Tiểu đội Sử Lai Khắc thuận lợi thông qua vòng thứ nhất thi đấu đôi và đoàn chiến, kế tiếp tổ thi đấu cá nhân cũng sắp bắt đầu.
Thẳng đến trước trận đấu, sắp xếp mỗi cặp đối thủ mới được đưa ra. Làm mọi người Sử Lai Khắc không nghĩ tới là, những người khác còn may, nhưng chỗ tổ Nhạc Chính Vũ, đối thủ vòng thứ nhất của hắn chính là Long Dược.
Nhạc Chính Vũ khi nghe trọng tài hô hai chữ bắt đầu, mãnh liệt tiến về phía trước một bước. Một bước này hắn bước vô cùng lớn. Long Dược phía đối diện lông mi nhảy lên, ánh mắt nhìn Nhạc Chính Vũ lập tức có một tia biến hoá.
Một tầng sáng màu vàng phủ ngoài thân thể hắn, hơi thở thần thánh mãnh liệt cũng bay lên, khuôn mặt hắn phảng phất biến thành màu vàng kim nhạt. Đôi mắt càng thiêu đốt lên kim sắc hoả diễm cùng lưu quang tràn ngập các loại màu sắc. Khí thế của hắn cũng điên cuồng kéo lên không biết bao nhiêu lần, màu vàng nhàn nhạt biến thành màu vàng đậm rực rỡ, phảng phất giống như hoả diễm, xung quanh thân thể hắn hoá thành quang diễm bốc lên.
- Đệ tử Sử Lai Khắc Học Viện quả nhiên đều không tầm thường.(Long Dược)
Long Dược đồng dạng bước ra một bước lập tức hơi thở thần thánh vốn tràn ngập trên đài lập tức xuất hiện biến hoá long trời lở đất. Trong mắt Nhạc Chính Vũ, mình đang đối diện với một ngọn núi cao nguy nga không nhìn tới đỉnh.
Ap bách cực lớn làm quang diễm màu vàng xung quanh hắn nổi lên sóng gió kịch liệt, Nhạc Chính Vũ cũng không khỏi kêu rên một tiếng. Dưới chân bốn cái hồn hoàn như thiểm điện bay lên, một đạo kim quang phóng lên trời, hoá thành thần thánh chi quang có thể chèo chống thiên địa, lúc này mới ổn định lại thân hình của hắn, không đến mức lui về phía sau.
‘Hắn chỉ mới bước ra một bước dĩ nhiên đã áp bách ta không thở nổi’ Nhạc Chính Vũ nghĩ trong lòng
Long Dược thấy Nhạc Chính Vũ chống đỡ được áp bách do mình thả ra liền tiến hành tăng thêm áp lực, hắn lại tiến thêm một bước. Nhạc Chính Vũ bị Long Dược áp bách phải dùng tới Đấu Khải của mình, hắn Đấu Khải đã có 5 khối.
Được Đấu Khải tăng phúc, khí tức Nhạc Chính Vũ điên cuồng tăng vọt, áp lực trước mặt như gợn sóng bình thường bị hắn phá vỡ, hai cánh sau lưng dùng sức vỗ, thân thể của hắn như một mũi tên kim sắc xuất hiện trước mặt Long Dược trong nháy mắt. Kinh ngạc trong mắt Long Dược chưa kịp rút đi, đối mặt với công kích của Nhạc Chính Vũ, tay phải của hắn đột nhiên nâng lên.
Khanh
Nhạc Chính Vũ chỉ cảm thấy mình chém trúng một toà núi lớn, không cách nào di chuyển nửa phân mà Thần Thánh Chi Quang mình phóng xuất ra tuy rằng bao phủ trên người đối phương nhưng vô luận hắn thúc dục như thế nào, Thần Thánh Chi Quang cũng không cách nào chui vào trong cơ thể.
Nhạc Chính Vũ lập tức biến chiêu, Thần Thánh Kiếm đang gằng co cùng tay Long Dược đột ngột biến mất, xuất hiện lần nữa đã hướng bụng Long Dược đâm tới. Tay trái Long Dược hướng phía dưới cắt ngang, cùng mũi kiếm đụng vào nhau. Nhạc Chính Vũ chỉ cảm thấy một cỗ đại lực truyền đến, thân thể không khỏi ngã xuống về phía trước.
Ở bên ngoài, Đường Long đứng khoang tay trước ngực nhìn Nhạc Chính Vũ và Long Dược chiến đấu liền nhíu mày sau đó lắc đầu.
- Chính Vũ thua!
Ngang
Đúng lúc này, Nhạc Chính Vũ nghe thấy một tiếng gào thét, một tiếng tràn đầy cuồng dã, tràn đầy bá khí điên cuồng.
Long Dược thân hình bao trùm trong một tầng lân phiến màu nâu sậm cực lớn, lân phiến hình tròn, mỗi khối đều cực kì lớn. Lân phiến giống như bị cắt làm hai mảnh nhô ra phía ngoài, cái đuôi thật dài bị hắn kéo túm lại sau lưng, cơ bắp kinh khủng, bả vai rộng lớn.
Mấu chốt, Long Dược lần đầu thả ra Võ Hồn cùng Hồn Hoàn. Nương theo 3 Tử 3 Hắc dâng lên để mọi người chứng kiến đều kinh hãi.
- Đúng như ta dự đoán, Long Dược là Lục Hoàn Hồn Đế, hơn nữa Võ Hồn thuộc về Đỉnh cấp Long tộc.
Khuôn mặt Long Dược trở nên lớn hơn rất nhiều, trong hai tròng mắt loé ra hào quang màu đỏ sậm.
- Thực lực của ngươi rất không tồi, trong tứ hoàn đã là tồn tại đỉnh cấp. Cho nên ngươi có tư cách nhìn thấy võ hồn của ta. Như vậy tiếp theo thật xin lỗi. Lực lượng của ta, ngay cả chính mình đôi khi đều không thể khống chế.(Long Dược)
- Ta Võ Hồn là Sơn Long.(Long Dược)
Đường Long nhìn thấy xuất hiện sau lưng Long Dược một Cự Long một đầu không cánh, bỗng nhiên lại là một toà thành thị cổ phác.
- Võ Hồn – Sơn Long? Có truyền thừa sâu xa với Cửu Đại Long Vương – Sơn Long Vương.
- Đúng vậy, Sơn Long tất vi Vương.(Cổ Nguyệt Na)
Lúc này, trên sân đấu chiến đấu đã tiến đến hồi gay gấn. Sau khi thể hiện ra Võ Hồn – Sơn Long, khí thế Long Dược tăng đến trạng thái vô cùng kinh khủng. Long Dược nhìn Nhạc Chính Vũ, đột nhiên cuồng tiếu một tiếng, khẽ cong eo, nắm tay phải oanh kích trên mặt đất, Đệ Nhất Hồn Hoàn trên người sáng lên.
- Đệ Nhất Hồn Kỹ – Giang Sơn.(Long Dược)
Sân đấu bị rạn nứt, từng toà tiểu sơn điên cuồng từ mặt đất mọc lên, chớp mắt bao phủ toàn bộ sân thi đấu.
Nhạc Chính Vũ thừa biết một khi Long Dược thả ra Võ Hồn của mình, cơ hội chiến thắng của mình không có, có điều Long Dược đối thủ không phải duy nhất bản thân, Nhạc Chính Vũ bàn tính phải để cho đối thủ thi triển ra càng nhiều năng lực hơn nữa, để cho đồng bạn thấy rõ ràng, cũng có cơ hội để chuẩn bị đối mặt trong tương lai.
- Đệ Nhị Hồn Kỹ – Đại Giang.(Long Dược)
Đột nhiên bầu trời dường như sụp đổ, vô số nước chảy từ trên trời giáng xuống, tựa như ngân hà trút xuống, chớp mắt rơi đập.
Nhạc Chính Vũ cùng thánh kiếm chớp mắt bị thôn phệ, trực tiếp bị trùng kích bay ra ngoài. Tất cả công kích đứng trước dòng nước chảy kinh khủng kia, tựa như một cây tiểu thảo trong thiên nhiên rộng lớn, yếu đuối.
Nhạc Chính Vũ chỉ cảm thấy toàn thân mình đều muốn dời ra từng mảnh, đau nhức kịch liệt. Xương cốt, kinh mạch không khỏi đau tột đỉnh.
- Xem như vì ngươi đều là người Đường Môn, ngươi nhận thua đi.(Long Dược)
- Ta còn không có thua.(Nhạc Chính Vũ)
Nhạc Chính Vũ vẫn cắn răng đỉnh lấy công kích của Long Dược. Long Dược lăng không vung ra một quyền, thẳng đến giữa ngực Nhạc Chính Vũ. Hắn thân cao năm mét, dù chỉ là một nắm đấm cũng như một cái chậu rửa mặt nhỏ. Lực lượng kinh khủng, không khí bị nghiền ép kịch liệt đều bạo tạc nổ tung.
- Tiểu tử kia đánh gãy Hoa Lam Đường tám cái xương sườn, hôm nay ta cũng đánh gãy ngươi tám cái. Cứ như vậy đi!(Long Dược)
Oanh
Nhạc Chính Vũ bị Long Dược đánh trực tiếp đụng vào Lồng Phòng Hộ, Long Dược tiến thêm một bước nhưng cứng rắn ngăn lại, thình lình một bóng hình đứng trước mặt Long Dược làm nguyên bản hăng máu tâm tình được kéo lên. Đôi mắt Long Dược lóe lên sự khát máu, thể nội Đường Long giống như có thứ gì đó bị xúc phạm, kinh thiên Long Uy tràn ngập.
Gàooo
Long Thần cũng ở trong Tinh Thần Hải của Đường Long cùng Thanh Long và Xích Long Đế chơi mạt chược, nó cảm ứng được khí tức Sơn Long Vương đang có ý định xâm phạm liền tản ra Long Uy.
Long Dược thân hình rung rẩy lùi về sau một bước, hắn ngẩng đầu nhìn Đường Long.
- Ngươi…(Long Dược)
- Sơn Long Vương sao? Không biết giữa Sơn Long Vương và Thanh Long, không biết ai mạnh ai yếu?
Giống như Long Dược nói, Nhạc Chính Vũ bị gãy tám cái xương sườn, thương thế không nhẹ, cũng không tính là đặc biệt nghiêm trọng, không có uy hiếp đến sinh mệnh, ít nhất thi đấu hai đối hai hẳn là không tham gia được.
Tất cả tiếng hoan hô, đối với mọi người học viện Sử Lai Khắc đều là trào phúng.
Tạ Giải đã sớm nắm chặt nắm đấm. Diệp Tinh Lan ngẩng đầu, nhìn về phía khán giả đang điên cuồng, trong mắt loé lên hàn quang. Bờ môi Nguyên Ân Dạ Huy mím chặt. Từ Lạp Trí luôn có bộ dáng tươi cười chất phác, bây giờ trên khuôn mặt mập mạp rõ ràng có chút âm trầm.
Đường Long vẻ mặt tươi cười nhưng đôi mắt không cười, cậu bình tĩnh nhấc chân lên đạp xuống Luận Bàn Lôi, trên người Haoshoku Haki không giữ lại chút nào thả ra ngoài.
Kẽo Kẹt
Nguyên bản, Luận Bàn Lôi bị Long Dược thả ra Hồn Kỹ sớm tàn tạ, bây giờ chịu đến Đường Long vận dụng Gura Gura no Mi mà tan tàng. Khán giả đang trào phúng dồn dập ngã xuống, có nhiều người yếu trực tiếp tại chỗ phun huyết hôn mê.
- Long Dược đúng không? Cả Tinh La Đế Quốc đều vì ngươi reo hò, kế tiếp ta sẽ để ngươi thảm bại cũng như cho cả Tinh La Đế Quốc nhận thức được bọn họ trào phúng nhầm người.
- Chúng ta đi.
Kế tiếp, thi đấu vòng tròn đấu cá nhân thì Sử Lai Khắc Học Viện chỉ còn lại Đường Long, Đường Vũ Lân, Tạ Giải, Nguyên Ân Dạ Huy ba người. Trong thi đấu hai đối hai, nguyên bản có bốn đôi dự thi, bởi vì Nhạc Chính Vũ trọng thương và Diệp Tinh Lan rời khỏi, cũng chỉ còn lại hai đôi.
Có điều, mỗi lần Đường Long tham gia thi đấu bất kể là đấu đơn hay đấu đôi, hễ gặp người của Tinh La Đế Quốc đều hạ thủ nặng đánh người ta trọng thương. Đường Long đây là trả thù việc Tinh La Đế Quốc cư dân trào phúng sứ đoàn Đấu La Đại Lục.
Kế tiếp, Đường Vũ Lân đụng phải Tư Mã Thiên tại đấu đơn, trận đấu cả hai kết thúc nhanh chóng bằng chiến thắng của Đường Vũ Lân. Từ đầu tới cuối, Đường Vũ Lân chỉ dùng tới Kim Long Hám Địa cắt đứt Hồn Kỹ của Tư Mã Thiên sau đó dùng Kim Long Kinh Thiên đánh cho Tư Mã Thiên không có lực hoàn thủ và không có cơ hội dùng tới Đấu Khải đã trực tiếp nốc-ao.
Đường Long thi đấu trận kế tiếp, hắn càng trực tiếp hơn vì khi trận đấu vừa bắt đầu đã xuất hiện ở đối thủ trên đầu sau đó nấm đấm đập xuống không chút nương tay. Đối thủ đầu bị Đường Long đập cho khảm vào Luận Bàn Lôi, Đường Long chả them quan tâm trọng tài tuyên bố mà xoay người rời đi.
- Nhược kê.
Đường Long khi đi xuống Luận Bàn Lôi thốt lên lời nói làm cho toàn trường xôn xao.
Đường Long đối thủ ở vòng kế là Đới Vân Nhi có danh hiệu Linh Vương. Không thể nghi ngờ, trong Bát Đại Thiên Vương, Đái Vân Nhi là người có tu vi yếu nhất chỉ có Tứ Hoàn lại không có Nhất Tự Đấu Khải.
Đường Long tiến vào khu vực chờ, Đới Vân Nhi thấy Đường Long liền ba chân bốn cẳng chạy tới.
- Đường Long, ngươi là đối thủ của ta hôm nay.(Đới Vân Nhi)
- Ta biết.
- Nhanh nhận thua thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng.(Đới Vân Nhi)
- Thiểu năng trí tuệ, haiz.
Đường Long lắc đầu thở dài, lách người đi ngang qua Đới Vân Nhi. Tạ Giải phát ra một tiếng cười khẽ, cùng Nguyên Ân Dạ Huy trước sau đi qua.
- ĐƯỜNG LONG.(Đới Vân Nhi)
Đới Vân Nhi hét lên một tiếng, muốn tiến về phía Đường Long, lại nhanh chóng bị Đới Nguyệt Viêm kéo lại. Đới Nguyệt Viêm nhìn Đường Long có chút im lặng, hắn cảm thấy Đường Long với vị muội muội bảo bối của mình trời sinh xung đột.
Khi tới lượt bản thân lên sàn đấu, Đường Long đứng dậy bước tới Luận Bàn Lôi, Đới Vân Nhi đùng đùng nổi giận chạy ra ngoài, đuổi theo Đường Long lên sân đấu.
- Ta nhất định sẽ đánh tàn phế ngươi.(Đới Vân Nhi)
- Làm được thì cứ làm.
Trọng tài vừa dứt lời, Đái Vân Nhi nhanh như thiểm điện xong ra ngoài, tốc độ nhanh vô cùng, từng vòng Hồn Hoàn 3 Tử 1 hắc liên tiếp bay lên từ dưới chân. Sau lưng mang theo tàn ảnh, hầu như chỉ qua một lần hô hấp, Đới Vân Nhi cũng đi qua nửa sân.
- Võ Hồn – U Minh Linh Miêu? Nàng ta vẫn ẩn dấu thực lực của bản thân.
Đường Long đối mắt thế công của Đới Vân Nhi không có động tác, chỉ đứng tại chỗ nhìn Đới Vân Nhi hướng mính xông tới.
- Đệ Nhất Hồn Kỹ – U Minh Đột Thứ.(Đới Vân Nhi)
Khi Đới Vân Nhi miêu trảo sắp chộp vào ngực Đường Long, đôi mắt nàng toả ra vầng sáng màu xanh thẳm, trong suốt như hai khối thuỷ tinh màu lam.
Đang
Miêu trảo của Đới Vân Nhi chộp vào ngực Đường Long không có đánh ra tổn thương mà từng đóa hỏa hoa xuất hiện, Đới Vân Nhi kinh hoảng lùi về sau mà cánh tay lại vung vẩy vì đau đớn, miêu trảo khi đánh vào lồng ngực của Đường Long mang tới cho Đới Vân Nhi cảm giác bản thân cào vào tấm sắt.
- Đệ Nhị Hồn Kỹ – U Minh Bách Trảo.(Đới Vân Nhi)
Đường Long nhàn nhã nâng tay phải lên hướng về phía Đới Vân Nhi đấm ra một quyền, quyền kình ma sát với không khí tạo thành bạo âm trùng sát về phía Đới Vân Nhi. Đới Vân Nhi phản ứng rất nhanh, thân thể của nàng đột nhiên hướng về phía sau co rút lại một chút, làm ra một động tác nửa ngồi. Đường Long thu quyền về, Đới Vân Nhi bắt lấy cơ hội mà miêu trảo đánh thẳng về phía Đường Long.
Đường Long ngã người về sau, tay phải đang rút về thuận thế nắm lấy tay Đới Vân Nhi sau đó xoay người đưa lưng về phía nàng. Đới Vân Nhi chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì cảm thấy trời đất xoay tròn liền thân thể chấn động mạnh.
Oành
Đới Vân Nhi bị Đường Long thô bạo ném qua vai quật mạnh xuống sàn, nàng cả người đập xuống đất lại nảy lên. Đường Long không có tiếp tục truy kích mà lùi về sau, bàn tay nâng lên hướng về phía Đới Vân Nhi ngoắc ngón tay.
- Ngươi tiếp tục tới.
Động tác khiêu khích của Đường Long nhất thời làm Đới Vân Nhi giận dữ, tựa như một con mèo nhỏ tức giận, như thiểm điện vọt tới. Đường Long cứ thế đứng tại chỗ đón đỡ công kích của Đới Vân Nhi đồng thời quậy ngã nàng vài lần.
Đới Vân Nhi thấy Đường Long khó chơi, nàng lần nữa dùng U Minh Đột Thứ mà đôi mắt nàng lóe lên tia sáng, cường đại Tinh Thần Lực xông thẳng vào Tinh Thần Hải của Đường Long. Đồng dạng một đạo thân ảnh màu trắng từ trên người nàng lao ra, như thiểm điện bay lên đỉnh đầu Đường Long, một đôi trảo biến lớn giáng thẳng xuống đầu hắn.
Ngang
Thanh Long trong Tinh Thần Hải rống giận một tiếng, Long Ngâm trực tiếp xông phá Tinh Thần Lực của Đới Vân Nhi làm nàng lùi về sau, Thanh Long từ đỉnh đầu Đường Long lao ra một cái Long Vĩ mạnh mẽ rút tới cùng trảo thủ đụng vào nhau.
Phanh
Thân ảnh màu trắng trên không trung lập tức bị va chạm bay lên, ngưng trệ trên không, rõ ràng là một tiểu bạch miêu xinh đẹp đáng yêu. Thanh Long khi quậy bay Hồn Linh của Đới Vân Nhi liền dùng thân thể của mình cuốn chặt lấy Đới Vân Nhi, Đường Long nhàn nhã đi tới giơ lên cánh tay của mình trực tiếp vỗ về phía đầu Đới Vân Nhi.
Mọi người trong chiến khu, cùng với Hoàng Đế bệ hạ trên đài hội nghị đều nhảy dựng lên. Đường Long không có thống hạ sát thủ mà nhẹ nhành hóa chưởng thành đạo chặt vào đầu nàng mang theo Tinh Thần Lực dẫn tới Đới Vân Nhi hôn mê. Đường Long ra hiệu cho Thanh Long thả ra Đới Vân Nhi.
Phì
Thanh Long thở ra một hơi, cơ thể nới lỏng và chui vào lại trong người Đường Long. Đới Nguyệt Viêm vừa muốn lao ra thấy một màn như vậy cũng nhẹ nhàng thở sâu. Vừa rồi hắn sợ tới mức tim đều muốn nhảy ra ngoài.
- Song Sinh Võ Hồn, Võ Hồn – U Minh Linh Miêu cùng Võ Hồn – Linh Mâu, tổ hợp giữa Trúc Thanh cùng thằng đệ tử của ta sao?
Đường Long sải bước rời khỏi Luận Bàn Lôi mà miệng lẩm bẩm không ai nghe được.
Đối với ba người Sử Lai Khắc Học Viện, vòng thi đấu tiếp theo là vô cùng khó khăn. Bời vì Đường Long đụng phải Hổ Vương – Đới Nguyệt Viêm mà đối thủ của Đường Vũ Lân là một vị Chiến Hồn Sư hệ Mẫn Công khác của Quái Vật Học Viện, Phong Vương – Lâm Tam.
Hổ Vương – Đới Nguyệt Viêm, bài danh thứ hai trong Bát Đại Thiên Vương, gần với Long Vương – Long Dược. Phong Vương – Lâm Tam, bài danh thứ tư trong Bát Đại Thiên Vương, không thể nghi ngờ mạnh hơn Ảnh Vương – Đằng Đằng mà đối thủ của hắn là Đường Vũ Lân.