Mục lục
Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Là Địa Tâm Thối Thể Nhũ.(Hàn Nguyệt)
Đường Long giật mình nhìn Hàn Nguyệt, hắn không ngờ tới nàng lại tìm thấy Địa Tâm Thối Thể Nhũ lại dược liệu quý như vậy.
•Địa Tâm Thối Thể Nhũ: Sinh ở dưới đất, hấp thu tinh hoa ở dưới lòng đất trải qua năm tháng sinh trưởng, trăm năm thành vụ hình thì nó ở dạng thể rắn, ngàn năm sau ngưng hợp thành dịch hình, Nếu là phẩm cấp càng cao hơn thì đó chính là Địa Tâm Thối Thể Nhũ có công hiệu tắm cốt Luyện Thần, hơn nữa bởi vì nó hấp thu một lượng đại địa chi lực khổng lồ, thậm chí khi ngươi đang bên bờ đột phá để tấn giai, khi sử dụng nó thì tỉ lệ thất bại giảm đi rất nhiều.
- Ma thú canh giữ tại Địa Tâm Thối Thể Nhũ bên cạnh hẵn là Tứ giai Ma thú đi? Nếu không bằng vào thực lực của ngươi trên Cường Bảng cao thủ sẽ không tới gặp ta.
- Đúng vậy, canh giữ Địa Tâm Thối Thể Nhũ là Tứ giai Ma thú – Tuyết Ma Thiên Viên.(Hàn Nguyệt)
- Ồ, Tứ giai Ma thú – Tuyết Ma Thiên Viên.

Nó thực lực cực kì cường hãn, nếu như nó thực lực Tứ giai thì đích thật là ngươi không đấu lại nó.
- Thế ngươi tới tìm ta hẵn là mời ta xuất thủ đúng không?
- Một phần là vậy, ta là muốn đạo sư áp trận.

Từ ta và hai người khác tới đối phó, nếu chúng ta không địch lại thì từ đạo sư xuất thủ.(Hàn Nguyệt)
- Tính toán rất tốt, việc này ta sẽ tham gia nhưng có điều kiện.
- Không biết đạo sư điều kiện là gì?(Hàn Nguyệt)
Hàn Nguyệt biết mời người khác cùng mình đi lấy bảo vật sẽ không tránh khỏi việc phân chia khi đoạt được.
- Dẫn nàng theo cùng.
Đường Long chỉ về phía Nạp Lan Yên Nhiên, hiện tại Nạp Lan Yên Nhiên đang xếp bằng đột phá, thực lực của nàng là Lục tinh Đấu Tông trong trận chiến với Tiêu Viêm và Vân Lam Tông hủy diệt chịu đến kích thích nên đột phá.
- Nàng là…(Hàn Nguyệt)
- Nạp Lan Yên Nhiên, thiếu Tông chủ Vân Lam Tông mà giờ Vân Lam Tông đã bị diệt môn rồi.
- Chuyện này e là có chút khó khăn.

Dù sao thì nàng cũng là ngoại nhân không phải học viện của Già Nam Học Viện.(Hàn Nguyệt)
- Ta biết điều đó, cứ an tâm dẫn nàng theo đi.

Về phần thân phận của nàng thì ta sẽ câu thông với Tô Thiên hoặc Bách Thiên trưởng lão.
- Được.(Hàn Nguyệt)
Đường Long đã nói tới mức đó thì Hàn Nguyệt đàng phải đồng ý.
- Khi nào sẽ đi lấy Địa Tâm Thối Thể Nhũ?
- Ngày mốt sẽ xuất phát.(Hàn Nguyệt)
- OK.
Hai ngày sau, Đường Long dẫn theo Nạp Lan Yên Nhiên tới địa điểm tập hợp mà Hàn Nguyệt cung cấp.

Hai người tới nơi thì thấy được Hàn Nguyệt đã đứng chờ sẵn mà sau lưng nàng có hai thanh niên, khí tức trên thân rất bưu hãn.
Một người có dáng dấp hòa nhã, xương quai hàm nhìn qua giống như nữ nhân.

Hắn tên là Lâm Diễm, thực lực đạt đến Đấu Linh đỉnh phong.
Một người có dáng dấp cường tráng, trên khuôn mặt hơi xương xương, ước chừng so với thường nhân cao hơn hai cái đầu, một thân thể khổng lồ, làm cho người khác cảm giác áp bức, điều làm cho người ta chú ý, hắn tay phải đang nắm chặt một thanh thiết chùy thật lớn.


Thiết chùy đen thui, tại ánh mặt trời chiếu rọi xuống, phản xạ ra những tia ám quang.

Hắn tên là Nghiêm Hạo, thực lực Đấu Linh đỉnh phong.
- Hai người họ là người mà cô kêu tới sao, Hàn Nguyệt học tỷ?(Lâm Diễm)
- Ừm, Đường Long đạo sư và Nạp Lan Yên Nhiên.(Hàn Nguyệt)
Nghiêm Hạo liếc mắt nhìn Nạp Lan Yên Nhiên thì hắn bị vẻ đẹp của nàng kinh diễm, hắn cũng không có quan tâm đến Nạp Lan Yên Nhiên từ đâu tới nhưng trong lòng thề phải đem nàng cua tới tay.

Nghiêm Hạo thấy Nạp Lan Yên Nhiên nhu thuận đi ở bên cạnh Đường Long thì đôi mắt hiện rõ sự ghen ghét.
- Người đã đến đông đủ thì chúng ta xuất phát thôi.(Hàn Nguyệt)
Hàn Nguyệt dẫn đầu đi ra ngoài Già Nam Học Viện hướng vị trí Địa Tâm Thối Thể Nhũ sở tại bước đi, khi mà nhóm bốn người rời đi thì Liễu Phỉ và Diêm Hạo với Diêm Thịnh xuất hiện.
- Ta nhất định phải đòi lại khẩu khí.(Liễu Phỉ)
- Chính là hắn đã đánh ngươi?(Diêu Thịnh)
- Đúng vậy, ca ca.(Diêu Hạo)
- Đi theo bọn chúng, đợi tới nơi vắng vẻ thì giáo huấn một trận.(Diêu Thịnh)
Địa Tâm Thối Thể Nhũ nằm ở trong một khu rừng rậm ở phía Bắc Già Nam Học Viện, dưới sự dẫn đầu của Hàn Nguyệt thì bọn họ cũng tới gần được nơi Tứ giai Ma thú – Tuyết Ma Thiên Viên.
- Qua khe suối nhỏ đó là tới được nơi có Địa Tâm Thối Thể Nhũ.(Hàn Nguyệt)
- Thanh minh trước, các ngươi trừ phi có nguy hiểm tính mệnh thì ta mới ra tay, nếu không các ngươi phải tự lo lấy.
Đường Long khi đưa Nạp Lan Yên Nhiên tới đây cũng căn dặn nàng chỉ biểu hiện ra Đấu Linh đỉnh phong là đủ rồi.
- Thật không ngờ tới, ở địa phương này lại có Địa Tâm Thối Thể Nhũ.(Diêu Thịnh)
Giọng Diêu Thịnh đột nhiên vang lên làm cho nhóm Đường Long dừng lại bước chân của mình theo giọng nói phương hướng nhìn lại.
- Diêu Thịnh, ngươi muốn chia một chén canh cũng được nhưng phải xuất lực.(Hàn Nguyệt)
Hàn Nguyệt cũng không muốn làm lớn chuyện nên đành phải để cho Diêu Thịnh điểm ngon ngọt, nếu không trong quá trình đánh Tứ giai Ma thú – Tuyết Ma Thiên Viên mà bọn họ nhảy ra can thiệp rất thiệt thòi.
- Hừ, chuyện đó ta tính sau.

Trước tiên, ta muốn tính sổ với hắn.(Diêu Thịnh)
Diêu Thịnh đôi mắt hung ác trừng lấy Đường Long, Liễu Phỉ và Diêu Hạo đứng ở sau lưng Diêu Thịnh nở nụ cười lạnh.
- Xem ra hai người các ngươi không rút ra được bài học cho mình.
- Nàng có thể giữ lại mạng nhưng mà các ngươi đành phải bỏ mạng tại đây.
Đường Long cũng không thừa lời nói chuyện với đám người không biết sống chết, cậu rút ra bên eo song kiếm đồng thời khí tức trên thân dũng động.

Diêu Thịnh biến sắc định lên tiếng thì hắn cảm nhận được bụng của mình đau sót, hắn cúi đầu xem xét thì phát hiện có lưỡi kiếm cắm ở đó, hắn khó khăn ngẩng đầu lên dùng đôi mắt đầy hoảng sợ nhìn lấy nam nhân trước mặt mình.
Đường Long thu kiếm về, mặt lạnh nhìn lấy Liễu Phỉ và Diêu Hạo.

Hai người Liễu Phỉ và Diêu Hạo lùi về sau vài bước.

Đường Long thân hình lắc một cái phân biệt đâm vào phần bụng của Diêu Hạo và chém vào người Liễu Phỉ.
Hai người Liễu Phỉ và Diêu Hạo sắc mặt trắng xám, bọn họ huyết đang không ngừng chảy ra, nếu không kịp cầm máu thì có thể chết bởi mất máu quá nhiều.


Hàn Nguyệt thấy vậy cũng không đành lòng nhìn ba người chết bởi mất máu, nàng tiến lên từ trong giới chỉ lấy ra bội phấn rắc lên vết thương của ba người.
- Đường Long đạo sư, cùng là học viện nên có thể tha cho bọn hắn không?(Hàn Nguyệt)
Đường Long mặt lạnh nhìn Liễu Phỉ, Diêu Hạo và Diêu Thịnh ba người.

Ba người bọn họ rung rẩy chờ Đường Long đưa ra quyết định, tính mạng bọn hắn tất cả nằm trong tay Đường Long.

Đường Long suy tư một lát cũng thu tay về.
- Các ngươi cút ngay về Già Nam Học Viện, nể mặt Hàn Nguyệt thay các ngươi cầu tình.
Liễu Phỉ, Diêu Hạo và Diêu Thịnh ba người nào dám ở lại lâu.

Cả ba co cẳng liền chạy.
- Mọi người chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu đi, dư âm vừa rồi giao thủ đã thu hút sự chú ý của Tứ giai Ma thú – Tuyết Ma Thiên Viên rồi.
Rống
Từ xa truyền tới tiếng hống kinh thiên của Tứ giai Ma thú – Tuyết Ma Thiên Viên, cây cối bị xô ngã.

Tứ giai Ma thú – Tuyết Ma Thiên Viên chạy tới một khoảng cách thì tung người nhảy lên.
Ầm
Tứ giai Ma thú – Tuyết Ma Thiên Viên rơi xuống trước mặt mọi người, tất cả trận địa đón quân địch nhìn chăm chú Tuyết Ma Thiên Viên.
Rống
- Kêu gào cái gì?
Bốp
Tuyết Ma Thiên Viên hai tay đấm ngực của mình nộ hống lên, đôi mắt hung quang nhìn Đường Long, nó đang yên tĩnh ngủ lấy thì bị đánh thức.

Khi Tuyết Ma Thiên Viên đang nộ hống liền một cái bạt tai quậy tới đem nó đánh trở về vị trí cũ.
Tuyết Ma Thiên Viên bị đánh bay tới nơi có Địa Tâm Thối Thế Nhũ, nơi này là khe núi nhỏ, có một sơn khẩu giống như một cái hồ lô mà giờ khắc này tại chỗ sơn khẩu này Tuyết Ma Thiên Viên thân thể to lớn cỡ ba bốn trượng đang đứng sừng sững.
Tuyết Ma Thiên Viên hơi thở tản ra hàn băng sắc bén, ồ ồ hô hấp từ bên trong cái mũi to lớn rồi lại thở ra giống như hai luồng sương khói màu trắng, hai cánh tay có chút thon dài.

Thủ trảo to cỡ chừng hai cái đầu người lớn, thủ trảo ngẫu nhiên huy động liền có vài đạo kình phong hung hăng bắn ra, bổ thẳng vào tảng đá làm đám đá vụn bắn đi khắp nơi, đôi mắt màu đỏ tràn đầy cuồng bạo cùng sát ý.
Nghiêm Hạo, Lâm Diễm cùng Nạp Lan Yên Nhiên phối hợp với Hàn Nguyệt vây công ý đồ giết chết Tuyết Ma Thiên Viên nhưng mà Tuyết Ma Thiên Viên thực lực đạt đến Tam tinh Đấu Vương cùng với lực phòng ngự cường hãn nhất thời ba người đánh rất chật vật.
Kỳ thật, chỉ cần Nạp Lan Yên Nhiên nghiêm túc đánh có thể nháy mắt miễn sát Tuyết Ma Thiên Viên nhưng nàng nhớ lời dặn của Đường Long nên không có dùng toàn lực.

Đường Long cũng có thể bằng vao tu vi của mình lẻn vào trong lấy đi Địa Tâm Thối Thể Nhũ nhưng hắn không có làm như vậy vì để rèn luyện cho đám người Hàn Nguyệt.
- Tên đại gia hỏa thật đúng là khó chơi.


Hàn nguyệt, bên trong thực sự theo lời ngươi nói có vật kia hả? Ngươi cũng không nên nói linh tinh để chúng ta chém giết hộ ngươi.

Tuyết Ma Thiên Viên này cho dù là một ít trưởng lão của Nội Viện đều cũng khó đánh lại, chúng ta nơi này nếu là luận đơn đả độc đấu cũng không thể đánh được nó, một khi nó nổi điên lên thì chúng ta có phiền toái không nhỏ.(Nghiêm Hạo)
- Nghiêm Hạo học trưởng yên tâm đi, ta rõ ràng biết trong đó nguy hiểm, cho nên sẽ không nói giỡn.

Nếu là sai lầm, Nghiêm Hạo học trưởng muốn tới hỏi tội, Hàn nguyệt sẽ không trốn tránh.(Hàn Nguyệt)
- Ha ha, Nghiêm Hạo, loại chuyện này Hàn Nguyệt biết tính toán thế nào cả rồi, ngươi cũng không cần quá mức hoài nghi.

Nếu là trong sơn cốc thực sự có vật kia, vậy đối với chúng ta chỗ tốt là không nhỏ, bốn tháng nữa là đến giải đấu, nếu lúc này thực lực chúng ta có thể tiếp tục tăng tiến, trong trận đấu sắp tới thật có khả quan.(Lâm Diễm)
Lúc này, Nghiêm Hạo có khuôn mặt hơi chút ngăm đen đảo cặp mắt trắng dã.
- Ngươi nói thật thoải mái, ma thú này đủ sánh với cấp bậc Đấu Vương cường giả, xem như thực lực của chúng ta nếu đấu với nó mà chủ quan thì có người có thể mất mạng đều không phải không có khả năng.(Nghiêm Hạo)
- Bây giờ không phải lúc cãi cọ, vật kia đối với các vị sự thật là rất có hấp dẫn, cho nên hiện tại công việc hàng đầu là trước tiên đem đầu Ma thú Tuyết Ma Thiên Viên này đánh bại.

Các ngươi cũng đều rõ ràng sự trân quý của vật kia một khi tin tức bị truyền ra thì chỉ sợ ngay cả bên trong Hắc Giác Vực đều đã có không ít người tiến đến dòm ngó, lúc đó có hối hận cũng không còn kịp rồi.
Đường Long đúng lúc lên tiếng nhắc nhở, Nghiêm Hạo và Lâm Diễm cũng nghiêm túc lên, bọn hắn cũng không muốn Địa Tâm Thối Thể Nhũ bị người ở trong Hắc Giáo Vực cướp đoạt.

Tất cả bốn người có Đấu Kỹ mạnh mẽ đều dùng ra đánh lên người Tuyết Ma Thiên Viên, toàn bộ Đấu Kỹ rơi vào trên người Tuyết Ma Thiên Viên cũng chỉ đánh cho nó trầy da mà thôi.
Tuyết Ma Thiên Viên cuồng nộ hai tay như hắc thiết vỗ mạnh vào lồng ngực đầy lông mao của nó, nhất thời một cỗ kình khí phát tán ra làm cho những tàng đá lớn xung quanh bị đánh tơi tả.
- Một lũ ngu xuẩn, vọng tưởng cướp đi Địa Tâm Thối Thể Nhũ của ta, ta có thể giết chết các ngươi.(Tuyết Ma Thiên Viên)
Tuyết Ma Thiên Viên nâng cái đầu thật lớn lên, ánh mắt màu đỏ gắt gao nhìn vào mấy người, sau nửa ngày trầm mặc, âm thanh cuồng bạo bỗng như tiếng sấm nổ vang bên tai của mỗi người.

Tuyết Ma Thiên Viên đã đạt tới cấp bậc Đấu Vương nên nó mới có thể mở miệng nói chuyện.
- Đã các ngươi không đi thì toàn bộ lưu lại hết đi.(Tuyết Ma Thiên Viên)
Trong anh mắt Tuyết ma Thiên Viên, sát ý càng thêm nồng đậm, liếc mắt một cái nhìn lại cái đám người này, vung lên thủ trảo to lớn hung hãn của mình đồng thời há mồm to như chậu máu cất tiếng rống rùng rợn, nhất thời đất đá bay mù mịt tán loạn.
Lúc Tuyết Ma Thiên Viên rống to thì đám người Hàn Nguyệt thân hình tốc độ rõ ràng thoáng chậm lại mà ngay tại chốc lát thân hình bọn họ chậm lại, bàn chân Tuyết Ma Thiên Viên hung hăng đập mạnh xuống mặt đất, toàn bộ đáy cốc đều lắc lư.

Thân thể mượn sức đẩy mạnh lên, giống như một quả pháo trắng to lớn.

Nhanh như như chớp lao lên giữa không trung, trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước mặt Nghiêm Hạo, thủ trảo nắm chặt hàn khí tại trảo cấp tốc ngưng tụ, trong chớp mắt hình thành móng vuốt hàn băng to lớn.
Hàn băng thủ trảo vũ động lập tức đối với Nghiêm Hạo trái tim như trào ra ngoài, thủ đoạn ngoan liệt như vậy mang theo sát ý, không chút nào lưu tình lao tới.
Nghiêm Hạo biến sắc, hắn muốn né tránh nhưng khổ nổi trúng phải quần thể giảm tốc kỹ năng của Tuyết Ma Thiên Viên.
- Tránh không được chỉ có thể ngạch kháng.(Nghiêm Hạo)
Tuyết Ma Thiên Viên kia thân hình to lớn nhưng không khiến tốc độ bị ảnh hưởng chút nào.

Thật ra ngoài dự kiến của Nghiêm Hạo, bất quá hắn thực sự không phải là không hề có kinh nghiệm chiến đấu.

Thiết chùy đen thùi trong tay dường như theo quán tính hung hăng vung mạnh ra ngoài, thiết chùy xé rách không khí phát ra tiếng vang bén nhọn.
Bang
Thủ trảo cùng thiết chùy hung hăng đập vào nhau, gây lên một tiếng nổ.

Bên trong băng đá văng khắp nơi, Nghiêm Hạo thân hình cấp tốc bị bắn ngược trở ra, va đập vào cây cối chặn ngang khiến chúng hoàn toàn bị bẻ gẫy.

Va đập như thế vào mấy chục cây thân hình to lớn mới ngừng lại được.


Ngẩng mặt lên, khóe miệng hắn đã có vết máu.
- Haha, Tuyết Ma Thiên Viên không hổ là ma thú đã trưởng thành, bất quá muốn một kích giết ta, ngươi vẫn con kém một chút.(Nghiêm Hạo)
- Giết ngươi chỉ cần một chiêu là đủ rồi.(Tuyết Ma Thiên Viên)
- Không tốt, Tuyết Ma Thiên Viên muốn giết Nghiêm Hạo, nhanh chóng xuất thủ tranh thủ chi Nghiêm Hạo chạy trốn.(Hàn Nguyệt)
- Yên Nhiên, dùng chiêu kia đánh nó.
Đường Long âm thanh đúng lúc vang lên, Nạp Lan Yên Nhiên không có xoay đầu lại nhưng đầu nàng gật xuống biểu thị mình đã biết.
- Phong Cực – Vẫn Sát.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Nạp Lan Yên Nhiên Phong thuộc tính Đấu Khí vận chuyển, trường kiếm trong tay nàng vung vẩy.

Tuyết Ma Thiên Viên lông mao dựng đứng vì nó cảm nhận được uy hiếp.
Phốc
Bờ vai của Tuyết Ma Thiên Viên bị kiếm khí đâm thủng, Tuyết Ma Thiên Viên cánh tay vịn lấy bờ vai của mình, nó đôi mắt rung động trước đòn tấn công của Nạp Lan Yên Nhiên.

Nghiêm Hạo nhịn không được hít vào ngụm khí lạnh.
- Ngươi nếu không đi thì ta trực tiếp chém ngươi.(Nạp Lan Yên Nhiên)
Tuyết Ma Thiên Viên xoay đầu nhìn lại nơi chứa Địa Tâm Thối Thể Nhũ, nó có chút lưu luyến không nỡ bỏ Địa Tâm Thối Thể Nhũ nhưng mà mạng sống quan trọng hơn.

Tuyết Ma Thiên Viên nộ hống lên chạy trốn.
Thấy Tuyết Ma Thiên Viên bỏ chạy thì đám người thả lỏng một hơi, Đường Long đi vào trong hang động tìm kiếm Địa Tâm Thối Thể Nhũ, hắn tìm kiếm một hồi cũng là dùng bình ngọc chứa đựng Địa Tâm Thối Thể Nhũ, phải mất 50 bình ngọc mới chứa đựng hết vào.
- Đạo sư, ngài thu hết Địa Tâm Thối Thể Nhũ rồi.(Hàn Nguyệt)
- Đạo sư tính nuốt riêng hả?(Nghiêm Hạo)
Nghiêm Hạo sắc mặt âm trầm, hắn không muốn Địa Tâm Thối Thể Nhũ bị một người nuốt riêng, Lâm Diễm không có nói gì nhưng mà đôi mắt vẫn không bỏ nhìn trong tay Đường Long bình ngọc.
- Ta là Luyện Dược Sư, nếu như trực tiếp dùng Địa Tâm Thối Thể Nhũ chỉ có tác dụng luyện thể tôi cốt mà thôi.
- Địa Tâm Thối Thể Nhũ phối hợp thêm vài dược liệu sẽ tăng dược lực của nó lên.
Đường Long lấy ra vài dược liệu khác chuẩn bị luyện đan, trước khi động thủ thì hắn cũng gọi người đang trốn trong bóng tối ra.
- Tử Nghiên ra đi, theo ta một đường lâu như vậy không mệt sao?
Tử Nghiên biết mình không trốn khỏi mắt của Đường Long cũng hiện thân, nàng tập trung nhìn vào Đường Long cũng đại biểu ý của nàng.
- Được rồi, huynh biết muội muốn gì.
Đường Long xòe tay ra, Tử Nghiên cũng biết ý trả lại Đường Long giới chỉ, cậu cũng lấy giới chỉ khác ra đưa cho Tử Nghiên.
- Các ngươi hộ pháp cho ta luyện đan, chỉ cần luyện đan thành công thì mỗi người đều có hai viên Thất phẩm Đan dược.
Nghiêm Hạo và Lâm Diễm cực kì kích động khi mà biết mình sẽ có được Thất phẩm Đan dược nên bọn hắn rất nghiêm túc hộ pháp, Hàn Nguyệt và Nạp Lan Yên Nhiên ở rất gần Đường Long để bảo vệ.
Đường Long ngoài việc Địa Tâm Thối Thể Nhũ thì thêm Hỏa Tâm Chi, Băng Quyết Thảo cùng vài loại dược liệu quý khác, khi luyện đan thì cậu dùng tới Dị Hỏa.

Hàn Nguyệt rung động khi mà Đường Long lại có nhiều Dị Hỏa bành thân như vậy.
Thời gian trôi qua nửa ngày thì Đường Long cũng thành công luyện chế Thất phẩm Đan dược.
•Thất phẩm Đan dược – Địa Tâm Thối Thể Đan: Phụng dụng thì cơ thể sẽ tiến hành một lần thoái thai hoán cốt, có tỉ lệ nhỏ tăng lên thiên phú của mình.

Những người ở biên giới đột phá đều thuận lợi đột phá thành công.
Nghiêm Hạo, Lâm Diễm và Hàn Nguyệt mỗi người hai viên Thất phẩm Đan dược – Địa Tâm Thối Thể Đan, hai người Nghiêm Hạo với Lâm Diễm không kịp chờ đợi bỏ vào trong miệng hết hai viên Thất phẩm Đan dược – Địa Tâm Thối Thể Đan sau đó cả hai đều thuận lợi đột phá lên Nhất tinh Đấu Vương.
Hàn Nguyệt không có lỗ mãng ăn mà đợi về Học Viện rồi mới phụng dụng.
- Địa Tâm Thối Thể Nhũ đã đạt đến rồi thì trở về Học Viện thôi.
Đoàn người khởi hành về lại Già Nam Học Viện, Đường Long luyện chế Thất phẩm Đan dược – Địa Tâm Thối Thể Đan chỉ tiêu hao có một bình Địa Tâm Thối Thể Nhũ mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK