngươi là song sinh vũ hồn, nhìn dáng dấp không đúng a! Rất thông minh, đáng tiếc, ngươi gặp được ca. Yên tâm, ca rất thương hương tiếc ngọc. Nhận thua đi.(Từ Tam Thạch)

- Không…(Vương Trình Tích)

Từ Tam Thạch thấy Vương Trình Tích vẫn quậy cường liền dùng Huyền Minh Chấn làm cho Vương Trình Tích choáng váng ngất tại chỗ. Trọng tài chạy tới, xem xét Vương Trình Tích thương thế liền tuyên bố Từ Tam Thạch giành chiến thắng.

Thiết Kiếm Môn cử ra hai người lên lôi đài kéo Vương Trình Tích xuống, nàng bị Từ Tam Thạch chấn hôn mê. Hơn nữa ngất vô cùng hoàn toàn, một chốc là vẫn chưa tỉnh lại. Thiết Kiếm Môn tên thứ hai ra sân đội viên rất nhanh gặt hái, lần này đổi một gã thanh niên. Trên mặt hắn rõ ràng mang theo vẻ phẫn nộ.

- Ngươi đối với chúng ta sư tỷ làm gì?(Thiết Kiếm Môn đội viên)

- Vì không để cho nàng thương tổn được mình, ta làm cho nàng trước ngủ. Các ngươi cứ việc yên tâm, nhiều nhất một ngày, nàng nhất định có thể tỉnh lại.(Từ Tam Thạch)



- Một ngày mới tỉnh? Kia như thế này đoàn chiến chúng ta làm sao bây giờ? Sư tỷ là chúng ta đội trưởng, không có nàng, chúng ta…(Thiết Kiếm Môn đội viên)

- Huynh đệ, ngươi không phải là đi lên diễn trò cho ta xem a.(Từ Tam Thạch)

- Diễn trò? Diễn cái rắm. Lão tử liều mạng với ngươi.(Thiết Kiếm Môn đội viên)

Trọng tài ngăn cản Thiết Kiếm Môn đội viên.

- Mặc dù, ta chán ghét hắn nhưng ngươi vẫn phải tuân thủ quy tắc tranh tài, lùi về sau.(Trọng tài)

Đối mặt như vậy một vị khả ái thậm chí là chân chất thanh niên, Từ Tam Thạch là tuyệt sẽ không hạ thủ lưu tình. Thân là đội trưởng Thiết Kiếm Môn thiên tài thiếu nữ Vương Trình Tích cũng thua, vị này cái thứ hai lên đài tứ hoàn Hồn Tông thanh niên cũng chỉ là kiên trì không tới hai phút, tựu ngã xuống Từ Tam Thạch dưới tấm chắn.

Đánh xong trận thứ hai, y theo ước định. Từ Tam Thạch nhận thua rời khỏi lôi đài.

Thiết Kiếm Môn thực lực tựa hồ chủ yếu tựu tập trung vào Vương Trình Tích trên người, kế tiếp so đấu cuộc thi, đối với Đường Môn mà nói giống như là chém dưa thái rau, căn bản không có gặp phải cái gì chống cự. Về phần cuối cùng đoàn chiến, vậy thì lại càng nhẹ nhàng thắng lợi. Hòa Thái Đầu, Hoắc Vũ Hạo cùng Đường Vũ Đồng căn bản không cần xuất thủ. Từ Tam Thạch cùng Giang Nam Nam với Na Na ba người đủ dày vò Thiết Kiếm Môn đoàn người.

Tranh tài kết thúc, Đường Môn tiến vào vòng thứ ba. Thiết Kiếm Môn chịu khổ đào thải.

Liên tục hai đợt, Đường Môn cũng không có gặp gỡ đến quá mạnh mẻ đối thủ, chỉ cần qua nữa vòng tiếp theo, bọn họ đã tiến vào thi đấu vòng tròn giai đoạn. Khi cuộc tranh tài kết thúc thì Hoắc Vũ Hạo cùng Đường Môn nhân trực tiếp về tửu điểm nghỉ ngơi.

Hoắc Vũ Hạo nghe Na Na thông báo là việc mua kim loại hiếm gặp trắc trở, vì không có chỗ nào chịu bán cả, hỏi ra mới biết những kim loại hiểm đều được Chợ đen Tam Đại Thế Lực nắm giữ trong tay mà muốn đạt được cần phải tham dự Chợ đen Đấu Hồn, Hoắc Vũ Hạo đi tham gia nhờ đó mà phát hiện ra được Chợ đen Tam Đại Thế Lực đứng đầu Tịch Thủy Minh cùng Thánh Linh Giáo cấu kết với nhau.

Hoắc Vũ Hạo cũng biết vì sao Thánh Linh Giáo ẩn núp sâu như vậy, toàn bộ nhờ Tịch Thủy Minh che trở. Hoắc Vũ Hạo đem chuyện này nói cho Đường Long, Đường Long suy tư một chút sau đó liếc nhìn Diệp Tịch Thủy.

- Để ta thân già này động chút gân cốt đi.(Diệp Tịch Thủy)

- Vạn phần cẩn thận, Tịch Thủy Minh cấu kết với Thánh Linh Giáo hẵn là có Phong Hào Đấu La Tà Hồn Sư.

- Ừ.(Diệp Tịch Thủy)

Toàn Bộ Đại Lục Thanh Niên Hồn Sư Đấu Hồn Đại Tái vòng thứ hai tranh tài kết thúc, 42 chiến đội tiến vào vòng thứ ba. Trong đó, có 32 chiến đội có thể tiến vào thi đấu vòng tròn mà sẽ phải quyết định bởi bọn hắn ở vòng thứ ba trong biểu hiện.

Từ Tam Thạch rất hăng hái muốn đi rút thăm, kết quả là hắn tay thối rút chúng Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện. Từ Tam Thạch vẫn cúi đầu nhìn tay phải của mình, trên mặt thỉnh thoảng xuất hiện một chút kì kì quái quái vẻ mặt.

- Tam sư huynh, không có chuyện gì. Điều này, không thể trách ngươi được.(Hoắc Vũ Hạo)

- Hừ, mình biết tay mình thối còn lên đài?(Giang Nam Nam)

- Không phải là Nhật Nguyệt chiến đội sao? Năm đó, chúng ta vẫn còn là chuẩn bị đội viên thời điểm cũng có thể đánh thắng bọn họ, chẳng lẽ năm năm sau hôm nay, chúng ta cũng đã trở nên như thế cường đại, tại sao phải sợ bọn hắn?(Hoắc Vũ Hạo)

- Vũ Hạo nói đúng. Trên thực tế chúng ta bằng vào tiểu phân cũng đã ra biên. Cho dù này luân không theo chân bọn họ liều mạng, chúng ta cũng giống nhau có thể đi vào thi đấu vòng tròn, nhiều nhất chính là bài vị sai một chút mà thôi.(Hòa Thái Đầu)

- Ta nghĩ nên lấy cầu toàn cho ổn thỏa. Chúng ta không có thay thế bổ sung.(Đường Vũ Đồng)

- Sử Lai Khắc cùng Đường Môn vinh quang, chưa chắc ở cuộc tranh tài này kết thúc. Ta cũng muốn đem hết toàn lực đánh một trận nhưng nếu như ở cuộc tranh tài chúng ta có người bị thương nặng làm sao bây giờ? Thậm chí còn có thể xuất hiện tử vong tình huống. Chúng ta lần này không có Sử Lai Khắc hào quang bảo vệ. Chúng ta cùng Nhật Nguyệt chiến đội trong lúc lại là tử thù.(Đường Vũ Đồng)

- Ta hiểu tâm ý của các ngươi nhưng ta không tán thành vào lúc này đi cùng Nhật Nguyệt chiến đội liều chết. Nếu như buông tha cho cuộc tranh tài này, chúng ta như cũ có thể ra biên, hơn nữa có đầy đủ thời gian nghỉ ngơi và hồi phục. Lấy trạng thái tốt nhất tiến vào đến phía sau thi đấu vòng tròn không tốt sao?(Đường Vũ Đồng)

- Vũ Đồng, chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy buông tha cho phần kia vinh quang?(Giang Nam Nam)

- Nam Nam tỷ, chân chính vinh quang là cuối cùng vô địch. Đây chỉ là một tràng cuộc thi vòng loại. Cho dù chúng ta buông tha cho cũng không có người sẽ khinh thị chúng ta. Đây chỉ là chiến lược tính.(Đường Vũ Đồng)

- Ta tán thành Vũ Đồng ý kiến, chẳng qua là một cuộc tranh tài mà thôi.(Bối Bối)

Cuối cùng, Bối Bối quyết định không tham gia. Hoắc Vũ Hạo sau hướng cuộc so tài tổ ủy hội nói lên, Đường Môn chính thức quyết định buông tha cho trận này đã ra biên cuộc thi vòng loại.

Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện

Tiếu Hồng Trần với Mộng Hồng Trần nhận được tin tức Đường Môn từ bỏ cùng Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện tranh tài liền giật mình.

- Này có phải ý nghĩa chúng ta đã thắng Sử Lai Khắc Học viện? Bọn họ mới là Sử Lai Khắc học viện mạnh nhất đội ngũ. Lần này cái kia Sử Lai Khắc chiến đội, trừ Đội trưởng cùng Phó đội trưởng thực lực rất mạnh ở ngoài, những thứ khác cũng một loại sao.(Tiếu Hồng Trần)

- Ca, ngươi cũng đừng lừa mình dối người có được hay không? Không có chân chính đánh qua, ngươi không biết xấu hổ nói chúng ta thắng? Bất quá, bọn họ lần này buông tha cho, đối với chúng ta mà nói cũng không phải chuyện tốt sao? Thật muốn cùng Đường Môn liều mạng một cuộc, chúng ta cũng tuyệt không dễ chịu. Phía sau cuộc thi vòng loại hàm tiếp thời gian vừa hết sức chặc chẽ, đối với chúng ta cuối cùng đoạt giải quán quân sẽ rất có ảnh hưởng.(Mộng Hồng Trần)

Sử Lai Khắc Học viện

- Đường Môn từ bỏ tranh tài với Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện?(Vương Thu Nhi)

- Đúng vậy, tổ ủy viên đã thông báo.(Tào Cẩm Hiên)

- Bọn họ làm quyết định chính xác đấy. Nếu bây giờ, Đường Môn vs Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện thì có khả năng cao lẫn nhau đều lưỡng bại câu thương. Vào thi đấu vòng tròn đôi bên đều không có lợi cả.

- Đường Môn có thừa điểm để tiến vào thi đấu vòng tròn.

Các chi chiến đội khác đều nhận được tin tức Đường Môn từ bỏ tranh tài, có vài chiến đội cười nhạo Đường Môn không có cốt khí mà có vài chiến đội ngưng trọng vô cùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK