- Lão sư vì sao Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá lại bán Trúc Cơ Linh Dịch của ta với giá thấp như vậy?(Tiêu Viêm)
- Cái này ta cũng không biết.(Dược Trần)
- Chưa kể tới là Tử Diệp Lan Thảo hoặc Tẩy Cốt Hoa đều bán cho ta với giá cắt cổ.(Tiêu Viêm)
- Haiz, có khả năng là ngươi đã đắc tội người không nên đắc tội.(Dược Trần)
Kỳ thật, Dược Trần biết người hại Tiêu Viêm là ai, hắn cũng biết đối phương đối với Tiêu Viêm có thành kiến nên khắp mọi mặt chèn ép không cho Tiêu Viêm cơ hội phát triển.
Thông thường, đệ tử của mình bị người chèn ép như vậy thì bản thân làm sư phụ phải ra mặt nhưng hắn biết với bản thân thực lực bây giờ dù có phụ thể lên người Tiêu Viêm chỉ có được chiến lực Tứ tinh Đấu Hoàng đấu không lại một vị cường giả Đấu Tông.
- Lão sư, ta không nuốt trôi cục tức này.
Ta phải đi tìm Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá lý luận.(Tiêu Viêm)
- Ngươi tốt nhất là nên thu lại ý nghĩa đó đi, Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá đó chỉ là phân bộ mà thôi.
Tổng bộ đặt ở Gia Mã Thành mà tổng thế thực lực cũng không phải ngươi ở thời điểm này có thể trêu chọc được.(Dược Trần)
Tiêu Viêm lúc này máu liều nhiều hơn máu não nên cũng không nghe lời khuyên của Dược Trần mà là chạy ra ngoài hướng Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá lao đi.
Dược Trần thấy vậy thở dài đi theo.
- Có lẽ đây là kế hoạch của ngươi đi.(Dược Trần)
Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá
- Công tử, hôm nay ngài ủy tháp bán Đấu Linh Đan với một bản Đấu Kỹ Huyền giai Sơ cấp đã thu về 150 vạn Kim Tệ.(Mị Nhi)
- Đa tạ, Mị Nhi.
Dạo gần đây tại Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá thế nào rồi?
- Nhờ ơn công tử mà ta được chia hoa hồng rất nhiều.(Mị Nhi)
Mị Nhi đối với thiếu niên ngồi trước mặt cực kì cảm kích cùng với có rất nhiều hảo cảm, nàng biết bản thân mình trời sinh mị cốt không được nhiều người ưa thích mà Đường Long lại cứu nàng lúc nguy nan cùng với nàng cảm nhận được ở bên cạnh Đường Long có sự ấm áp cùng sự bảo vệ.
Mị Nhi đang hầu hạ Đường Long vì nàng được Nhã Phi phân phó, đột nhiên cả hai người đều nghe được đại sảng truyền ra tiếng huyên náo.
- Công tử, ta đi ra ngoài quan sát tình hình.(Mị Nhi)
Mị Nhi hiện tại tu vi là Cửu tinh Đấu Giá nên biết được đại sảng đang diễn ra ồn ào.
- Không cần đâu, ta biết là ai rồi.
Chúng ta ra ngoài xem thử một chút.
- Vâng.(Mị Nhi)
Đường Long và Mị Nhi đi ra ngoài đứng ở trên lầu nhìn xuống bên dưới, bọn họ thấy được một thiếu niên trên lưng gánh một đại chiến kỳ quái.
- Hắn là Tiêu Viêm, Tam thiếu gia – Tiêu gia? Hắn vì sao dám tới Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá gây sự.(Mị Nhi)
- Hắn là người bán Trúc Cơ Linh Dịch cho Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá.
Hẵn là hắn không ức chế được việc Trúc Cơ Linh Dịch của mình bị bán với giá thấp nên tới đi hỏi một cái công đạo.
Bên dưới đại sảng, Tiêu Viêm lớn tiếng mắng chửi người của Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá.
- Tiểu hữu cần gì phải làm ầm ĩ chứ?(Cốc Ni)
- Hừ, Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá các ngươi buôn bán không nói võ đức.
Trúc Cơ Linh Dịch của ta lại bị các ngươi bán với giá thấp.(Tiêu Viêm)
- Đó là bởi vì ngươi đắc tội không nên đắc tội người, cộng thêm Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá chúng ta cũng không muốn đắc tội hắn.(Cốc Ni)
- Hừ, ngụy biện vô dụng.
Hôm nay ta muốn đại náo Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá một phen.(Tiêu Viêm)
- Ta khuyên ngươi là nên trở về đi Tam thiếu gia – Tiêu gia, Tiêu Viêm.
Nếu như trở về thì ta sẽ coi như hôm nay chưa có chuyện gì xảy ra, nếu không thì Tiêu gia đừng hòng ở Ô Thản Thành buôn bán yên ổn.(Nhã Phi)
- Ngươi là ai?(Tiêu Viêm)
- Ta là Nhã Phi, quản lý Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá phân bộ ở đây.(Nhã Phi)
- Nếu như ngươi là quản lý ở đây thì phải cho ta một cái công đạo.(Tiêu Viêm)
- Hừ, ngươi có thân phận gì mà ta phải cho ngươi công đạo.
Hai người làm ăn thời điểm là đàm phán song phương.
Nếu đồng ý thì mới ủy thấp bán đi.(Nhã Phi)
- Ngươi…(Tiêu Viêm)
- Tiêu thiếu gia, trước đó ta cùng thiếu gia phụ trách bán Trúc Cơ Linh Dịch cùng với mua bán Tử Diệp Lan Thảo hoặc Tẩy Cốt Hoa cũng đã đàm phán giá tốt rồi.
Ngươi cũng là chính mình đồng ý.(Mị Nhi)
- Đánh rắm, lúc đó chắn chắc ngươi đã bỏ dược thảo mê hoặc tâm trí của ta.
Nếu không ta lại đồng ý với điều kiện của các ngươi.(Tiêu Viêm)
- Haha, nghe nói Tiêu thiếu gia bản thân là Luyện Dược Sư? Thân là Luyện Dược Sư mà không phân biệt trong gian phòng có dược thảo mê hoặc tâm trí hay không rồi đổ tội cho Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá.(Mị Nhi)
Tiêu Viêm bị Mị Nhi nói cho ác khẩu không trả lời được, Tiêu Viêm nấm tay siết chặt đôi mắt xung huyết.
- Tiểu tử lãnh tỉnh chút.(Dược Trần)
- Mối nhục này ta không thể nhịn.(Tiêu Viêm)
Tiêu Viêm trên thân Thất đoạn Đấu Khí bùng phát di chuyển với tốc độ cao lao về phía Nhã Phi, Tiêu Viêm biết bắt giặc phải bắt vua trước mà Nhã Phi là quản lý của Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá phân bộ, chỉ cần bắt được nàng thì hắn không sợ Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá sẽ không nghe theo yêu cầu của hắn.
Tiêu Viêm đột nhiên bạo khởi làm cho những người trong đại sảng không phản ứng kịp.
Nhã Phi biến sắc muốn lùi về sau nhưng nàng bản thân là người bình thường đâu thể nào mà tránh được Tiêu Viêm người có Thất đoạn Đấu Khí.
Khi bàn tay của Tiêm Viêm như ưng trảo gần chộp về phía Nhã Phi thì một thanh kiếm bao phủ Đấu Khí phá không bay tới đánh bay Tiêu Viêm đi cắm vào trong đất.
Tiêu Viêm phun máu tươi bay ngược về sau đụng vào trên vánh tường.
- Là ai?(Tiêu Viêm)
- Là ta.
Đường Long ở trên cao nhảy xuống vững vàng rơi ở trước mặt Nhã Phi, bàn tay vươn ra thì thanh kiếm cắm trong đất bay trở về.
Tiêu Viêm lau đi khóe miệng máu tươi, ngẩng đầu lên nhìn về phía trước.
- Là ngươi.(Tiêu Viêm)
- Không tệ, là ta.
Tiêu Viêm thấy được người cản mình là Đường Long càng thêm tức giận sau đó khí huyết công tâm mà thổ huyết ngất đi.
- Người đâu, đem Tiêu gia Tam thiếu gia đưa về Tiêu gia đi.(Nhã Phi)
Nhã Phi hạ lệnh thì có hai người của Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá xách Tiêu Viêm lên như xách một con chó hướng Tiêu gia mà đi.
- Vừa rồi đa tạ đã xuất thủ.(Nhã Phi)
- Lấy quan hệ của chúng ta không cần tạ ơn gì đâu.
Nhã Phi nghe vậy cũng đỏ mặt không thôi.
- Về phòng cùng ta đàm luận sinh ý.
- Vâng.(x2)
Mị Nhi và Nhã Phi theo Đường Long lên lầu đi vào trong phòng, Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá người đều nhìn thấy đều không dám nói gì.
Đường Long là khách quen của Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá phân bộ này nên đa số người đều biết cũng như kính sợ Đường Long.
- Nhã Phi, hộ vệ bên cạnh nàng không được tốt cho lắm.
- Bọn họ chỉ là không ngờ tới Tiêu Viêm lại bạo khởi, nếu không lấy tu vi của Đấu Linh cũng không khiến cho Tiêu Viêm càn rỡ như vậy.(Nhã Phi)
- Nhã Phi, nàng chọn người cũng phải biết dùng người một chút.
Ban nãy, trong hai người bảo vệ thì ta phát hiện có một người trên thân không có chút ba động Đấu Khí nào, người này có khả năng là mong muốn nàng chết đấy.
- Haiz, chỉ đáng tiếc ta không có thiên phú tu luyện.
Nếu không thì cũng không cần ngươi bảo vệ.(Nhã Phi)
- Haha, ngươi sao không cầu ta? Đừng quên ta là Luyện Dược Sư.
Nhã Phi nghe Đường Long nhắc nhở thì mới nhớ tới Đường Long là Luyện Dược Sư sau đó củng cười khổ không thôi.
- Muốn cải thiện tư chất một người nào có dễ dàng như vậy.(Nhã Phi)
- Người khác không làm được thì không đại biểu ta không làm được.
Đường Long rất là tự tin cùng bá đạo nói ra những lời này, Nhã Phi nhìn về phía Đường Long thì hốc mắt của nàng chảy ra nước, từ trước đến giờ nàng chịu hết mọi lời oán trách cùng ghẻ lạnh của gia tộc vì không thể tu luyện.
Đường Long tâm thần chìm đắm trong không gian hệ thống tìm kiếm mua dược thảo luyện chế Trúc Cơ Đan, đó là một loại Đan dược trọng tố căn cơ của một người khi ăn vào, nghịch thiên Đan dược như vậy đều là Cửu phẩm Đan dược.
Đường Long chọn lựa xong dược thảo cũng bắt đầu luyện đan, dược thảo nằm trên bàn theo ý niệm của Đường Long mà bay lên sau đó Dị Hỏa Tháp bay ra từ mi tâm.
Dị Hỏa Tháp theo Đường Long chỉ huy thả ra hỏa diễm thiêu đốt lấy dược thảo.
- Chẳng phải Luyện Dược Sư luôn là dùng đan đỉnh luyện đan sao?(Mị Nhi)
- Đó là thường thức mà tất cả Luyện Dược Sư đều là thâm căn cốt đế bên trong suy nghĩ nhưng có vài người cổ quái luyện dược đều là kỳ quái theo.(Nhã Phi)
Đường Long luyện đan cũng tiện tay bố trí kết giới tránh mình luyện đan bị người làm phiền, dược thảo được thiêu đốt chỉ còn lại mỗi tinh túy của nó mà thôi, từng dòng chất lỏng theo sự khống chế mà dung hợp có thứ tự rồi chỉ có một đoàn chất lỏng trôi nổi ở trong không trung.
- Cửu Long Hí Châu.
Hư ảnh cửu long xuất hiện phun ra nuốt vào Linh Khí bao quang sồ đan.
Sồ đan xoay chuyển giữa không trung dần ngưng tụ thành hình, thông thường Cửu phẩm Đan dược cần phải độ lôi kiếp nhưng mà do có kết giới mà Đường Long dựng lên ngăn cản Thiên Địa chi lực cảm ứng không có hạ xuống lôi kiếp.
Cửu phẩm Đan dược là có linh tính của mình, vừa mới thành hình đã nghĩ chạy trốn.
- Chạy được không? Tới đây cho ta.
Đường Long bàn tay truyền ra cỗ hấp lực hút lấy Cửu phẩm Đan dược – Trúc Cơ Đan, Cửu phẩm Đan dược – Trúc Cơ Đan vùng vẩy trong vô dụng cũng là bị kéo lại nằm trong lòng bàn tay của Đường Long.
- Há mồm, Nhã Phi.
Nhã Phi là tin tưởng nam nhân trước mặt mình nên nàng há mồm, Đường Long cong búng ngón tay và Cửu phẩm Đan dược – Trúc Cơ Đan bay thẳng vào mồm của Nhã Phi.
Nhã Phi nuốt xuống Đan dược thì nàng lập tức cảm nhận được toàn thân nóng rang cùng với cốt cách của nàng không ngừng vang lên.
Nhã Phi biểu lộ ra sự thống khổ, nàng cũng là nằm lăn lộn trên đất và kêu gào thảm thiết.
- Đau đớn như vậy sao?(Mị Nhi)
- Cửu phẩm Đan dược – Trúc Cơ Đan sẽ thay đổi căn cơ của một người, nói chính xác hơn là phá rồi lại lập.
Đường Long bình chân như vại nhìn Nhã Phi thống khổ nằm trên đất, chuyện này hắn cũng không có khả năng giúp được vì dù sao trọng tố cơ thể lại hắn cũng không có cách nhúng tay mà đây cũng là cơ duyên của Nhã Phi.
Nhã Phi trên cơ thể tạp chất không ngừng bài xuất ra ngoài mà thiên phú của nàng cũng được cải thiện.
Nhã Phi qua một lúc mới là chật vật đứng dậy.
- Dược lực mạnh như vậy?(Nhã Phi)
- Chúc mừng nha, Nhã Phi.
Thiên phú của nàng đã được cải thiện rồi.
Đường Long tiến tới bắt lấy cổ tay của Nhã Phi dò xét xem thử nàng có được cơ duyên hay không.
Nhã Phi cũng là e lệ mà mặc cho Đường Long nấm tay mình.
- Nhã Phi, nàng may mắn lắm khi mà từ việc phá rồi lại lập thức tỉnh thể chất đấy.
- Thể chất?(Nhã Phi)
- Giống như trên Đấu Khí Đại Lục hiện tại biết đến Ách Nan Độc Thể cùng Bích Xà Tam Hoa Đồng.
- Vậy em là thể chất gì?(Nhã Phi)
- Cửu Âm thể chất.
Chỉ cần tìm được Công pháp thích hợp thì khi tu luyện sẽ làm ích công to đặc biệt là tu luyện vào ban đêm.
- Công pháp thích hợp với thể chất của bản thân đều là hiếm có khó tìm.(Nhã Phi)
- Haha, đối với ta mà nói thì cũng không khó.
Đường Long điểm vào mi tâm của Nhã Phi truyền cho nàng bộ Công pháp – Cửu Âm Chân Kinh.
Nhã Phi cảm thụ được sự cường đại của Công pháp thì sắc mặt chấn kinh.
- Công pháp này quá cường đại rồi, nó nếu như xếp hàng thì cũng là Đấu Kỹ Thiên giai Cao cấp.(Nhã Phi)
- Haha, đối với ta mà nói thì Đấu Kỹ Thiên giai chỉ là nhấc tay sự tình mà thôi.
Nhã Phi cũng là nhịn không được mà nhào về phía Đường Long ôm lấy cậu chủ động dâng lên môi thơm.
Thân hình hoàn mỹ của nàng cũng là trực tiếp dán lên ngực của Đường Long, Đường Long đưa tay ôm lấy vòng eo hoàn hảo của nàng cũng là khí huyết sôi trào.
- Đúng là tiểu yêu tinh.
- Nàng đi tắm trước đi, trên người tạp chất dính không cảm thấy không thoải mái sao?
- Được, chàng ngồi đây chờ thiếp một chút.(Nhã Phi)
Nhã Phi nhanh chóng chạy đi thanh tẩy cơ thể, nàng cũng là quyết định mình phải ở bên cạnh Đường Long.
- Có gì cứ hỏi đi, Mị Nhi.
- Cửu phẩm Đan dược – Trúc Cơ Đan, huynh còn không?(Mị Nhi)
- Vẫn còn bốn viên, vừa nãy luyện chế tổng cộng được năm viên.
- Có thể cho ta một viên được không? Ta cũng muốn tăng lên tư chất của mình.(Mị Nhi)
- Được, dù sao nàng quãng đời còn lại cũng không thể tách khỏi ta.
Mị Nhi gò má ửng hồng, nàng đưa tay tiếp nhận Đan dược mà Đường Long đưa cũng là bỏ vô miệng nuốt xuống, dù nàng có chuẩn bị tâm lý nhưng mà sự đau đớn cùng thống khổ mà toàn thân xương cốt đau nhứt mang lại cũng làm cho nàng la hét thảm thiết.
Mị Nhi cũng là trải qua sự thống khổ mà nàng cả đời khó quên thì tư chất của nàng cũng được cải thiện.
- Công tử, ta thế nào?(Mị Nhi)
Mị Nhi đưa ra tay ngọc của mình ý muốn Đường Long kiểm tra xem mình có được thể chất đặc biệt hay không.
Đường Long cũng là kiểm tra cho Mị Nhi, kiểm tra xong thì sắc mặt hắn quái dị nhìn Mị Nhi, hắn vừa nhìn nhất thời liền ngây người.
- Công tử, ta có thức tỉnh thể chất không?(Mị Nhi)
- Ừm, có thức tỉnh thể chất.
Là thể chất Nhu Thể phối hợp thêm người thiên sinh Mị Cốt càng là tuyệt phối.
Đường Long cũng không có keo kiệt mà truyền cho Mị Nhi Công pháp – Nhu Cốt Toái Thể.
Hắn đối với Nhã Phi và Mị Nhi đều xem như lão bà của mình đối đãi nên cũng không có keo kiệt mà dốc túi bỏ ra.
Mị Nhi cũng là cảm ơn Đường Long sau đó chạy đi thanh tẩy cơ thể, nàng cũng là quyết định chút nào dùng thân báo cáo Đường Long.
Đường Long nhìn Mị Nhi rời đi nào mà không biết tâm tư của nàng, cậu cũng là mỉm cười đầy dâm tà và chờ mong.
Đường Long ngồi uống trà thì nghe được một cỗ mùi thơm xuất hiện ở trong phòng, cậu liếc mắt nhìn sang thì thấy được Nhã Phi phong tình vạn chúng đứng ở cửa nhìn mình, trên thân là bộ sườn xám màu đỏ ôm sát cơ thể, phía trên phần ngực có một lỗ hở hình vuông hơi lớn làm cho hắn thấy được phần da trắng cùng với khe ngực của nàng.
- Nhìn phản ứng của công tử thật là đáng yêu lắm đấy.(Nhã Phi)
- Nhã Phi, nàng không biết mình đang chơi với lửa sao?
- Ta không biết mình đang chơi đùa với lửa đấy?(Nhã Phi)
Nhã Phi vũ mị nhìn lấy Đường Long nện từng bước chân đi tới Đường Long, nàng dùng ngón tay vuốt veo khuôn mặt của Đường Long.
Nhã Phi dụ hoặc như vậy làm cho Đường Long không nhịn được nữa, hắn nắm tay của Nhã Phi dùng sức lôi kéo.
Nhã Phi cũng nhào vào lòng Đường Long mà ngượng ngùng.
- Anh… Mmh… Mmh.(Nhã Phi)
Nhã Phi định nói chuyện thì bờ môi của nàng bị Đường Long chiếm lấy, cậu tham lam hôn lấy Nhã Phi, nàng cũng là tận tình đáp trả lại nam nhân trước mắt mình.
Nhã Phi hai tay vòng qua cổ của Đường Long ôm lấy cậu, mặt nổi lên hồng vân.
Đường Long môi tách ra khỏi bờ môi gợi cảm của Nhã Phi, cậu cúi đầu ngậm lấy vành tai của Nhã Phi.
- Ưm… đừng mà… Ưm… lỗ tai của em… Ưm… nhạy cảm lắm.(Nhã Phi)
Đường Long ngậm lấy vành tai của Nhã Phi cũng là khẽ cắn lấy, hành động này khiến cho Nhã Phi cơ thể rung lên và bên dưới âm đạo bắt đầu rỉ nước ra.
- Cơ thể em nhạy cảm thật đấy, mới chỉ cắn vành tai mà đã bắt đầu hứng tình rồi.
- Ưm… tại ai… Ưm… mà ta… Ưm… hứng tình?(Nhã Phi)
- Bại hoại… Ưm… chưa ăn cơm sao… Ưm… Aaaaa.(Nhã Phi)
Đường Long ngón tay đột nhiên chui sâu vào trong âm đạo khiến cho Nhã Phi nhịn không được mà kêu rên, ngoài việc kêu rên đầy sung sướng thì Nhã Phi cũng không có kiềm chế mà giải phóng dâm thủy.
Nhã Phi âm đạo giống như hồng thủy vỡ đê vậy, dâm thủy vung trào ra ngoài rất nhiều.
- Em ra nhiều dâm thủy thế?
- Ưm… anh kích thích… Ưm… như thế… Ưm… em sẽ điên mất.(Nhã Phi)
- Ưm… dừng lại… Ưm… em nhịn hết… Ưm… Aaaaa… Ưm… em raaa.(Nhã Phi)
Nhã Phi lại bị kích thích nhịn không được mà xuất ra dâm thủy, ngón tay của Đường Long chọc vào trong cũng là ẩm ướt.
Đường Long rút ngón tay của mình đã dính dâm thủy về, cậu nhìn ngón tay phía trên chất lỏng sền sệt thì mỉm cười.
- Nhã Phi, nàng xem ngón tay của anh là gì?
- Hừ, anh biết vẫn cố hỏi.(Nhã Phi)
Nhã Phi khuôn mặt đỏ bừng nằm trên giường, mái tóc tùy ý tán loạn trên ghế salon, nàng dùng ngón tay của mình vẽ vòng tròn trên ngực của Đường Long khiến cho cậu ngứa vô cùng.
Đường Long hai tay bắt lấy ngực D cup của Nhã Phi mà nhào nặn.
- Ưm… hết âm đạo… Ưm… giờ tới ngực sao?(Nhã Phi)
- Aaaaa, đừng có… Ưm… cắn… Ưm… đừng có liếm.(Nhã Phi)
Đường Long ngậm ngực của Nhã Phi sau đó cậu dùng răng cắn lấy nhũ hoa mà tham lam mút lấy thử xem có sữa tiết ra không, không chỉ thế mà cậu cũng dùng lưỡi liên tục đá nhũ hoa.
- Ưm… ngực của em… Ưm… không chịu đựng được… Ưm… như thế kích thích.(Nhã Phi)
Nhã Phi dùng giọng yểu điệu của mình không ngừng rên rỉ khiến cho Đường Long cảm thấy sung sướng không thôi.
- Ưm… lão công… Ưm… dừng lại một chút… Ưm.(Nhã Phi)
Nhã Phi một tiếng hô lão công khiến cho Đường Long khí huyết sôi trào.
- Nàng là tiểu yêu tinh chuyên hại người, xem anh phải trừng phạt em đây.
Đường Long chuyển sang mặt đất mà Nhã Phi song chân bị cậu bày thành chữ M, từ xa nhìn tới cực kì mê người.
- Đây là âm đạo của em này.
Đường Long dùng hai ngón tay của mình banh ra âm đạo ẩm ướt rồi đưa đầu tới, lưỡi của cậu ở trong quấy động, Nhã Phi hai tay vồ tới bắt lấy tóc trên đầu Đường Long, song chân không tự chủ kẹt lại khiến cho Đường Long đầu không rút ra được.
- Ưm… Ahhh… Ưm… không ngờ… Ưm… lão công còn có… Ưm… trò này.(Nhã Phi)
- Nhã Phi thả ra, nếu không thì sao chúng ta thực hiện được bước cuối.
Nhã Phi nghe vậy cũng là cũng nới lỏng song chân của mình ra, Đường Long ngẩng đầu lên tà mị nhìn Nhã Phi, tay cầm lấy con c-c của mình hướng âm đạo của nàng đẩy vào trong.
Nhã Phi lập tức nhíu mày vì âm đạo quá thít mà con c-c lại quá to nên quá trình đi vào cực kì khó khăn cùng với đó là huyết chảy ra.
- Đau quá.(Nhã Phi)
- Nhịn chút đi, mau hết thôi.
Nhã Phi căng cứng cơ thể mình vì đau đớn cùng thống khổ do con c-c đâm vào, Đường Long cũng không có vội làm gì mà để cho Nhã Phi thích ứng.
- Ahh… lão công… Ưm… động đi.(Nhã Phi)
Phạch Phạch Phạch
Nhất thời khắp phòng vang lên da thịt chạm nhau âm thanh cùng với tiếng rên cao vút của Nhã Phi.
Đường Long cũng là chuyên cần cày cuốc, con c-c không ngừng ra vào âm đạo cùng trùng kích lấy tử cung.
- Nhã Phi, anh chuẩn bị ra một đợi đây.
Em chuẩn bị đi.
- Khoang… Ahhh… nóng quá.(Nhã Phi)
Đường Long bắn tinh hoa của mình vào trong âm đạo liền làm cho Nhã Phi cảm thấy bản thân lâm vào suối nước sóng vậy, chất lỏng đặc sệt cũng là chảy ra ngoài.
- Vẫn chưa kết thúc đâu.
Phạch Phạch Phạch Phạch
- Ahhhh… mạnh bạo quá… Ahhh… điểm nhẹ… lão công… Ahhh… anh là gia súc à?(Nhã Phi)
- Lão công… Ahh… nhẹ thôi… em không nhịn được.(Nhã Phi)
Nhã Phi trong tư thế hai tay cong lại mà Đường Long thúc eo khiến cho con c-c đâm vào, khu rừng của cả hai không ngừng chạm nhau.
Nhã Phi cũng lên đến đỉnh điểm và bắn ra dâm thủy.
Đường Long đại thủ ở trên đôi chân ngọc ngà của Nhã Phi không ngừng vuốt ve làm cho nàng cảm thấy nhột không thôi, thỉnh thoảng Đường Long cũng dùng tay véo nhẹ vài cái.
Nhã Phi cùng Đường Long hai người luân phiên nhau mà kỵ đối phương rồi cũng cùng nhau phóng xuất tinh hoa cùng dâm thủy.
Nhã Phi nằm trên ghế salon thở dốc lấy, ghế mà nàng nằm cũng sắp báo hỏng vì hai người kịch liệt ở trên đó vận động làm cho ghế salon không chịu nổi.
- Ưm… lão công… sức lực của anh… Ưm… mạnh như vậy… Ưm… chả trách nhiều người cũng không lưu được anh.(Nhã Phi)
- Xem ra, tin tức của em cũng linh thông lắm.
- Ta mệt mỏi quá cần về nghỉ ngơi.(Nhã Phi)
Nhã Phi chống tay trên ghế tập tễnh bước đi, bên dưới của nàng sưng táy một mảng, theo từng bước chân của nàng mà có chất lỏng chảy xuống nền nhà.
Khi Nhã Phi đi ra khỏi phòng thấy được Mị Nhi khuôn mặt đỏ bừng mà bên dưới nơi nàng đứng có vũng nước động lại.
- Vào đi, anh ấy đang chờ.(Nhã Phi)
Nhã Phi bước đi khó khăn, một tay vịnh lấy vách tường đi về gian phòng của mình, nàng không ngờ Đường Long lại dũng mãnh như vậy.
Đường Long ở trong gian phòng đang thu xếp lại một chút thì Mị Nhi bước vào, cậu liếc mắt thì thấy được Mị Nhi toàn thân có mồ hôi khiến cho quần áo trên người đính vào người, bên dưới là có dòng nước thuận theo cặp đùi của nàng chảy xuống.
- Mị Nhi, trốn bên ngoài thủ dâm là không tốt đâu.
Trước đó, Nhã Phi ăn mặc sườn xám nên hắn cũng là dùng tay vén tà áo lên rồi cứ thế mà xung phong lên trận.
- Ưm… phu quân… Ưm… nhanh cho em đi… Ưm… em nhịn hết nổi rồi.(Mị Nhi)
- Tuân lệnh lão bà đại nhân.
Đường Long nhào tới bế Mị Nhi lên hướng ghế salon đi tới, Mị Nhi bị Đường Long ném lên trên giường sau đó nàng mặc cho Đường Long muốn làm gì thì làm.
Vừa nãy đại chiến với tiểu yêu tinh Nhã Phi vẫn không có dập tắt hết tà hỏa nên Mị Nhi nhất thời tao ương.
Trong gian phòng, theo một tiếng kinh hô của Mị Nhi sau đó là từng tiếng rên rỉ vang lên.
Ghế salong cũng là chịu không nổi triệt để báo hỏng, hai người Đường Long với Mị Nhi cứ thế mà ở trên sàn đại chiến.
Đường Long quỳ gối trên sàn, hai tay nắm lấy mông của Mị Nhi.
Mị Nhi nằm sấp trên sàn bộ ngực bị trọng lượng cơ thể của nàng ép đến biến hình mà song chân gắt gao kẹp eo của Đường Long.
Cứ thế mà Đường Long thúc eo của mình để con c-c trùng kích ở trong âm đạo mở rộng không ngừng để mà con c-c bành trướng có không gian di chuyển.
- Ưm… con c-c… Ưm… nó đang to ra… AAAAA.(Mị Nhi)
Mị Nhi đang nói thì đột nhiên Đường Long nhấp điên cuồng rồi có dòng chất lỏng nong nóng xuất hiện trong tử cung.
- Em raaaa.(Mị Nhi)
Mị Nhi cũng không nhịn được mà phóng xuất dâm thủy của mình, dâm thủy cùng tinh hoa chảy ra ngoài.
Mị Nhi trợn tròn con mắt le lưỡi mà cơ thể đang gồng căng cứng cũng thả lỏng, nàng bị Đường Long lật người lại sau đó ngực của nàng tạo ngộ ma trảo của Đường Long.
Song trọng kích thích làm cho Mị Nhi cảm thấy mình không còn gì để mất.
- Ưm… Ahhh… sướng… Ahhh… nữa đi… Ahhh… nữa đi.(Mị Nhi)
- Ahhh… phu quân… Ahhh… mạnh nữa lên.(Mị Nhi)
Đường Long gia tăng thêm tốc độ nhấp eo cùng với đó là Mị Nhi cũng chủ động phối hợp nên khi cả hai cao trào cũng là phóng ra rất nhiều dâm thủy và tinh hoa.
Danh Sách Chương: