Mục lục
Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoắc Vũ Hạo nhìn Vương Ngạn Phong thả ra Chấn Sơn Kích ở trên không trung hơi dừng lại một chút sau, trong nháy mắt nổ bung. Hóa làm một người đường kính vượt qua năm thước màu xanh đen quang đoàn. Hoắc Vũ Hạo lập tức suy đoán Vương Ngạn Phong đã hoàn thành Bản Thể Võ Hồn hai lần thức tỉnh.

Hoắc Vũ Hạo đáp xuống ở một khoảng cách mà Tiểu Tuyết Nữ xuất hiện ở đầu vai, Vương Ngạn Phong rốt cuộc mượn một kích vừa rồi trì hoãn chút thời gian, nhìn Hoắc Vũ Hạo không chút tổn hại đáp xuống khiến hắn kém tý tức hộc máu.

Mặc dù, Linh Hồn Trùng Kích hiệu quả đã biến mất nhưng hắn lúc này lại như cũ đầu đau như muốn vỡ tung. Vương Ngạn Phong nhìn Hoắc Vũ Hạo toát ra thật sâu kiêng kỵ, khi hắn nội thị cảm nhận Hồn Lực thì có chút khóc không ra nước mắt. Đang ở hắn mới vừa rồi bị Linh Hồn Trùng Kích trúng mục tiêu sau đích trong khoảng thời gian này, hắn Hồn Lực thế nhưng rơi xuống bốn thành. Chỉ còn lại có chưa đầy sáu thành. Phải biết rằng, lấy hắn Bản Thể Tông xuất thân, Hồn Hực hùng hậu không phải bình thường Hồn Đế có thể bằng được.

Tuy Hồn Lực tiêu hao có chút lớn nhưng Vương Ngạn Phong không phải là dễ dàng hạng người, xoay người lại đối mặt Hoắc Vũ Hạo nhưng không có chủ động truy kích mà là tại chỗ đứng vững, hít sâu khí, thúc dục trong cơ thể Hồn Lực vận chuyển. Bất quá, sắc mặt hắn khó nhìn vì ở xa hắn thấy được Hoắc Vũ Hạo lấy ra bình sữa ở tại chỗ thoải mái nhàn nhã khôi phục Hồn Lực.

Vương Ngạn Phong cũng có bình sữa nhưng Hoắc Vũ Hạo có một chút phán đoán vô cùng chính xác, Bản Thể Tông đối với Hồn Đạo Khí có rất mạnh mâu thuẫn trong lòng. Những năm gần đây cố nhiên thay đổi một chút nhưng cũng chỉ là biết sử dụng một chút đối với bọn họ mà nói có thực tế ý nghĩa tính chất phụ trợ Hồn Đạo Khí.

Mũi chân trên mặt đất một điểm, Vương Ngạn Phong đã tung người đồng thời hai cánh tay tại bên người bình thân ra. Một màn kỳ dị xuất hiện, Vương Ngạn Phong thân thể thế nhưng kéo dài bay lên, không có suy giảm chút nào tư thế mà trên người hắn sáu cái Hồn Hoàn thế nhưng ở cùng một thời gian tất cả đều sáng lên. Không chỉ có như thế, một đạo màu đồng xanh quang thải ở Vương Ngạn Phong sau lưng sáng lên, một đôi khổng lồ bàn tay hình thái, màu đồng xanh tia sáng vẫn còn như thực chất, dầy cộm nặng nề hơi thở, đối với cả tranh tài thai tựa hồ có sinh ra một loại bóp áp loại cảm giác.

- Ta còn tưởng rằng bọn họ có vẫn nhịn xuống, rốt cục xuất hiện. Tuyết Ma Tông, quả nhiên là Thiên Hồn Đế Quốc. Hừ!(Từ Thiên Nhiên)

Minh Đức Đường Đường chủ Kính Hồng Trần cũng là hai đấm nắm chặc, trong mắt tràn đầy oán độc quang mang. Ban đầu Bản Thể Tông đánh lén Minh Đức Đường chuyện, bị hắn dẫn vì bình sanh đại nhục. Rốt cục lại gặp được Bản Thể Tông người, trong lòng hắn có thể nào không hận.

Hoắc Vũ Hạo tâm tình hơi trùng xuống, Vương Ngạn Phong sau lưng cái kia một đôi màu đồng xanh cự chưởng xuất hiện, nhất thời làm hắn giống như bị núi cao trấn áp. Chỉ có Tiểu Tuyết Nữ như cũ ngồi ở trên bả vai của hắn, bình chân như vại.

Giữa không trung, màu đồng xanh cự chưởng ở sau lưng hào quang tỏa sáng, Vương Ngạn Phong tương đương với đã không hề nữa che dấu thân phận của mình. Chỉ thấy hắn song chưởng hướng phía dưới Hoắc Vũ Hạo làm ra lăng không ấn xuống động tác. Nhất thời, sau lưng kia hai con màu đồng xanh cự chưởng tăng vọt, lại tất cả đều tăng lớn đến chiều dài vượt qua mười thước, độ rộng vượt qua năm thước trở lên. Hai con cự chưởng ngang nhiên đè xuống, chạy thẳng tới Hoắc Vũ Hạo vào đầu bọc rơi. Song chưởng chưa tới, Hoắc Vũ Hạo thân thể chung quanh mặt đất đã cũng bắt đầu xuất hiện chưởng hình dạng ấn ký sụp đổ.

Vương Ngạn Phong biết một kích này làm hắn tiêu hao rất nhiều nhưng hắn cũng có lòng tin, thông qua một kích này chiến thắng Hoắc Vũ Hạo. Vương Ngạn Phong kinh ngạc là hai đạo cự đại đồng xanh chưởng ấn chạy thẳng tới Hoắc Vũ Hạo thời điểm. Hắn nhìn qua cũng là Hoắc Vũ Hạo trên mặt toát ra rực rỡ nụ cười. Kế tiếp, Vương Ngạn Phong cũng cảm giác được một trận thiên toàn địa chuyển, chung quanh hết thảy tựa hồ cũng trở nên bất đồng.

Vương Ngạn Phong xoay đầu lại thấy được Hoắc Vũ Hạo đứng cách đó không xa mà hắn đối mặt là kinh khủng màu xanh cự chưởng.

Ai cũng không nghĩ tới biến cố lại xuất hiện. Ở đây, chỉ có cường giả Phong Hào Đấu La mới nhìn ra được Hoắc Vũ Hạo đã làm gì. Trước đó 1s, Hoắc Vũ Hạo trên người bốc lên một tầng đen nhánh quang mang, một mặt Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn bài quang ảnh kèm theo trên người hắn Đệ Ngũ Hồn Hoàn lóng lánh, lặng yên không một tiếng động ra hiện tại hắn trước người. Ngay sau đó, tia sáng chợt lóe, Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Ngạn Phong đổi vị trí. Thừa nhận Thanh Đồng cấp Bản Thể Võ Hồn hai lần thức tỉnh kinh khủng uy năng biến thành Vương Ngạn Phong.

Đường Môn mọi người đều kinh ngạc, riêng Từ Tam Thạch là không có biến hóa vì một chiêu này đối với hắn quá quen thuộc.

- Ta nhận thua.(Vương Ngạn Phong)

Vương Ngạn Phong rốt cục ở cuối cùng trước mắt tỉnh táo lại, không chút do dự reo hò lên tiếng. Một đạo rực rỡ ngân quang từ trên trời giáng xuống, chợt ôm trọn ở thân thể của hắn.

Tranh tài thai biên giới vượt qua một phần tư diện tích hoàn toàn sụp đổ. Bên này, Vòng Phòng Hộ tia sáng kịch liệt bắt đầu khởi động mà duy trì Vòng Phòng Hộ Hồn Đạo Sư bên trong vượt qua hai mươi người đồng thời phún huyết.

Trịnh Chiến thay Vương Ngạn Phong đỡ một đòn này mà trong lòng cũng hoảng sợ, hắn cánh tay vẫn đang rung rẩy. Thân là Phong Hào Đấu La đối mặt Hồn Đế thả ra công kích, Trịnh Chiến hẳn là tuyệt đối bóp áp mới đúng nhưng mới vừa rồi một chưởng này hạ phách, làm hắn hiểu được tại sao Bản Thể Tông có như vậy cường đại.

Vương Ngạn Phong đến hiện tại không biết vì sao mình thua nhưng hắn biết rõ mình không ngăn được một chưởng kia. Nếu như bị chụp được, không chết cũng muốn trọng thương, chớ nói chi là tham gia phía sau đoàn chiến.

- Vừa rồi là…(Hòa Thái Đầu)

- Lục sư đệ thật là thiên tài, hắn Đệ Ngũ Hồn Hoàn có khả năng bắt chước bất kỳ người này Hồn kỹ mà hắn đã thấy. Vừa rồi là Hồn kỹ của ta.(Từ Tam Thạch)

- Đường Môn vs Tuyết Ma Tông, cá nhân đào thải trận đầu, Đường Môn thắng!(Trịnh Chiến)

Trịnh Chiến tuyên bố tranh tài kết quả, một đôi mắt nhưng vững vàng nhìn chăm chú ở Hoắc Vũ Hạo trên người.

Đợi chiến khu

Duy Na trong mắt khiếp sợ dần dần biến mất, khẽ vuốt cằm cùng bên cạnh mấy tên đồng bạn nói nhỏ mấy câu sau. Lại là một gã thanh niên tung nhảy lên thai, bước nhanh đi tới tranh tài thai vị trí trung ương.

- Hai bên xưng tên.(Trịnh Chiến)

- Đường Môn – Hoắc Vũ Hạo.(Hoắc Vũ Hạo)

- Tuyết Ma Tông – Trần Luật,(Trần Luật)

Trần Luật hai tròng mắt gắt gao nhìn chăm chú Hoắc Vũ Hạo, tựa hồ muốn từ trên người hắn nhìn ra thứ gì. Hoắc Vũ Hạo vẫn như cũ là một bộ vân đạm phong khinh bộ dạng, phảng phất cái gì cũng không còn phát sinh, khí tức trên thân cũng không có bởi vì lúc trước chiến đấu mà phát sinh bất kỳ thay đổi.

- Tranh tài bắt đầu.(Trịnh Chiến)

Trần Luật thân thể đầu tiên là xuống phía dưới trầm xuống, cả người như mũi tên phá không mà đi, thân thể kề sát đất hướng Hoắc Vũ Hạo phương hướng lao đến. Hoắc Vũ Hạo khi thấy Trần Luật lên thi đấu liền phát hiện hai chân Trần Luật có chút khác hẳn với thường nhân, so sánh với người bình thường muốn thon dài một chút cũng tráng kiện một chút. Nhất là bắp chân, kia tráng kiện trình độ quả thực cùng bắp đùi cũng không xê xích bao nhiêu.

Trong giây lát, Trần Luật đã tới Hoắc Vũ Hạo trước mặt, khi tới gần Hoắc Vũ Hạo thì cả người hắn thân thể ngửa ra sau, hai chân phía trước, một cao một thấp, trực tiếp nhằm vào Hoắc Vũ Hạo chân đạp tới. Hoắc Vũ Hạo vẫn không có nhúng nhích, tựa hồ không muốn ngăn cản Trần Luật hành động. Ngay cả Trần Luật mình cũng thật bất ngờ, tại sao Hoắc Vũ Hạo không đi ngăn cản hắn. Hắn đã sớm chuẩn bị xong, chỉ cần Hoắc Vũ Hạo cố gắng ngăn cản công kích của hắn, hắn lại bắt đầu toàn lực bộc phát, coi như là giao ra nhất định giá cao cũng muốn đưa Hoắc Vũ Hạo đánh thành trọng thương.

Hoắc Vũ Hạo canh chuẩn thời cơ thôi động Đẩy Mạnh Hồn Đạo Khí phi lên cao, lợi dùng Phi Hành Hồn Đạo Khí ở không trung giữa thăng bằng kèm theo đó là biến mất.

Trần Luật thất kinh, thậm chí quên mất thu lực, cả người họa xuất hơn mười thước mới kịp phản ứng, mũi chân chỉa xuống đất, bắn người dựng lên, có thể hắn nữa quay người nhìn lại, nhưng đã hoàn toàn mất đi Hoắc Vũ Hạo tung tích. Biến hóa lần này, làm ở hữu người đang xem cuộc chiến cũng không khỏi là một bộ trợn mắt hốc mồm.

Hoắc Vũ Hạo có chút bất đắc dĩ, Linh Hồn Trùng Kích trước đó đã dùng nên Tuyết Ma Tông môn sẽ có đề phòng. Hơn nữa, hắn không tính dùng Linh Hồn Trùng Kích lớn nhất đòn sát thủ vì càng dùng nhiều thì đối thủ càng có cơ hội tìm ra sơ hở.

Hoắc Vũ Hạo hiện đang mượn nhờ Mô Phỏng để cho bản thân biến mất trong không khí, chỉ cần hắn không có dị động thì đối thủ khó phát hiện ra được. Thông qua Tinh Thần Dò Xét, Hoắc Vũ Hạo đã xác định Trần Luật Võ Hồn là Bản Thể Võ Hồn – Bắp Chân.

Trần Luật ở ngắn ngủi dừng lại lập tức làm ra phản ứng, hắn đột nhiên quay người lại, trên người năm cái Hồn Hoàn xếp hạng Đệ Tam Hồn Hoàn quang mang chớp diệu. Hắn người cũng là trong nháy mắt bắn người dựng lên, hai chân trên không trung giao thế đá ra. Nhất thời huyễn hóa ra đầy trời thối ảnh. Mỗi một đạo thối ảnh cũng mang theo một đạo ám thanh sắc quang mang, mang theo chói tai tiếng xé gió. Trong chốc lát, chính là hơn mười đạo quang ảnh trên không trung ngang trời xuất thế.

Trần Luật muốn thông qua đã biết cao tần suất công kích tìm đến ẩn thân ở tranh tài trên đài Hoắc Vũ Hạo. Thân là Bản Thể Tông người, Trần Luật Tinh Thần Lực cũng không yếu, tập trung tinh thần cảm giác chỉ cần có Hồn Lực ba động, hắn đều trước tiên biết được.

Hoắc Vũ Hạo trốn ở một bên thấy một đạo quang nhận chém về phía mình liền dùng tay phải của mình cản trở nhưng nhìn qua có chút chật vật. Trần Luật hừ lạnh một tiếng, thân hình nháy mắt bắn lên mà trên người Đệ Tam Hồn Hoàn lóng lánh, cả người ở xông về Hoắc Vũ Hạo trong quá trình, hai chân trên không trung giao thế đá ra, một từng đạo Ám Thanh sắc Quang Ảnh bao trùm xuống.



Hoắc Vũ Hạo lấy một cái làm người ta khó có thể tin linh xảo động tác lại tựu như vậy tránh được phạm vi lớn bao trùm mà đến quang nhận, đồng thời hoàn toàn làm trái với quy luật tự nhiên một loại trên không trung chuyển ngoặt chạy thẳng tới Trần Luật phóng đi. Trần Luật sợ ngây người trước hành vi của Hoắc Vũ Hạo, Trần Luật bất chấp những thứ khác mà hai chân chợt khép lại, một đạo mãnh liệt màu đồng xanh tia sáng ở sau lưng của hắn sáng lên. Cùng Hoắc Vũ Hạo phán đoán giống nhau như đúc, hắn bản thể vũ hồn chính là một đôi bắp chân. Hơn nữa, hắn hai lần thức tỉnh cũng là Thanh Đồng cấp.

Trong phút chốc, chỉ thấy Trần Luật thân thể chợt cất cao một thước có hơn, một đôi bắp chân trở nên vô cùng tráng kiện đem ống quần hoàn toàn nứt vỡ. Hai chân giao thế đá ra, kinh khủng màu đồng xanh quang ảnh như một đôi bắp chân giống như là hai thanh cự trùy một loại thắt cổ hướng không trung Hoắc Vũ Hạo.

Làm Trần Luật lần nữa khiếp sợ lại xuất hiện, đòn công kích của hắn đáng lý phải làm cho Hoắc Vũ Hạo cứng rắn ngăn chặn nhưng lại giữa đường vỡ nát. Vô số huyết quang cùng với nghiền nát cái ghế trên không trung tứ tán bắn tán loạn. Nhìn Đường Môn bên kia, tất cả mọi người đã tại tiếng kinh hô trung nhảy lên.

Trần Luật mình cũng là ngẩn ngơ, nhưng hắn đã ở cùng một thời gian ý thức được không ổn. Bởi vì, hắn hai chân thắt cổ Hoắc Vũ Hạo thời điểm, căn bản cũng không có cảm giác trúng da thịt. Một đạo màu xanh đậm kiếm quang, dường như muốn phá vỡ cửu thiên ở Trần Luật phía sau không xa lặng yên không một tiếng động xuất hiện.

Sự xuất hiện của xanh đậm kiếm quang đúng lúc là Trần Luật lực cũ mới vừa đi lực mới không sinh thời khắc, thời cơ nắm chặc chính xác đến cực hạn.

Trần Luật trong mắt tinh quang đại phóng, đối mặt như thế tình thế nguy hiểm, hắn cũng không có bối rối. Phát hiện không đúng, Trần Luật chưa có quay đầu đi xem lập tức dẫn động mình Đệ Ngũ Hồn Hoàn. Hai chân mới vừa hoàn thành thắt cổ Trần Luật trực tiếp tại nguyên chỗ làm ra một nửa ngồi động tác. Ở phía sau hắn, thế nhưng lặng yên không một tiếng động vươn điều thứ ba chân mà phía trên giống như trước bao phủ màu đồng xanh quang mang, cùng cái kia Bản Thể Võ Hồn hai chân nhìn qua giống nhau như đúc.

Ba chân đồng thời cong, kèm theo một tiếng trầm thấp rồng ngâm vang lên, Trần Luật giống như là đem phía dưới không khí hoàn toàn áp nổ tung như vậy, kịch liệt nổ vang chợt vang lớn, một tầng Quang Ảnh trong nháy mắt từ trên người hắn tóe phát ra. Kia màu đồng xanh quang mang đem thân thể của hắn hoàn toàn ôm trọn ở bên trong, kỳ lạ hơn đặc biệt chính là, kia thanh đồng Quang Ảnh lại bày biện ra một cái đầu rồng con ếch thân quái vật hình tượng.

Cùng lúc, Đế Kiếm – Băng Cực Vô Song hung hăng phách trảm ở Trần Luật thân thể.

Khang

Đế Kiếm – Băng Cực Vô Song giống như là cự trùy đụng vào chuông lớn dường như, kịch liệt nổ vang ở tranh tài thai trên vang vọng, chấn đắc cả tranh tài thai đều ở khẽ run rẩy.

Trần Luật trực tiếp bị một kiếm này phách đập trên mặt đất, cả người hạ xuống một thước, cái kia hộ thân màu đồng xanh long thủ con ếch thân tia sáng cũng là trong nháy mắt bịt kín một tầng màu xanh đậm, trong phút chốc đông lại.

Phi Hành Hồn Đạo Khí cùng Đẩy Mạnh Hồn Đạo Khí ở Hoắc Vũ Hạo thúc dục đã chạy tới đang bị đóng băng Trần Luật, tay phải Hoắc Vũ Hạo vung lên và dài đến hơn thước Ám Kim Khủng Trảo xuất hiện. Kèm theo đó, bàn tay hóa thành xanh đậm. Mắt thấy Trần Luật phá băng mà ra thì Hoắc Vũ Hạo công kích đã rơi xuống, Trần Luật suýt chút nữ phún huyết nhưng Hoắc Vũ Hạo đắc thế không tha người. chưởng hóa quyền cùng với chói lọi quang mang bám vào oanh về phía Trần Luật.

Trần Luật trong lòng thầm mắng một câu, một tầng kim quang từ trên người hắn tóe phát ra. Liên tục sử dụng hai lần Tam Túc Long Oa đã không đủ để chống đỡ hắn lại tiếp tục sử dụng lần thứ ba. Trong cơ thể Hồn Lực chợt giảm xuống đồng thời vì cướp đoạt tiên cơ, hắn phải kích phát rồi mình mang theo Vô Địch Vòng Bảo Hộ.

Oanh

Vô Địch Vòng Bảo Hộ thay Trần Luật đỡ xuống công kích của Hoắc Vũ Hạo, Trần Luật hoàn toàn bị Hoắc Vũ Hạo áp chế, ưu thế tốc độ căn bản là không có thể phát huy ra mà liên tục sử dụng Đệ Ngũ Hồn kỹ, hơn nữa vận dụng Bản Thể Võ Hồn hai lần thức tỉnh làm hắn tiêu hao đã vượt qua lúc trước Vương Ngạn Phong.

Trần Luật cảm giác trong cơ thể khí huyết sôi trào đã bình phục một chút liền tiến hành công kích Hoắc Vũ Hạo, hắn quyết phải loại Hoắc Vũ Hạo trước khi mình bị đào thải. Trần Luật thả ra công kích liền khóa chặt Hoắc Vũ Hạo, vì tránh xảy ra trường hợp giống với Vương Ngạn Phong trận đấu trước đó nên Trần Luật là dùng chân thân. Ngoài ý liệu, Hoắc Vũ Hạo không có né tránh mà dùng một cự thuẫn cường ngạch chống đỡ công kích của Trần Luật không chút tổn hại.

Trần Luật bị bắn ngược ra ngoài mà Hoắc Vũ Hạo thân hình ở trong khói bụi hiện ra, Trần Luật văng rất xa mà hắn lúc rơi xuống đất, hai chân đã biến trở về bình thường, nhưng là đặt mông ngã nhào trên đất, hai tay ôm lấy hai chân lớn tiếng hét thảm. Mọi người nhìn thấy Trần Luật đôi chân phần đầu gối vị trí xuống phía dưới, bắp chân lại bất quy tắc vặn vẹo lên, mắt thấy là bị thương nặng.

Hoắc Vũ Hạo dùng là Sinh Mệnh Phản Xạ Chi Thuẫn, một trong những năng lực mà Thiên Mộng Băng Tằm trở thành Hồn Linh của Hoắc Vũ Hạo giao phó cường đại năng lực. Sinh Mệnh Phản Xạ Chi Thuẫn nhất cường đại địa phương là tại ở nó nhận chịu công kích sau có bắn ngược công kích, chỉ cần công kích trúng mục tiêu đối thủ, như vậy đối thủ tạo thành bao nhiêu thương tổn sẽ có bao nhiêu lực lượng bắn ngược về dùng để khôi phục tấm chắn phòng ngự.

Giao phong vừa rồi, Trần Luật tác động ở Sinh Mệnh Phản Xạ Chi Thuẫn phía trên toàn bộ công kích, tương đương với là trực tiếp tặng lại đến hai chân của hắn.

Hoắc Vũ Hạo dự tính có động tác thì Trịnh Chiến đi tới Trần Luật trước người, kiểm tra thân thể của hắn. Lập tức khoát tay áo, ý bảo tranh tài kết thúc.

- Cá nhân đào thải trận thứ hai, Đường Môn thắng!(Trịnh Chiến)

Tuyết Ma Tông đợi chiến khu bên trong, mọi người một mảnh trầm mặc, Vương Ngạn Phong chủ động nhảy lên đem trọng thương Trần Luật ôm xuống. Trải qua kiểm tra phát hiện, Trần Luật một đôi bắp chân cũng cắt thành tam tiếtđồng thời cũng là Võ Hồn bản thân, trước mắt hắn là không có biện pháp tham gia phía sau đoàn chiến. May là Trần Luật tự thân tu vi tương đối không kém, trên hai chân năng lực cũng rất vững chắc, chân mặc dù bị chấn đoạn nhưng kinh mạch nhưng cũng không có bị quá thương thế nghiêm trọng. Trải qua một phen điều trị nối xương thì giảm bớt thống khổ.

Đột nhiên, từ trên giáng xuống một chùm sáng đưa Trần Luật bao phủ ở bên trong. Đột biến phát sinh làm cho Bản Thể Tông người lẫn Duy Na cùng Mộ Tuyết giật mình tính công kích liền nghe được một âm thanh vang lên.

- Đó là ta đang thay hắn ổn định thương thế, các ngươi không nên công kích nếu không hắn xảy ra vấn đề thì ta không nói trước được.

- Dù có ta hỗ trợ ổn định thương thế nhưng không thể tham dự đoàn chiến được.

Nghe vậy, Bản Thể Tông người lẫn Duy Na cùng Mộ Tuyết đều thở dài một hơi. Bản Thể Tông người tập thể hướng vị trí Đường Long đang ngồi cúi đầu cảm tạ.

Bây giờ, Tuyết Ma Tông đang lâm vào thế khó. Kế tiếp so đấu cuộc thi làm sao tiến hành, Hoắc Vũ Hạo đã thắng liên tiếp hai tràng, Đường Môn chiến đội ba vị Hồn Đế còn chưa một cái không có ra sân. Như vậy đi xuống, đối với Tuyết Ma Tông cục diện tựu quá mức bất lợi.

Tuyết Ma Tông vị thứ ba đội viên ra sân liền khiến Hoắc Vũ Hạo có loại da đầu phát tạc cảm giác. Giống như là ban đầu Thiên Mộng Băng Tằm dẫn hắn đi trước cực bắc đất lúc gặp gỡ Băng Đế lúc. Một gã hai mươi tuổi trong vòng Hồn Sư, thế nhưng cho Hoắc Vũ Hạo một loại bị thú dữ nhìn chăm chú loại cảm giác bị áp bách, thực lực không cần đoán cũng biết mạnh bao nhiêu.

Ánh mắt Hoắc Vũ Hạo ngưng tụ, Tinh Thần Lực lưu chuyển hóa giải áp bách cảm giác, Hoắc Vũ Hạo cũng đồng thời nhìn chăm chú hướng đối thủ nhìn lại. Hoắc Vũ Hạo bén nhạy nhận ra đối thủ lần này của mình là cường địch mà rất khó đối phó.

Tuyết Ma Tông đội viên ngạc nhiên phát hiện khi Hoắc Vũ Hạo thả ra Tinh Thần Lực cùng mình đối cứng. Trịnh Chiến cũng không có ngăn cản giữa hai người rất đúng đối xử, hắn đáy mắt chỗ sâu chẳng qua là khiếp sợ.

Khi Tuyết Ma Tông đội viên đi tới Hoắc Vũ Hạo trước mặt thời điểm, giữa hai người khí thế va chạm đã đạt đến đỉnh phong. Hoắc Vũ Hạo trong đầu nhớ tới Đường Long từng nói, đối mặt cường giả dám cả gan đối mặt thì bản thân sẽ để cho Quân Lâm Thiên Hạ thăng cấp càng cao hơn tầng thứ. Hoắc Vũ Hạo sắc mặt nhìn qua có chút tái nhợt, hai tròng mắt phảng phất đã biến thành vàng ròng đúc thành một loại. Ngay cả một đầu tóc dài cũng bị nhuộm đẫm thành màu vàng.


Răng rắc

Não hải của Hoắc Vũ Hạo giống như có thứ gì đó lột xác, Quân Lâm Thiên Hạ khí thế không tự chủ bộc phát không ngừng dâng cao dần dần hình thành một cỗ bá khí lãm liệt. Đường Long ở dưới quan chiến cảm nhận được Hoắc Vũ Hạo sở hữu Quân Lâm Thiên Hạ đã đề thăng.

- Haha, Vũ Hạo quả nhiên không làm cho ta thất vọng. Cơ nhiên, ở đối thủ áp lực để Haoshoku Haki thăng lên đến Trung Cấp.

Mục Ân dạy cho Hoắc Vũ Hạo phương pháp kết hợp Tinh Thần Lực cùng Hồn Lực tạo thành Quân Lâm Thiên Hạ coi như là hình thức ban đầu của Haoshoku Haki, theo thời gian thì nó sẽ tăng cao. Hoắc Vũ Hạo Haoshoku Haki đã đạt đến biên giới tu vi, chỉ cần đủ kích thích là thăng cấp.

Đợi chiến khu bên trong, Đường Môn mọi người không khỏi cũng hơi bị hoảng sợ. Bọn họ cũng rất hiểu rõ Hoắc Vũ Hạo, từ trên trận cục diện đến xem, Hoắc Vũ Hạo mặc dù không có bị đối thủ khí thế áp đảo nhưng là rơi vào hạ phong.

- Hai tên xưng tên.(Trịnh Chiến)

- Đường Môn – Hoắc Vũ Hạo.(Hoắc Vũ Hạo)



- Tuyết Ma Tông – Long Ngạo Thiên.(Long Ngạo Thiên)

Nếu xét về phương diện Haoshoku Haki của Long Ngạo Thiên là Trung cấp Đỉnh phong thì Haoshoku của Hoắc Vũ Hạo là Trung cấp Sơ kỳ.

- Hai bên lui về sau, chuẩn bị tranh tài.(Trịnh Chiến)

Long Ngạo Thiên hướng Hoắc Vũ Hạo gật đầu một cái, không thể giấu diếm mình trong ánh mắt cái kia phân thưởng thức.

- Cái này Long Ngạo Thiên rất khó đối phó. Tam Thạch, ngươi chuẩn bị một chút.(Bối Bối)

- Ừ.(Từ Tam Thạch)

Long Ngạo Thiên lúc này cũng đã xoay người lại, từ trên người hắn cũng không có tái xuất hiện mãnh liệt như vậy khí thế, nhưng đứng ở nơi đó, hắn nhưng phảng phất đã cùng cả tranh tài thai dung hòa với nhau.

‘Thiên Nhân Hợp Nhất? Tu vi của hắn, đã đạt đến Thiên Nhân Hợp Nhất trình độ sao?’ Hoắc Vũ Hạo nghĩ trong lòng

Hoắc Vũ Hạo trong mắt sáng ngời, đây chính là hắn sở theo đuổi tầng thứ. Không chỉ là hắn, trong khu nghỉ ngơi, vốn là ánh mắt bình tĩnh Kiếm Si Quý Tuyệt Trần cũng đồng dạng là hai tròng mắt sáng choang. Hắn và Hoắc Vũ Hạo đối với Chiến kỹ đều có được độ cao theo đuổi, điểm này là những người khác không cách nào bằng được cũng chính là bởi vì như thế, thấy Long Ngạo Thiên trên người xuất hiện tình huống, đối với bọn họ kích thích mạnh nhất.

- Tranh tài bắt đầu.(Trịnh Chiến)

Hoắc Vũ Hạo đột nhiên ngẩng đầu, trong phút chốc, hắn hai tròng mắt chợt sáng choang, năm cái hồn hoàn cơ hồ là chẳng phân biệt được trước sau từ trên người hắn dâng dựng lên. Ngay sau đó, hai đạo Tử Kim sắc quang mang cũng đã từ hắn trong con ngươi điện xạ ra, chạy thẳng tới đối thủ oanh kích đi.

Hai đạo Tử Kim sắc quang mang phá vỡ trường không, trong nháy mắt đã đến Long Ngạo Thiên trước mặt.

Long Ngạo Thiên đứng tại nguyên chỗ vẫn không nhúc nhích, hai tay ở trước ngực bày ra một cái kỳ dị động tác, tay phải nhắc tới, lòng bàn tay phía bên trái, đầu ngón tay xuống phía dưới, bày tay trái giơ lên, đầu ngón tay hướng về phía trước, lòng bàn tay cùng tay phải xa. Chính là chỗ này sao một cái động tác đơn giản bày ra, một tầng oánh nhuận sáng bóng cũng tùy theo từ trên người hắn buông thả ra. Oánh nhuận thông thấu quang mang trong, cả người hắn giống như là biến thành một pho tượng chạm ngọc.

Đây là một cuộc so đấu giữa hai người vận dụng Tinh Thần Lực đối chiến.

Lần này, Hoắc Vũ Hạo không chiếm được tiện nghi nhưng Long Ngạo Thiên ngăn cản làm hắn đáy mắt hiện lên một tia hưng phấn. Bởi vì, từ Long Ngạo Thiên trên người, hắn cảm nhận được đối thủ là đem Tinh Thần Lực cùng Hồn Lực thậm chí cùng toàn thân hoàn toàn dung hợp ở chung một chỗ. Loại giao phong vừa rồi khiến cho Hoắc Vũ Hạo to lớn dẫn dắt.

Long Ngạo Thiên ở đỡ một kích kia sau, đáy mắt cũng là toát ra một tia kinh ngạc, mũi chân trên mặt đất nhẹ nhẹ một chút, cả người giống như là kề sát đất trợt đi một loại, chạy thẳng tới Hoắc Vũ Hạo. Từng vòng Hồn Hoàn từ dưới chân dâng lên 1 Hoàng 2 Tử 3 Hắc tổng cộng bảy cái Hồn Hoàn xuất hiện. Hoắc Vũ Hạo rốt cục hiểu tại sao đối thủ mang cho mình lực áp bách có như vậy cường đại, Long Ngạo Thiên thực lực đúng là đã đạt đến hắn trước đây chưa từng gặp kinh người trình độ.

Long Ngạo Thiên không có dư thừa động tác, hắn chỉ hướng Hoắc Vũ Hạo làm ra một cái lăng không ấn xuống động tác. Nhất thời, toàn bộ sân thi đấu đều xuất hiện rất nhỏ chấn động, khi hắn ngay mặt Hoắc Vũ Hạo trong cảm giác, đối thủ của hắn không chỉ là Long Ngạo Thiên, thậm chí là cuộc so tài này thai lồng phòng hộ nội sở có không khí. Thậm chí cả ánh mặt trời đều trở thành địch nhân một phần.

Tay phải nâng lên, ác chưởng thành quyền. Hoắc Vũ Hạo trên người cũng rất nhỏ chấn run lên một cái sau đó nhất đạo kim sắc quang ảnh liền từ trên người hắn thấu đi ra. Chính hắn cũng hoàn toàn biến thành kim sắc, hoàng kim tạo hình tựa như nhan sắc. Kim sắc quang ảnh, thon dài ngọc lập, quang ảnh thân mình mặc dù hư ảo nhưng ở nàng xuất hiện trong nháy mắt, Long Ngạo Thiên lại cảm giác được, bản thân gây cho Hoắc Vũ Hạo áp lực, tất cả đều bị này quang ảnh thừa nhận xuống.

Phốc

Không có va chạm kịch liệt thanh âm. Tại song phương tiếp xúc trong nháy mắt, Long Ngạo Thiên phóng thích ra tất cả công kích tựa hồ cũng tại nháy mắt kiềm chế một chút mà kim sắc thân ảnh nắm tay nhưng cũng là sinh ra một loại khó có thể hình dung, tựa như có thể cắn nuốt hết thảy.

Kim sắc cùng Bạch Ngọc sắc hai loại ánh sáng, đang trầm mặc nháy mắt đột nhiên nổ bung, hóa thành hai tầng kề sát đi chung với nhau màn hình tại trên sân đấu sôi trào.

Long Ngạo Thiên cùng Hoắc Vũ Hạo không ngừng dùng Tinh Thần Lực đối chiến, cả hai không ai nhường ai. Hoắc Vũ Hạo tuy rơi vào hạ phong nhưng đôi mắt sáng ngời vô cùng nhìn Long Ngạo Thiên, qua một đoạn thời gian thì Long Ngạo Thiên trong lòng rùng mình, hắn không chút do dự dùng ra Bản Thể Võ Hồn hai lần thức tỉnh.

Nhìn Long Ngạo Thiên đột nhiên thi triển ra Bản Thể Võ Hồn hai lần thức tỉnh, Tuyết Ma tông đợi chiến khu một đám đội viên không khỏi đều đứng lên, bọn họ cũng không hiểu vì cái gì tại đại chiếm ưu thế dưới tình huống, Long Ngạo Thiên lại đột nhiên làm như vậy.

Hoắc Vũ Hạo trước người kim sắc thân ảnh động, nó kia tạo thành chữ thập vu bộ ngực hai tay hoành quăng, một đạo tinh tế như phát kim mang điện xạ mà ra. Nơi đi qua, không có mang theo chút gợn sóng, thậm chí cả một chút tiếng xé gió đều không có. Nếu như không phải cực kỳ cẩn thận đi quan sát, thậm chí căn bản không có biện pháp nhìn đến. Ít nhất sân thi đấu ở dưới người đang xem cuộc chiến môn, ai cũng không thấy được này nhất ti kim mang hiện lên. Nó thậm chí cả tự thân chiết xạ ánh sáng đều hấp thu.

Long Ngạo Thiên trên mặt lộ vẻ trầm ngưng vẻ, đương kia kim mang thoáng hiện nháy mắt mà ngay cả linh hồn hắn đều cảm giác được đau đớn, căn bản là không cách nào né tránh một kích. Long Ngạo Thiên tự cao thực lực sẽ không sử dụng Vô Địch Vòng Bảo Hộ loại năng lực kia. Làm Bản Thể tông một đời tuổi trẻ đệ nhất cường giả, hắn là Võ Hồn mạnh hơn Hồn Đạo Khí lý niệm kiên định người ủng hộ.

Long Ngạo Thiên trên người hộ thể bạch quang, Võ Hồn lần thứ hai giác tỉnh phóng thích ra năng lượng cường đại trong phút chốc thế nhưng như là bị đâm rách nát, nháy mắt nổ bung hóa thành tảng lớn bạch sắc quang vựng hướng chung quanh tràn ra. Chính Long Ngạo Thiên cũng là đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể đột nhiên run lên. Trên người mãnh liệt bạch quang bắt đầu dâng trào.

Thả ra một kích cường đại đánh về phía Long Ngạo Thiên thì Hoắc Vũ Hạo cũng không tốt hơn là bao, sắc mặt một mảnh tái nhợt mà miệng thở hào hển, ngay cả Linh Mâu ánh sáng đều trở nên ảm đạm rồi.

Phốc

Long Ngạo Thiên thân thể đột nhiên kịch chấn, một ngụm nghịch huyết đoạt khẩu mà ra. Hắn phún ra này ngụm máu tươi cực kỳ quỷ dị, phun ra lập tức hóa thành vô số máu tươi bay tán loạn tứ phía. Rơi trên mặt đất, cư nhiên đâm ra một đám sâu không thấy đáy lổ nhỏ. Thân thể nhoáng lên một cái, Long Ngạo Thiên sắc mặt cũng biến thành tái nhợt vài phần, lại nhìn Hoắc Vũ Hạo ánh mắt lại trở nên vô cùng ngưng trọng. Tay phải nâng lên, nhũ bạch sắc quang mang tái hiện.

- Ta nhận thua.(Hoắc Vũ Hạo)

Hoắc Vũ Hạo hư nhược thanh âm vang lên, hướng trọng tài Trịnh Chiến đưa tay ý bảo.

Tại liên tiếp chiến thắng hai gã đối thủ sau, Hoắc Vũ Hạo rốt cục thua ở Bản Thể Tông một đời tuổi trẻ đệ nhất cường giả Long Ngạo Thiên trong tay. Một trận chiến này, Long Ngạo Thiên cố nhiên không nhiễm toàn lực, nhưng hắn lại như cũ tại Hoắc Vũ Hạo một kích cuối cùng hạ bị thương.

Hòa Thái Đầu nhanh chóng đi lên chuẩn bị đưa Hoắc Vũ Hạo xuống dưới nghỉ ngơi thì giọng Long Ngạo Thiên vang lên.

- Chờ một chút.(Long Ngạo Thiên)

Đường Môn mọi người ánh mắt bất thiên nhìn Long Ngạo Thiên.

- Có thể hay không thỉnh giáo, kia kim sắc thân ảnh chính là bản thân mình sang kỹ thuật đánh nhau?(Long Ngạo Thiên)

Hoắc Vũ Hạo không có trả lời mà chỉ gật đầu.

- Ngươi rất mạnh, tại cùng thế hệ ở bên trong, ngươi là ta trước mắt gặp phải cực kỳ có sáng lập tính đối thủ.(Long Ngạo Thiên)

- Đáng tiếc, ngươi chỉ dùng thuần thúy Tinh Thần Lực cùng Hồn Lực so đấu với ta. Nếu có ngày gặp lại, hy vọng ngươi xuất ra toàn lực cùng ta nhất chiến.(Long Ngạo Thiên)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK